Tỷ Phu Thành Kim Chủ

Chương 43 - Cọ Tao Bức (Văn Phòng Play, Hơi H)

Trước Sau

break
Anh cũng không dùng lực, ngón tay nhẹ nhàng quay tròn trên hai môi âʍ ɦộ và âm đế của cô.

Hành động như vậy không chỉ không ngăn ngứa, ngược lại còn khiến tao bức càng thêm ngứa ngáy hơn. Tao huyệt không ngừng phun dâm thủy, huyệt khẩu cơ khát mà mấp máy, không bao lâu đã thấm ướt quần tây của Lý Thần Niên.

Anh cũng không thèm để ý, ngược lại còn vẽ hình xoắn ốc trên tao bức của cô.

Ngay lúc Tần Nùng lắc mông chuẩn bị kháng nghị, anh bỗng giơ bàn tay, đánh một cái “bép” không nhẹ không nặng lên trên tao bức của cô!

“A…” Tần Nùng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới trợn to hai mắt, kinh hô thành tiếng.

Trong giọng nói của Lý Thần Niên mang theo ý cười: “Sảng không?”

Đuôi mắt Tần Nùng đỏ lên, hơi thở dồn dập. Cô liếʍ liếʍ khóe môi sau đó mới gian nan đáp lời: “Rất sướиɠ…”

Một lát này nhắm chuẩn lực đa͙σ, vừa lúc gãi trúng chỗ ngứa của cô, không đến mức đánh đau cô nhưng lại có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh tới âm đế, mang theo cảm giác sảng khoái vô tận, khiến cô vừa hoảng sợ lại vừa nhận được kɧoáı ©ảʍ càng lớn hơn.

“Còn muốn nữa thôi?” Giọng nói của anh mang theo âm điệu có thể mê hoặc lòng người.

Tần Nùng cảm thấy thẹn tới cực điểm. Chủ động mở hai chân lộ tao bức ra cho người đàn ông sờ đã rất da^ʍ đãиɠ, hiện tại còn muốn lộ bức cho người đàn ông đánh. Hành vi da^ʍ đãиɠ như vậy thật sự có chút vượt quá sức chịu đựng.

Cô hít hít mũi, có chút giận dỗi: “Không... không cần…”

Lý Thần Niên nhướng mày, quay đầu, từ khoảng cách gần mà nhìn gương mặt đang áp lên vai anh.



Chóp mũi anh gần như đụng tới lỗ tai cô, từng luồng hơi thở ấm nóng phun lên bên tai, bầu không khí cực kỳ mập mờ.

“Không cần ư?” Anh nói rất nhẹ, giọng điệu có chút tiếc nuối: “Vậy thì thật đáng tiếc.”

“Anh rể…”

Tần Nùng nhỏ giọng gọi anh, giọng nói mang theo một chút nức nở, làm nũng: “Anh xoa xoa giúp em đi…”

Hiện tại cô đã không yêu cầu xa vời là anh sẽ cắm vào cô, chỉ cần anh dùng tay xoa xoa tao bức giúp cô một chút là được.

Nhưng anh lại hừ nhẹ một tiếng, ngón tay tiếp tục vẽ hình xoắn ốc trên tao bức của cô, giọng nói nhẹ tựa mây bay: “Nếu em không cho anh đánh, vì sao anh phải xoa giúp em?”

Trên bàn nhỏ bên cạnh sofa có đặt một bình hoa rất độc đáo, trong bình có cắm hoa tươi, mỗi ngày trợ lý đều sẽ tới thay hoa mới.

Hôm nay hoa trong bình là hoa hồng đỏ, Lý Thần Niên vừa quét mắt nhìn thấy hoa tươi đã tùy tiện lấy một bông tới, sau đó cầm hoa, cọ nhẹ lên tao bức của Tần Nùng.

“A a a… Ưm ưm…”

Tần Nùng khó chịu mà lại lần nữa vặn vẹo eo. Đóa hoa hồng kia vừa mềm mại lại vừa hơi lạnh, hệt như lông ngỗng nhẹ nhàng quét qua quét lại phía trên tao bức mẫn cảm của cô, từ âm đế tới tao huyệt đến cúc hoa phía dưới nhất đều nằm trong phạm vi quét động của anh, cảm giác vừa thoải mái lại vừa khó nhịn.

Anh càng cọ cô lại càng không được thỏa mãn, cặp đùi khép chặt cọ tới cọ lui, lại bị một bàn tay anh cứng rắn tách ra, khiến cô phải duy trì dáng vẻ da^ʍ đãиɠ mở rộng tao bức.

Âm đế bị hoa hồng cọ tới càng lúc càng cứng rắn, hệt như muốn nổ tung. Tao huyệt bị cọ tới không ngừng chảy nước, từng luồng từng luồng dâm dịch trong suốt trào ra, xối ướt đùi cô, cũng thấm ướt phần hông anh.
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc