Tuỳ Ý Phóng Túng (Np)

Chương 14: Bữa trưa

Trước Sau

break

Cô nhân viên lễ tân cẩn thận đánh giá sắc mặt hắn, nhưng bị mũ lưỡi trai ngăn, cô chỉ có thể nhìn đến vành mũ
“Tiên sinh?”
" À……” Quý Linh lấy lại tinh thần, mất tự nhiên mà lôi kéo mũ choàng , “ Tôi cũng có việc phải đi bây giờ? Cơm trưa…”
Nhân viên lễ tân lễ phép cười nói: “Đúng vậy, anh chỉ cần báo số phòng… A, anh còn nhớ rõ không?”
“Nhớ rõ,” Quý Linh xoay người đi về phía nhà ăn, trong lòng có chút ảo não lại mang theo vui sướиɠ, lẩm bẩm tự nói, “Cái này là sao, quan tâm tôi như vậy, sao còn không ở lại ăn cùng nhau.”
Quý Linh ăn cơm trưa xong cảm thấy thực vui vẻ, sự vui vẻ này không giống những cái khác. Nhưng khác chỗ nào hắn không rõ dù sao tâm tình hắn hiện tại rất tốt còn không phải đã đủ rồi sao?
Trở lại trường học là hai giờ chiều , không ngoài dự đoán toàn thể giáo viên cấp 3 bao gồm cả chủ nhiệm giáo dục đều ‘ nhiệt liệt hoan nghênh ’ hắn.
Quý Linh đạm nhiên xem một vòng, không lên tiếng mà đi vào khu phòng học. Một vài người muốn nịnh hót, ra vẻ ân cần hỏi thăm hắn mà không phải bộ dáng lớn tiếng trách mắng như hắn tưởng tượng. Trừng phạt hắn là một đống bài tập cùng kiểm tra. Những người kia còn đưa hắn đến tận của phòng học
Tâm không gợn sóng.
Quý Linh trở lại phòng học, học sinh trong phòng đều nhìn về phía hắn, mấy chục đôi mắt đều hướng đến giống bóng đèn.
Các nữ sinh đặc biệt hưng phấn, nhỏ giọng hoan hô, trong mắt còn mang theo tia sáng.
Nhìn thời gian, giáo viên còn đứng trên bục giảng nhìn chằm chằm, mọi người không dám nháo lên, chỉ có thể châu đầu ghé tai, tầm mắt nhìn về phía hắn.
Quý Linh chậm rãi đi đến chỗ ngồi của mình, ba lô treo bên cạnh bàn học, lấy bài thi đặt lên bàn. Biểu tình hắn nhàn nhạt, lấy bút, không coi ai ra gì mà làm bài thi.
Ở trước mặt đại đa số mọi người hắn đều nghe lời hiểu chuyện, lần này trốn học, tạo thành xôn xao không nhỏ.
Hắn buồn đầu làm đề thi, một giây cũng không ngừng bút. Giáo viên nói cũng không nghe, dù sao hắn chỉ cần trước khi hết giờ làm xong bài là được. Có nữ sinh tri kỷ mà đưa nước cho hắn, hắn không để ý tới.
Các nữ sinh nhìn sườn mặt nghiêm túc của hắn, ngón tay thon dài, trắng nõn cầm bút viết viết vẽ vẽ, khớp xương rõ ràng, trông rất đẹp mắt, trái tim bọn họ lại thình thịch nhảy lên.
Nhìn hắn nghiêm túc như vậy, ai cũng không dám quấy rầy hắn.
Chương trình học buổi chiều kết thúc, hiện tại là thời gian ăn cơm chiều. Nữ sinh xinh đẹp nhất trong lớp lấy hết can đảm đi qua nhắc nhở hắn.
“Quý Linh, cậu có đói bụng không a, tớ mang cơm cho cậu được không?”
Quý Linh cũng không ngẩng đầu lên: “ Được.”
Nữ sinh kia lập tức cười đến giống như trăm hoa nở rộ, chạy chậm về phía nhà ăn lấy cơm, muốn ăn cùng Quý Linh. Những người khác thấy vậy âm thầm bất mãn.
Nữ sinh xinh đẹp vui sướиɠ mà bưng hai hộp cơm trở về, ngồi ở phía trước Quý Linh, hắn vẫn cúi đầu như cũ, giống như không chú ý tới cô ta.
Cô ta nhỏ giọng nói: “Quý Linh, ăn cơm. Dù sao, giáo viên cũng không bắt cậu nhất thiết phải làm xong trong hôm nay."
Quý Linh ừ một tiếng, buông bút xuống, cười nói: “ Được.”
Khuôn mặt ạch sẽ xinh đẹp, đồng tử đen nhánh, bên trong phảng phất ảnh ngược hoàng hôn.
Trong nháy mắt cô ta lập tức đỏ mặt.
Quý Ninh nhận hộp cơm cơm trên tay cô ta: “Cảm ơn cậu.”
“Không có gì, là tớ quên hỏi cậu thích ăn gì, xin lỗi…”
“ Tôi không kén ăn.”
“Vậy là tốt rồi,” nữ sinh cắn cắn môi, trong lòng nghĩ Quý Linh thực tốt, nhưng không biết vì sao, cảm giác rất khó tiếp cận, “ Tớ có thể hỏi cậu ngày hôm qua đã đi đâu không?”
“Chơi.”
Nữ sinh ủy khuất mà mếu máo, quả nhiên rất khó tiếp cận.
Cơm nước xong, nam sinh trong lớp cũng đã trở lại. Có mấy người thường ngày quan hệ không tồi với Quý Linh, thấy hắn vẫn một mực im lặng, giống như không hiểu không khí hiện tại mà làm lơ nữ sinh kia, cười lớn khoác vai hắn.
Nữ sinh kia bị bọn họ chen vào giữa, còn mình thì bị đẩy ra bên ngoài, yên lặng mà đem hộp cơm ném vào thùng rác.

-----------

☄️Như mọi người thấy hình tượng mà Quý Linh xây dựng chính là một học sinh ngoan ngoãn lễ phép, vậy nên với người khác hắn ta cũng sẽ diễn trò ôn hoà, chỉ khi ở bên Chân Chân hắn mới biểu lộ phần tính cách thật của mình.
Nói chung, trong truyện có 4 nam chính nhưng không một ai là người tốt, mỗi người đều có những tâm tư, tính toán của riêng mình.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc