Khương Triết làm mặt quỷ mà hạ giọng hỏi: “Aizzz, tớ hỏi cậu, đêm qua, cậu thật sự đi... cái kia... ừm...?” Nam sinh xung quanh bất giác vây thành cái vòng nhỏ hẹp, không một kẽ hở, bày ra một bộ dáng hóng bát quái.
Quý Linh tựa lưng vào ghế ngồi, nhắc một chân lên, hất cằm, mắt đầy mị hoặc, cười cười: “Đúng vậy.”
“A.....! Như thế nào?” Khương Triết hét lớn, hưng phấn giống như chính hắn trúng giải thưởng lớn, “ Ý tớ là… Đối tượng như thế nào? Xinh đẹp… A, xem ra cậu nhất định sẽ không chọn loại hàng kém chất lượng."
Khương Triết khoa trương mà đặt hai tay trước ngực hắn, ái muội nói: "Ngực lớn không ? Mềm hay không ? Có nhiều nước không? Có chặt hay không?...."
Những nam sinh bên cạnh cũng phát ra âm thanh cười đùa, mặt cũng bắt đầu đỏ lên. Nam sinh đang trong tuổi dậy thì, đối với những việc này tương đối ham thích, nữ sinh trong trường học không thể tùy tiện đùa giỡn, nhưng bên ngoài trường học tất nhiên sẽ không giống.
Quý Linh dù bận nhưng sắc mặt hắn vẫn ung dung, lại thấy biểu tình như đang xem kịch vui của những người kia mà sắc mặt cũng dần trầm xuống.Bọn họ không có ác ý, nhưng hắn thật sự không thoải mái. Chị gái kia lớn lên như thế nào, lúc làʍ t̠ìиɦ như thế nào, có liên quan đến bọn họ sao?
Quý Linh vẫn luôn im lặng, biết bọn họ vẫn thường xuyên lén thảo luận loại đề tài không đứng đắn này.
“Không có gì đặc biệt.” Quý Linh nhàn nhạt nói.
“Ai… Như vậy sao?” Khương Triết có vẻ thực mất mát, các nam sinh cũng không tiếp tục thảo luận mà kéo nhau đi xuống nhà ăn.
"Thật ra loại chuyện này cũng phải xem tỷ lệ may mắn a. Muốn tìm được một nữ nhân cực phẩm thật sự rất khó. Tớ cũng muốn một lần làm thử loại chuyện này, muốn biết cảm giác lên đỉnh lúc làʍ t̠ìиɦ là như thế nào."
Quý Linh liếc mắt một cái.
Tháng 5 đi qua rất nhanh.
Khương Triết hỏi Quý Linh thi trường nào, Quý Linh nói thi trường Đại học trong nước.
“Không phải, cha cậu muốn để cậu ra nước ngoài du học sao? Hơn nữa thành tích cậu tốt như vậy, muốn ra nước ngoài học tập hoàn toàn không phải vấn đề lớn."
Quý Linh không mặn không nhạt mà ừ một tiếng, ánh mắt hắn hơi ảm: “Đã nói với ông ấy rồi, tớ muốn ở trong nước. Trường học cùng chất lượng giảng dạy trong nước không hề kém, mấy trường ở nước ngoài chưa chắc đã được như vậy."
Hơn nữa trường đại học kia còn từng có thành tựu không nhỏ ở phương diện nghiên cứu, đối với hắn mà nói nhất định có trợ giúp rất lớn.
“Thật vậy à” Khương Triết rung đùi đắc ý mà nói, nhìn Qúy Linh lộ ra vẻ mặt nịnh nọt cười cười: “Uy, Quý ca, việc bổ túc học đều phải dựa hết vào cậu. Sau này lên đại học, chúng ta vẫn tiếp tục là anh em."
Quý Linh gật đầu, có vẻ không chút để ý.
.
Tuần cuối cùng của tháng sáu. Thi đại học đã kết thúc.
Sau đó là thời gian nghỉ hè. Trong khoảng thời gian này, Chân Chân ở trường học nhìn không ít tân sinh viên cùng người trong gia đình đến tham quan trường..
Sáu tháng cuối năm năm tư đại học, cô vẫn là bộ dáng quê mùa suy sút như cũ, cùng những tân sinh viên tương lai sáng lạn, tràn đầy năng lượng đó hoàn toàn không hợp nhau.
Nhưng Chân Chân không có hận đời, càng sẽ không cố tình thay đổi. Nhân sinh khó có được, vẫn là tận lực giữ gìn một góc nhỏ này, tự do vững vàng mà sống.
Mọi chuyện phiền lòng, tất cả đều sẽ qua đi.
Tới phòng thí nghiệm, cô theo thường lệ cầm lấy đồ dọn dẹp phòng, làm vệ sinh một lượt. Giáo sư tính tình quái gở, ngay cả dì lao công cũng không cho vào. Mỗi ngày đều là bọn họ tự thu dọn nơi này.
Vì mải dọn dẹp nên Chân Chân vẫn không để ý đến xung quanh
“Chân Chân a…”
Hôm nay giáo sư đến sơm hơn mọi ngày.
Chân Chân quay đầu lại nói: “Thầy, hôm nay thầy không đi xã giao sao?”
Vị giáo sư này thật sự có phần quái gở nhưng địa vị trong trường học rất cao, thậm trí địa vị ở bên ngoài cũng không kém, thật sự khiến người khác chỉ có thể ngước mắt lên nhìn.
giáo sư đảo mắt khắp phòng, nói nhỏ: " Ây... ta nghe Yến Ninh nói,nó định mời con đến phòng thí nghiệm làm việc sao?"
"Hình như có một công ty nào đó ủy thác anh ấy nghiên cứu muối tắm dành riêng cho nữ giới. Tuy rằng trong công ty họ có đoàn đội nghiên cứu, nhưng vẫn rất chờ mong thành quả sau khi hợp tác với Yến Ninh tiên sinh."
“Đúng đúng đúng, con cố gắng giúp nó, dù sao nghiên cứu này cũng cần một đồng nghiệp là nữ giúp nó thực nghiệm."
“Vâng.”
“Ách……” giáo sư liếc mắt nhì cô một cái, do do dự dự hỏi: “Nghe nói, con với nó gần đây thường ăn cơm cùng nhau?"
“Vâng.”
Nhìn thần sắc Chân Chân đạm nhiên như cũ, giáo sư liền biết chính mình suy nghĩ nhiều. Hắn xua xua tay: “Thôi ta chỉ hỏi một chút. Mấy đứa tuổi còn trẻ, thích làm gì thì làm. Từ nhỏ Yến Ninh đã nư vậy, đối với thứ mà nó cảm thấy hứng thú nó chỉ biết nhập đầu vào mà quên hết mọi thứ xung quanh. Từ ŧıểυ học nó đã thích theo ta làm nghiên cứu đến mất ăn mất ngủ, mọi chuyện khác đều mặc kệ. Thanh xuân của người khác đều là để mồ hôi rơi trên sân bóng, hắn thì ngược lại, suốt ngày nhốt mình trong phòng thí nghiệm.
Chân Chân không hiểu vì sao giáo sư muốn nói loại đề tài này với cô.
"Đối với nó mà nói, bạn gái có cũng được, không có cũng không sao. Nếu trước mặt nó có một cô gái và một thực nghiệm cần giải quyết, nó nhất định sẽ vứt bỏ người ta mà lựa chọn thực nghiệm."
"À..." Ý của giáo sư là muốn cô không cần phải sinh ra bất kì tâm tư vọng tưởng nào đối với Yến Ninh?