Tuỳ Ý Phóng Túng (Np)

Chương 13: Cùng nhau làm nghiên cứu

Trước Sau

break

Chân Chân hỏi cô: “ Cậu đang nhìn cái gì?”
“A… Không có gì,” Lăng Thần Hi đi đến bên cạnh ngồi xuống, ái muội ngó mắt nhìn Yến Ninh Yến Ninh ở đối diện: “Hai người quan hệ không tồi a, lần trước làm sứ giả hộ hoa đưa cậu về ký túc xá, lần này còn cùng nhau đi ăn bữa sáng.”
Yến Ninh nghe không hiểu thâm ý trong lời Lăng Hi Thần nói, ôn hòa mà cười: “Đây hẳn là... việc một người đồng nghiệp nên làm."
Lăng Thần Hi chớp mắt, chăm chú nhìn hắn một hồi, sau đó nghiêng đầu, bình tĩnh, nhỏ giọng bên tai Chân Chân:
“Tên đàn ông này đúng là trì độn?”
Chân Chân nghĩ nghĩ, một người mà ngay cả thời gian ăn cơm của mình còn quên... dùng từ trì độn như Lăng Hi Thần miêu tả, kể ra cũng có phần hợp lý. Vì thế cô gật đầu.
Lăng Thần Hi chép miệng, đáng tiếc, lớn lên có gương mặt đẹp như vậy, lại là một tên ngốc không hơn không kém.
Nhưng mà, Chân Chân cũng không khác hắn là bao, Lăng Thần Hi xoa gương mặt tái nhợt của Chân Chân. Nếu Chân Chân không ngốc sao có thể bị hai người kia rắp tâm lừa gạt, đến tận bây giờ mới có thể tỉnh ngộ?
“Aizz, hai người ăn đi, tớ có việc đi trước đây!”
Chân Chân theo Lăng Hi Thần đã đi xa, vẫy tay, cúi đầu tiếp tục ăn. Lăng Thần Hi rất bận, vội vàng đủ loại chuyện, xã giao, học tập hoặc trêu chọc đàn ông... từ từ……
“ Bạn của cô nhanh như gió vậy.” Yến Ninh nhìn theo hướng Lăng Thần Hi rời đi, mở miệng phát biểu cảm nghĩ.Hình dung của hắn tương đối chính xác. Chân Chân không phản bác.
Yến Ninh nghĩ nghĩ, hỏi: " Sắp đến kì nghỉ hè, cô có dự định gì hay không, muốn về nhà hay không?”
Chân Chân dừng động tác trên tay, đôi mắt cô chỉ nhìn mâm đồ ăn, lắc đầu: “Không dự định gì cả, cũng không trở về nhà.”
“ Vậy cô có muốn cùng tôi đến phòng nghiên cứu hay không? Tôi mong là cô sẽ đồng ý.” Yến Ninh tự nhiên mà nói như vậy.
Nếu là người khác cho dù có hiểu rõ từng chữ trong lời nói của hắn cũng sẽ tự động hiểm lầm, nhưng Chân Chân sẽ không nghĩ nhiều.
“Là làm việc tư nhân hay là…”
Yến Ninh nói: “Tư nhân, tôi sẽ trả tiền lương cho cô."
Chân Chân gật đầu: “ Được.”
.
Quý Linh ngủ thật sự thoải mái, chỉ là sau khi tỉnh lại phát hiện cô không ở trong phòng, bỗng khó chịu, hắn ôm chăn ngồi ở trên giường trầm mặt giận dỗi.
Nghĩ lại một chút, đến ngay cả phương thức liên hệ của chị gái kia hắn cũng không có. Không, là cố tình không hỏi, tốt nhất chính là một đêm tình, một đêm qua đi không can thiệp chuyện của nhau, ai cũng không quấy rầy ai.
Rõ ràng chị gái kia đã làm được, còn thực dứt khoát, vì sao hắn vẫn cảm thấy khó chịu? Quý Linh cho tay vào trong chăn, nắm dươиɠ ѵậŧ còn đang bành trướng chậm rãi vuốt ve, gương mặt trắng nõn dần dần ửng hồng, đôi mắt đen càng thêm mê li. Hắn tưởng tượng mình còn đang cắm trong thân thể cô, mạnh mẽ ra vào.
Nhưng mà tất cả chỉ là ảo tưởng.
Quý Linh buồn chán mà xốc chăn, nhảy xuống giường đi tắm rửa.
Tắm rửa xong, mặc quần áo rồi đeo ba lô lên, bên trong balo cái gì cũng không thiếu.
Quý Linh lại tức giận, nếu như cô trộm đồ vật của hắn, hắn khẳng định sẽ tiêu tan ảo ảnh đối với cô, vì sao cô lại không trộm chứ? Vì nghĩ hắn là học sinh nên cảm thấy chướng mắt?
Lấy di động, mở ra, cả đêm không thấy, bên trong đã có mấy trăm tin nhắn nhảy ra, vừa nhìn đã thấy thực dọa người.
12 giờ trưa, Quý Linh không chút nghi ngờ, trường học cùng người nhà hắn hẳn là đã báo nguy, cho nên ngày hôm qua hắn mới che kín mặt, sợ nửa đêm đang ở trên giường còn bị người khác kéo đi, như thế thì thật mất hứng.
Hắn mặc quần áo xong, gọi điện thoại lại. Ở đầu dây bên kia cha hắn đã kêu khóc đến muốn sống muốn chết, nói rằng cậu cháu đích tôi là hắn nếu như xảy ra chuyện gì, cha hắn sẽ không sống nổi.
Quý Linh không kiên nhẫn: “… Bây giờ con sẽ về trường học, cha không cần cho người đi tìm."
Tắt điện thoại, Qúy Linh mặc thêm áo khoác bên ngoài, vẫn dùng áo choàng để che đồng phục bên trong như cũ, đeo balo, cầm thẻ phòng rồi đi ra cửa.
Đem thẻ phòng đặt trên bàn tiếp tân, cô nhân viên kia một bên xử lí thủ tục, một bên thân thiết ân cần mà hỏi thăm hắn: "Tiên sinh, anh ngủ có ngon không? Buổi sáng nay cô gái kia đã rời đi trước cũng đã kéo dài thời gian đặt phòng để chúng tôi không quấy rầy anh. Mặt khác, còn đặt thêm cơm trưa cho anh."
Quý Linh sửng sốt, thật lâu không nói chuyện.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc