Trong Vòng Mười Thước, Tại Chỗ Phi Thăng

Chương 5: Tuyệt Thế Hảo Kiếm

Trước Sau

break

"Ta thấy chúng ta nên đi khỏi đây mau đi, nơi này... thật rợn người." Vân Vãn vẫn chưa bình tĩnh lại, toàn thân nàng đang nổi da gà từng đợt.

Thân hình nam nhân vẫn không nhúc nhích.

Vân Vãn thấy vậy lập tức hiểu ý, "Đạo hữu cứ mặc cả thoải mái." Nàng ngập ngừng, "Chỉ cần trong phạm vi chi trả của ta."

Hắn không nói lời nào, giống như đang suy nghĩ.

Vân Vãn sờ túi trữ vật giấu trong ống tay áo, thận trọng đưa ra một con số: "Năm linh thạch?"

Tạ Thính Vân lúc này mới mở miệng: "Ngươi muốn đi đâu?"

Đi đâu à?

Cái này thực sự Vân Vãn chưa nghĩ tới.

Ban đầu nàng chỉ có một ý nghĩ là bỏ trốn, tuyệt đối không thể để người Vô Cực Tông bắt được. Kế đó là tìm một đại môn phái thật lợi hại để bái sư học nghệ. Coi như cuối cùng không thể phi thăng, thì tu luyện được tới Kim Đan kỳ cũng được, như thế sẽ có năng lực không bị người tùy tiện khi dễ.

Nhưng trên khắp ba mươi chín châu của đại lục này, môn phái tu chân chi chít khắp nơi, mà trong truyện mô tả rất ít, nên bản thân nàng cũng không biết tông môn nào mới đáng tin cậy.

Vân Vãn liền nảy ra ý định hỏi Tạ Thính Vân.

Người này không cần ra tay đã có thể dọa sợ yêu thú, chắc hẳn sư phụ hắn cũng rất lợi hại.

"Hỏi khí không phải, Tạ đạo hữu đang tu luyện ở môn phái nào?"

Hắn: "Bốn bể là thầy."

"..."

À, hiểu.

Đây là một tán tu.

"Vậy đạo hữu có biết tông môn nào đang thu đồ đệ không? Ta muốn tìm một môn phái thật mạnh để bái sư học nghệ."

Tạ Thính Vân liếc nhìn nàng hai cái, rồi chỉ nhẹ nhàng nói một chữ: "Khó."

"..."

Móa!

Người này là đang khinh nàng phải không?

Vân Vãn cũng dễ tính nên không so đo với hắn, nhưng nàng chợt nhớ tới trong truyện từng đề cập đến một câu, đại khái là "nam có Côn Luân, bắc có Tịnh Nguyệt", đây chắc là hai môn phái đừng đầu tu tiên giới trong truyện. Tịnh Nguyệt Tông là tông môn của nam chính nên Vân Vãn chắc chắn không thể đụng vào. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng quyết định tới Côn Luân Tông.

Côn Luân Tông đứng đầu tứ đại môn phái, độ bao dung có lẽ tương đối cao, ngoại trừ tuyển kiếm tu đan tu như các tông môn khác, phù tu cùng âm tu cũng tuyển rất nhiều.

Vân Vãn không tin mình thực sự là khúc củi mục, coi như không thể cầm kiếm tung hoành ngang dọc, nhưng mấy cái khác chẳng lẽ cái gì cũng học không nổi chút nào? Nếu thực sự không được thật thì vẫn có thể quay về nghề cũ của nàng*.

"Ta quyết định đi Côn Luân Tông, đạo hữu có thể hộ tống ta đoạn đường này không?"

"Có thể." Tạ Thính Vân gật đầu. "Nhưng phải thêm tiền."

Vân Vãn nhăn mặt: "Thêm bao nhiêu?"

"Phải hỏi nó."

Nam nhân phất lên tay áo dài, để thanh trường kiếm bay tới lơ lửng trên không trung.

Bấy giờ Vân Vãn mới phát hiện thanh kiếm này rất đẹp, thân kiếm sáng lạnh lóa mắt, hoa văn trên chuôi kiếm giống như sao trời ôm lấy mặt trăng. Khi kiếm chưa ra khỏi vỏ cũng đã ánh lên hào quang vạn trượng, khiến linh khí ẩn dưới mặt đất giờ đang tụ lại quanh thân kiếm.

Vân Vãn chưa bao giờ nghĩ đến vũ khí cũng có thể làm cho người ta kinh diễm như vậy.

"Kiếm này trông thật đẹp, tên nó là gì vậy?"

Tạ Thính Vân lanh lùng trả lời: "Tuyệt Thế Hảo Kiếm."

"A, ta biết là nó là tuyệt thế hảo kiếm, ta đang hỏi tên nó cơ."

Tạ Thính Vân bỗng hơi nhướn mày, hắn nhìn nàng như thể nàng rõ ràng đang hỏi một vấn đề thừa thãi, vẫn lặp lại: "Tuyệt Thế Hảo Kiếm."

"Ơ, ta..."

Tạ Thính Vân kịp thời cắt ngang, đi vào trọng điểm: "Tên của nó là Tuyệt Thế Hảo Kiếm."

"..."

Được rồi, Vân Vãn cạn lời.

Bầu không khí bỗng trở nên lúng túng.

"Năm linh thạch, ngươi có đi không?" Vân Vãn rất lịch sự hỏi Tuyệt Thế Hảo Kiếm.

Tuyệt Thế Hảo Kiếm không có bất kỳ phản ứng gì.

Vân Vãn không biết đây là nó không hài lòng, hay là Tạ Thính Vân đang cố ý chơi nàng.

Cuối cùng nàng vẫn nhịn xuống, kiên nhẫn tăng giá: "Vậy tám linh thạch thì sao? Tối đa là mười, linh thạch của ta toàn là thượng phẩm linh thạch từ núi Thánh Linh đấy."

Cho dù tông chủ Vô Cực Tông không thương yêu nàng, nhưng ông ta cũng không muốn bị người đời chê cười, vì thế trước khi đưa nguyên chủ đi đã cho nàng không ít linh thạch và lá bùa. Tất cả đều là linh thạch thượng phẩm quý hiếm, nên mười cái đã là giá trên trời rồi.

Tuyệt Thế Hảo Kiếm rốt cục cũng xiêu lòng. Kiếm tự rút ra khỏi vỏ, để lộ lưỡi kiếm sắc bén, còn có thể thoáng thấy hoa văn chìm trên thân kiếm màu tím.

Thật xinh đẹp...

Vân Vãn cũng hơi động lòng.

Nếu thể chất cho phép thì nàng cũng muốn trở thành kiếm tu.

Vác trường kiếm trên vai tung hoành tứ hải, thật ngầu thật đẹp trai.

Nhưng nàng cũng chỉ dám nghĩ mà thôi.

Chú thích:
* Chị Vãn đang nói nghề võ sĩ quyền anh đó ạ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc