Trò Chơi Xâm Lấn Hiện Thực

Chương 38: Tự tin, ung dung, kiêu ngạo

Trước Sau

break

Ngu Du cuối cùng cũng tiêu hóa hết cảm xúc, vỗ vỗ mặt rồi đứng dậy làm việc.

Chẳng hạn như, kéo thanh sắt xuống, sắp xếp lại đồ đạc, lau dọn cửa sổ và cửa ra vào.

Tối hôm đó, Ngu Du cưỡi xe điện đến căn nhà mới, dùng chìa khóa mà trung tâm môi giới đưa để vào nhà tham quan một lượt.

Khu dân cư bên ngoài u ám, nhưng bên trong nhà lại rộng rãi và yên tĩnh, sàn gỗ màu sáng dịu nhẹ, nội thất cũng là các gam màu nhẹ nhàng, tổng thể là một tông màu be yên tĩnh, vừa trống trải vừa sạch sẽ.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Ngu Du đã yêu nơi này.

Nhà không lớn lắm, tầng dưới là bếp, phòng tắm, phòng khách và phòng ăn; tầng trên là phòng ngủ chính và hai phòng cho khách, phòng ngủ chính có nhà vệ sinh riêng…

Thôi thì, thật ra cũng khá rộng, chỉ là không bằng căn nhà mà khi xưa Ngu Du còn giàu đã từng ở.

Mà điểm chung duy nhất giữa hai căn nhà, là cả hai đều không thuộc về cô.

Cô chỉ là một vị khách qua đường.

Ngu Du hy vọng sau này khi mình giàu lên, có thể mua một căn nhà đủ vững chắc để dùng riêng. Cô sẽ dùng thép bọc quanh căn nhà, biến nó thành một pháo đài.

Đèn trong nhà được bật sáng hết, Ngu Du thảnh thơi lên lầu.

Tối nay sẽ ngủ lại đây.

Cô khóa toàn bộ cửa sổ và cửa tầng một, nhưng không khóa cửa sổ tầng hai.

Cô mang theo dây thừng, lúc ngủ thì buộc một đoạn quanh eo, nếu có nguy hiểm từ bên trong, cô sẽ lập tức nhảy qua cửa sổ.

Xét từ góc độ phòng ngừa rủi ro, Ngu Du không nên ngủ ở phòng chính, nhưng… Cô đến đây là để kiểm tra rủi ro mà.

Tối nay cô không đăng nhập trò chơi, cứ thế an tâm đi ngủ.

Khi tỉnh dậy, trời đã sáng.

… Hình như, không có chuyện gì xảy ra?

Ngu Du ngơ ngác một chút, Vương Nhụy yếu thế này à? Thật sự không tìm được tới đây?

Cố thủ chờ tới tận trưa, Ngu Du mới rời đi.

Cô nhìn hàng rào sắt thấp ngoài nhà, thật muốn đổi thành tường rào nhọn, nếu không thì chẳng có tí cảm giác an toàn nào cả.

Khu dân cư thực sự vắng hoe, đến một con chó cũng không thấy.

Nhưng động vật nhỏ thì lại khá nhiều, dọc đường Ngu Du gặp khá nhiều chim chóc, còn có vài con mèo hoang vội vã.

Trong khu dân cư vắng lặng không bóng người, lúc này lại có vẻ đầy sức sống.

Ngu Du chuyển nhà.jpg

Quá trình thì không cần nói nhiều, dù sao thì Ngu Du cũng đã chuyển ổ rồi.

Hôm đó khi cô quay lại, liền thấy một vũng chất lỏng màu đen ngay trước cửa, trên cửa sổ cũng có, hình như Vương Nhụy lại bám lên cửa sổ mà nhìn trộm.

Nhưng cô ta không tìm thấy Ngu Du.

Ngu Du vốn dĩ còn định thử thêm mấy ngày nữa, nhưng khi đứng trước cửa, cô bỗng thấy một trận ớn lạnh, lập tức quyết đoán, thuê một chiếc xe để tự mình chuyển nhà.

Cô vốn không có nhiều đồ, phần lớn là của nhà thuê sẵn, chỉ có giường, sách vở, máy tính mấy món là chiếm diện tích, nhưng nói cho cùng thì cũng chỉ có bấy nhiêu.

Cô dọn xong trong ngày, và chuyển vào ở ngay trong ngày hôm đó.

Cô chuyển tiền cho bên môi giới, ký hợp đồng.

Hiển nhiên, Ngu Du có đầy đủ ghi âm + ảnh chụp, và hợp đồng gấy trắng mực đen.

Lúc này, Ngu Du đã cách xa Vương Nhụy đáng ghét, thoải mái cuộn mình trên ghế sofa dưới tầng, ánh đèn dịu nhẹ bao phủ, trong nhà ấm áp vô cùng.

Máy tính tạm để trên bàn trà, Ngu Du đang tính xem mình còn bao nhiêu tiểu tiền tiền.

Trước đó cô tranh thủ lên mạng, bán hết số vàng trong game, tính theo giá một bạc là một trăm đồng, cô bán được ba ngàn đồng.

Game ngày càng hot, người chịu chi không ít.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc