Trò Chơi Xâm Lấn Hiện Thực

Chương 33: Thành Ngân Nguyệt

Trước Sau

break
 

“【Tiềm hành】cậu có thể tìm người mua không?”

Phong Nhiên liếc nhìn: “Không đáng giá lắm,vì kỹ năng này là kỹ năng đầu tiên du đãng giả phải học, học không được thì cũng đừng làm du đãng giả nữa, nhưng nếu cậu thật sự muốn bán…”

Ngu Du rút lại: “Thôi, tớ bán cho người ngoại lai.”

Phong Nhiên: “Dù người ngoại lai các cậu học nhanh nhưng thiếu nền tảng, những kỹ thuật đó trong mắt chúng tớ có trăm ngàn chỗ hở.”

“Mấy cái tiềm hành đó, tớ nhìn thấy còn thấy ngại giùm, thực sự muốn đá bọn họ thoát khỏi trạng thái tiền hành…”

Cô ấy bắt đầu càu nhàu lảm nhảm, có thể nghe ra cô ấy hình như kiêm luôn vai trò giáo quan của du đãng giả, trong lòng tích tụ vô cùng nhiều oán khí.

Ngu Du thong thả ngồi trên xe, thỉnh thoảng dùng do thám pháp thuật.

Áo choàng rộng thùng thình, khoe ra dáng người thon thả, gương mặt trắng trẻo thanh tú vô cùng tự tại.

Ngu Du sở hữu một gương mặt đầy sức mê hoặc, đôi mắt đen láy tràn đầy ý cười, luôn khiến người lớn muốn cho cô kẹo ăn.

Đường đi thuận lợi.

Ngu Du cứ thế nhẹ nhàng ngồi xe tiến vào thành.

Cùng với thị trấn Nguyệt Loan dần xa sau lưng, dân cư dần đông đúc hơn, Ngu Du cũng thấy địa hình dần bằng phẳng hơn.

Có hàng rào, có nhà cửa, có ruộng tốt.

Cô quay đầu nhìn, thấy tòa thành kiên cố khổng lồ.

Nó thật sự rất to lớn.

So với thị trấn Nguyệt Loan nhỏ bé như thời trung cổ, tòa thành này hùng vĩ vô cùng, giống hệt như kinh thành trong game trước đó.

Chỉ có điều so với kinh thành lộng lẫy, tráng lệ trong game trước, tòa thành này lại có vẻ dày dặn và trang nghiêm, mang cảm giác lịch sử lắng đọng.

Ngu Du thấy những vết tích chiến tranh nham nhở trên thành, cô bỗng thích tòa thành này.

Trông cứ như thật vậy, hùng vĩ, dày dặn, oai phong lẫm liệt, từng viên gạch đều toát lên nét văn hóa lịch sử.

Cổng thành là ba chữ lớn vô cùng đẹp, bên cạnh có vầng trăng bạc.

Kỹ năng bị động “Ngôn ngữ văn tự (Bán đảo Ellen)” kích hoạt, Ngu Du dễ dàng đọc được ba chữ ấy chính là “Thành Ngân Nguyệt”.

Thành Ngân Nguyệt - nơi chỉ tồn tại trong bối cảnh game, cuối cùng cô cũng đã tới.

Trước cổng thành xếp hàng dài, Ngu Du cũng bước xuống xe: “Cái lớp chắn sáng này là gì vậy?”

Phong Nhiên nhìn thành Ngân Nguyệt đầy tự hào: “Đây là che chở của các miện hạ, trong thành Ngân Nguyệt, cả ngày lẫn đêm đều sáng như ban ngày, đây là nơi an toàn nhất trên Bán đảo Ellen.”

“Nếu… Ừm ừm ừm không có nếu.”

Quả thực rất sáng.

Kể từ khi vào game, Ngu Du đã lâu không cảm nhận được cảm giác “sáng sủa” như vậy.

Có lẽ, lớp chắn sáng cùng ánh đèn rực rỡ bên trong cũng là lý do khiến cô yêu thích ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Cô thuận lợi theo mọi người vào trong thành, tiếc là có nhiệm vụ trong người, không thể đi chơi lung tung.

Thành lớn như vậy, hẳn là có rất nhiều nhiệm vụ.

Đôi mắt đẹp của Ngu Du chăm chú nhìn về phía đó, ai cũng nhận ra.

Người kiêu ngạo do dự một chút, “Hay cô đi xem một chút đi, nhưng nhớ phải về tập hợp trước 6 giờ tối.”

“Được ạ, cảm ơn sếp!”

Ngu Du lập tức đồng ý, phóng như bay biến mất trong biển người.

Mọi người: “…”

Ngu Du thấy một cửa tiệm, trên cửa hiệu có một biểu tượng quyển trục rất to.

Cô siết chặt chiếc đoản trượng của mình, khẽ ho nhẹ một tiếng, rồi vững vàng bước vào trong.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc