Trò Chơi Xâm Lấn Hiện Thực

Chương 31: Thành Ngân Nguyệt

Trước Sau

break

Phong Nhiên nhanh chóng chạy lại bên cạnh: “Tôi nghe đội trưởng nói lần này pháp sư là người mới, tôi biết chắc là cô mà.”

“Không có pháp sư mới nào khác sao?” Ngu Du tò mò hỏi.

“Có.” Phong Nhiên đáp: “Nhưng học viện bên kia…”

Cô ấy suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi cũng không rõ nhưng học viện bên đó xem trọng cô hơn, còn những người khác dường như không để ý lắm, cũng không nhắc nhắc đi nhắc lại với chúng tôi.”

Ngu Du ngạc nhiên: “Họ có nhắc đến tôi sao?”

Phong Nhiên lúc này cũng không biết nói sao, chỉ lấp lửng đáp: “Cô không biết bình thường họ kiêu căng thế nào đâu, cô đã được coi trọng lắm rồi...”

Lời nói mơ hồ của cô ấy rõ ràng không có chứng cứ, chỉ là cảm giác thôi, Ngu Du cũng không hỏi thêm.

Thật buồn cười, cô chơi game làm gì mà không giỏi, ngày trước cô còn là thủ hộ giả đại lục, đệ nhất thuật sĩ, người canh giữ rồng, thuật sĩ thành chủ thành Grelian liên tiếp 36 nhiệm kỳ, tướng quân thiên giới, kẻ thảm sát ác ma…

Được học viện chú ý một chút chẳng phải là điều hiển nhiên sao?

Phong Nhiên nhìn biểu cảm của cô mà không hiểu gì cả.

Ngu Du nhân lúc đi đường bắt đầu khoe khoang: “Ngày trước tôi ấy à…”

Mọi người đều chăm chú lắng nghe.

Rồi dần dần lại im lặng.

Ngu Du hiếm hoi nhận được ánh mắt một lời khó nói hết của NPC, cô vô tội nhún vai: “Thật ra tôi đọc được một thoại bản, nói đùa thôi mà…”

Phong Nhiên mới đỡ cằm lên: “… Cô thật là.”

Cô ấy ngán ngẩm nói: “Không giống một pháp sư chút nào.”

“Tôi không giống chỗ nào?”

“Pháp sư không thiếu nghiêm túc như cô.”

Ngu Du: “Hứ.”

Người chơi nào mà nghiêm túc được?

Lúc này, Ngu Du bỗng nhớ ra hình như cô quên bán mấy kỹ năng rồi.

【Tiềm hành】【Nhập ảnh】.

Thật ra cô cũng có chút hứng thú với Nhập ảnh…

“Tôi có thể học kỹ năng của Du đãng giả không?”

Phong Nhiên quay lại, đầu lại nổi dấu hỏi: “Học gì cơ?”

Ngu Du: “Tôi thấy Nhập ảnh khá hữu dụng.”

Phong Nhiên thiên ngôn vạn ngữ tụ lại thành một câu: “Tôi! Vẫn! Chưa! Học! Được!”

Ngu Du nhìn cô ấy chăm chú.

Phong Nhiên đỏ mặt: “Tôi mới học có hai năm mà, chưa học được cũng bình thường thôi nhỉ?”

Ngu Du nghĩ lại, cũng đúng thật.

Thôn tân thủ làm gì có NPC nào đặc biệt mạnh mẽ đâu, nhưng cô không ngờ Phong Nhiên đến cả kỹ năng sơ cấp cũng chưa học hết.

Thấy cũng gà mà thôi cô không nói.

Phong Nhiên: “… Cô đang nghĩ gì vậy?”

Ngu Du mỉm cười: “Vậy tôi có thể học không?”

“Đừng mơ, cô có Nhập ảnh không?”

“Chỉ số nhanh nhẹn với thể chất của cô thấp như thế.” Phong Nhiên cuối cùng cũng có dịp chê bai cô: “Nếu gửi đến chỗ đạo sư, cô ấy cũng sẽ đá bay cô ra ngoài, đừng mơ.”

“Pháp sư các cô cũng có pháp thuật tương tự mà?”

Ngu Du tiếc nuối: “Nghe là đã biết pháp thuật cao cấp rồi, không như mấy người, sơ cấp đã dùng được."

Gân xanh trên trán Phong Nhiên giật giật: “Tôi không biết.”

“Không phải kỹ năng nào chúng tôi cũng học được, phải xem thiên phú, lại còn cần thời gian nữa.”

Cô ấy lạnh lùng nói thêm: “Người ngoại lai các cô trời sinh đã đặc biệt, còn chúng ta thì khác.”

Ngu Du sững sờ.

NPC lại có nhận thức như vậy sao?

Cô thật sự sốc, không ngờ NPC không chỉ trí tuệ cao mà còn biểu lộ thái độ rõ ràng với sự bất thường của người chơi.

Cái này… Chẳng lẽ Vĩnh Ám thật sự là một trò chơi sao?

Phong Nhiên kiêu hãnh ngẩng đầu: “Đừng xem thường tôi.”

Ngu Du lơ đãng “Nếu cô cũng có thể dùng sách kỹ năng của bọn tôi, cô có chịu trả tiền không?”

Cô hỏi chơi thôi, trong đầu lại nghĩ đến kẻ xui xẻo vì xóa tài khoản mà nhập viện cấp cứu.

Cô đột nhiên rất muốn đến thăm kẻ xui xẻo ấy.

“Mua! Mua! Tại sao không mua! Nếu tôi có thể dùng… Nếu…”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc