Trò Chơi Xâm Lấn Hiện Thực

Chương 25: Hộ tống vật tư

Trước Sau

break

“Thì ra ông ấy là NPC quan trọng, nói sớm chứ!”

“Giờ đi cày độ thiện cảm còn kịp không?”

“Ông chủ quán rượu thích cái gì thế?”

Người chơi bắt đầu xì xào bàn tán.

Người chơi nhỏ trồng trọt bước đến cảm ơn Ngu Du, “Cảm ơn cậu nhé, tớ tên là Thỏ Đuôi Mèo, cậu có thể gọi tớ là Đuôi, tớ cứ tưởng sắp phải chiến rồi…”

Cô ấy vỗ ngực đầy hào sảng: “Đợi tớ trồng ra được kết quả, tớ mời cậu ăn cơm.”

Ngu Du mỉm cười, kết bạn với cô ấy rồi cũng quay về cổng thành.

Vệ binh thấy cô không nhất quyết trồng trọt nữa, cũng đi theo Ngu Du quay lại cổng thành, vừa đi vừa nói: “Nếu cô muốn trồng trọt, sau doanh trại có vài mảnh đất bỏ hoang, cô có thể trồng ở đó.”

Anh ta không nhịn được hỏi: “Thật sự khó ăn đến thế sao?”

Ngu Du: “Thật ra tôi vẫn chưa ăn nhưng ai cũng nói vậy thì chắc là thật.”

“Nhưng chúng tôi lại thấy rất ngon mà.”

Họ dần dần đi xa.

“Cô ấy là ai vậy? Sao vệ binh lại nói chuyện tử tế thế? Hỏi gì đáp nấy, còn là vệ binh nữa không?”

“Còn giới thiệu cả đất sau doanh trại? Tôi ghen tị quá hu hu hu…”

“Tôi chỉ nhìn họ thêm vài cái mà trông họ cứ như muốn chém tôi vậy!”

“Chẳng lẽ mấy NPC đứng gác cổng này đều có thiết lập độ hảo cảm?”

“Sao cái game này toàn để tâm mấy chi tiết linh tinh vậy?!”

“Các người không biết Ngu đại lão sao? Vào game từ ngày đầu luôn đó!”

“Cô ấy còn hoàn thành nhiệm vụ ẩn nữa cơ, giờ ra vào doanh trại cứ như ra vào nhà mình vậy.” Một người chơi đầy ngưỡng mộ nói: “Chắc đây là thiết lập độ hảo cảm với thế lực, nhưng chúng tôi cũng không biết cày kiểu gì.”

“Ngu đại lão lại bán trang bị rồi, mau tới mau tới!”

Ngu Du nhanh chóng dọn hàng về thành.

Cô nghĩ sai rồi, tuy đợt trước nhóm người chơi đó kiếm được không ít chiến lợi phẩm nhưng người mới vào game vẫn nối tiếp không ngừng, đồ vẫn bán rất chạy.

Sáu món trang bị mang về cho Ngu Du số tiền khổng lồ: 38 đồng bạc.

Cộng thêm phần thưởng nhiệm vụ, hiện tại cô đã có tổng cộng 2 vàng, 138 bạc, 140 đồng, một khoản tiền khổng lồ.

Chỉ riêng pháp thuật cấp một đã có thể mua được tận 16 cái!

Người trực ca hôm nay lại không phải là Vân Luân mà là vị mỹ nhân lạnh lùng từng cho cô nợ tiền lần trước.

“Tôi muốn mua pháp thuật cấp một.” Ngu Du nói.

Mỹ nhân điều ra màn ánh sáng: “Muốn mua loại nào?”

Ngu Du: “Có gợi ý nào không?”

Mỹ nhân lạnh lùng khẽ nhấc mí mắt: “Đề nghị mua: Giám định pháp thuật, Do thám pháp thuật, Cảnh báo pháp thuật, Khiên lập trường, Lập trường thiên lệch, Phép choáng, Phép trơn trượt, Phép kinh hoàng, Triệu hồi sói, Chân trơn trượt, Thuật khinh thân, Thuật vỏ cây cùng một số pháp thuật nguyên tố.”

Giọng nói lạnh nhạt của cô ấy đều đều liệt kê tên các pháp thuật, Ngu Du vừa nghe vừa đếm bằng ngón tay.

Cô đổ mồ hôi trán vì căng thẳng, may mà may mà cô mới đăng ký có 12 pháp thuật, vẫn còn có thể mua thêm 4 cái hệ nguyên tố.

Dự định sẽ vung tay đầy hào phóng: “Tôi lấy hết…”

“Nhưng mà.” Giọng cô gái kia vẫn đều đều: “Số điểm còn lại của cô chỉ đủ mua hai cái.”

Ngu Du: “?”

Vẻ mặt mỹ nhân lạnh lùng như có chút chế giễu, “Cô không đủ điểm.”

Ngu Du bắt đầu đơ người.

Hình như đúng là vậy thật…

Cô hoàn thành nhiệm vụ của Pháp Hoàn thì được thưởng điểm Pháp Hoàn, mà mua pháp thuật của bọn họ thì cũng cần dùng điểm thế lực của Pháp Hoàn…

Lơ là quá rồi!

“Nhưng lần này cô hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, quân đoàn thành vệ đã xin khen thưởng cho cô, coi như là một nhiệm vụ cấp một, thưởng 800 điểm, 50 bạc, và một pháp thuật cấp một.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc