Gần như ngay sau khi cô ấy nói xong, Ngu Du đã nhận được phần thưởng, kèm thêm cả điểm kinh nghiệm.
400 điểm kinh nghiệm vào tay.
Ngu Du nhìn cô ấy đầy oán thán: “Học tỷ Phi à, cô nói một lần cho hết được không?”
“Là Felix.”
“Được rồi, học tỷ Phi.”
Dường như Felix chỉ thuận miệng nhắc nhở, sau đó vẫn đều giọng hỏi tiếp: “Cô muốn học cái nào?”
Ngu Du nhìn cô một lát: “Tổng số điểm của tôi đủ học bao nhiêu pháp thuật?”
Felix cúi đầu: “Trước đó cô có tổng cộng 900 điểm, mua Tên lôi điện hết 300, đọc sách thư viện hết 10, cộng thêm 800 điểm thưởng, hiện tại có 1390 điểm.”
“Một pháp thuật cấp một tốn 300 điểm, tiểu thuật thì không tốn điểm.”
Chỉ đủ mua bốn cái.
Có tiền mà không tiêu được, Ngu Du nội thương.
“Một nhiệm vụ cấp không được 100 điểm, cấp một là 400 điểm đúng không?”
“Nhưng mà tiểu thuật chỉ mất 2 bạc, pháp thuật cấp một lại mất tới 20 bạc, gấp 10 lần, vậy tại sao điểm không được gấp 10 lần?!” Ngu Du khóc than.
Felix mặt không biến sắc, “Gợi ý cô học Triệu hồi quạ đêm, chuẩn bị một phong bì thích hợp, rồi gửi tới địa chỉ sau, trình bày kiến nghị của cô…”
Cô ấy đưa cho Ngu Du một địa chỉ.
Ngu Du ngả người ra sau.
Vị học tỷ này quá nghiêm túc, căn bản không biết đùa!
Tuy nhiên cô vẫn ghi nhớ địa chỉ đó, lỡ sau này có thể dùng tới.
Bốn pháp thuật, chẳng khác gì muối bỏ biển.
Tuy Tên lôi điện rất mạnh nhưng lại chỉ có một thuộc tính, rất dễ bị khắc chế, vì vậy pháp thuật tấn công nhất định phải có một cái.
Ngu Du là kiểu pháp sư máu giấy nên trong việc chạy trốn, phòng ngự, dò xét, khống chế cũng phải có một hai chiêu mới được.
Cô ngạc nhiên phát hiện, loạt tên phép thuật vừa nãy Felix đọc ra vậy mà lại gần như hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của cô.
Cô vội vàng tranh thủ khi còn nhớ, muốn ghi lại.
Rồi cô phát hiện trò chơi này không có chức năng sổ ghi chú tích hợp…
“Felix học tỷ, ở đây có bán giấy bút không?”
“Giấy ma pháp sơ cấp, bút lông ma pháp sơ cấp, mực ma pháp sơ cấp, một bộ 5 đồng vàng.”
Ngu Du: “…”
“Loại bình thường, giấy, bút.”
Felix: “Không cần tiền.”
Cô ấy không biết từ đâu lấy ra giấy với bút, Ngu Du lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Cảm ơn học tỷ.”
Cô cảm thấy mỗi lần hít thở trong học viện đều rất tốn kém, quá đắt rồi.
Các nghề khác chắc chắn không đắt thế này!
Nếu không biết kiếm tiền, e là sẽ bị nghề pháp sư này kéo sập luôn.
Ngu Du viết như bay, ghi lại toàn bộ loạt tên vừa nãy.
“Felix học tỷ, Chân trơn trượt là như thế nào vậy?”
Felix: “Pháp thuật hệ biến hóa cấp một, sử dụng cho chân, duy trì 30 giây, tiêu hao 30 điểm tinh thần lực, sau khi thuần thục có thể kéo dài thời gian.”
Cô ấy lạnh nhạt nói: “Có thể kết hợp với Phép khinh thân, không ảnh hưởng lẫn nhau.”
Ngu Du ghi chép lại: “Cấp một chạy trốn chỉ có hai cái này thôi đúng không?”
Cô chọn lựa một chút: “Tôi mua kỹ năng chân trơn trượt trước.”
Felix lướt menu.
Ngu Du tiếp tục chăm chú nhìn bảng kỹ năng, “Cảnh báo pháp thuật và Do thám pháp thuật tôi chỉ có thể chọn một cái trước, học tỷ thấy cái nào tốt hơn?”
Felix: “Cảnh báo pháp thuật là bị động, Do thám pháp thuật là chủ động, tùy nhu cầu của cô.”
Ngu Du thì muốn mua cả hai: “… Vậy chọn Do thám pháp thuật đi.”
“Khiên, khống chế và một kỹ năng tấn công thứ hai, tôi chỉ được chọn hai trong ba, học tỷ thấy cái nào ưu tiên hơn?”
Felix ngừng lại một chút.
Ngu Du cứ tưởng mình hỏi khiến NPC bị đứng hình, có chút căng thẳng.
Felix: “Cô còn được tặng thêm một kỹ năng nữa.”
Ngu Du sững người, nhìn vào đôi mắt của mỹ nhân lạnh lùng, ánh mắt ngày càng sáng lên, “Tặng Lực trường phi đạn hả?”