“Tây Vực gởi thư sao?"
Tô Bằng nghe xong, thoáng nhớ lại một chút, lập tức nghĩ ra là ai.
Vợ chồng Thái Tuấn Hoa cùng với Lương Úy đi Tây Vực, hơn nữa Cuồng sa tà đao Âu Dương Khánh, cũng đã ở Tây Vực.
Tô Bằng đã từng nhiwf vợ chồng Thái Tuấn Hoa cùng với Lương Úy gửi cho Cuồng sa tà đao Âu Dương Khánh một phong thư, có lẽ là thư hồi âm tới rồi.
“Lấy tới đây."
Biết là ai gởi thư, Tô Bằng gật đầu nói, Tạ An nghe xong từ trong lòng ngực lấy ra hai phong thư, cung kính đưa đến trong tay Tô Bằng.
Tô Bằng mở ra một phong trước, chính là thư của Thái Tuấn Hoa.
Nhìn phong thư này, Tô Bằng không khỏi khẽ cười, vợ chồng Thái Tuấn Hoa quả nhiên đã đến Tây Vực, hơn nữa đã tìm được Âu Dương Khánh.
Thái Tuấn Hoa ở trong thư nói, hai vợ chồng bọn họ đang hưởng thụ phong cảnh Tây Vực, nơi đó cùng với trung nguyên khác biệt vô cùng, rất nhiều sa mạc cạnh bên, nhưng cũng có các thành thị bên trong các ốc đảo, phồn hoa khác thường, cũng có người Hồ phiên bang cùng với thương nhân đến từ các phiên bang khác nhau, còn có các loại mỹ thực không giống với trung nguyên, hai vợ chồng bọn họ ở đó cuộc sống trôi qua rất vui vẻ, ý định dừng lại thêm một thời gian ngắn nữa.
Trong thư còn nói, bọn họ mặc dù có số điện thoại di động của Tô Bằng, nhưng muốn thể nghiệm một chút cuộc sống cổ đại nguyên nước nguyên vị, cho nên gần đây không dùng bất cứ thiết bị hiện đại nào, hoàn toàn tập trung tinh thần vào trong trò chơi, cho nên cũng không gọi điện thoại cho Tô Bằng, mà là lựa chọn phương thức trao đổi tin tức nguyên thủy như gửi thư này.
Cuối cùng ở trong thư, Thái Tuấn Hoa mời Tô Bằng tới Tây Vực cùng nhau du ngoạn vui chơi một chút, bảo Tô Bằng không cần phải quá bận tâm dốc sức ở trong trò chơi, lúc thích hợp cũng phải nên buông lỏng bản thân nghỉ ngơi một chút.
Tô Bằng sau khi xem xong, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm, hào hứng của vợ chồng Thái Tuấn Hoa cũng không phải tốt bình thường, bọn họ có lẽ chính là loại hình người chơi thích hưởng thụ nghỉ ngơi trong trò chơi. Cũng không phải rất chú trọng đẳng cấp cao thấp, chỉ là ưa thích đi du ngoạn khắp nơi nhìn xem một chút, thể nghiệm một chút phong ba giang hồ mang lại.
“Ta bây giờ làm không được loại chuyện này, tâm tình khác biệt... Có lẽ sau khi giải quyết xong chuyện của gia tộc, ta cũng học vợ chồng Thái Tuấn Hoa mới được. Ở trong thế giới này chân chính làm một người chơi nhàn rỗi, thể nghiệm phương thức sống khác biệt một chút."
Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ.
Thư của Thái Tuấn Hoa cũng không quá dài, Tô Bằng sau khi xem xong liền bỏ xuống, sau đó mở một phong thơ khác ra, đọc.
Quả nhiên, phong thư này là Cuồng sa tà đao Âu Dương Khánh gửi cho Tô Bằng.
“Tô lão đệ, gần đây có khỏe không? Ha ha ha... Vi huynh ngược lại cũng sống không tệ, Tây Vực nơi này rất thích hợp với ta. Mỗi ngày đều có phát hiện mới, không giống với trung nguyên, phong cảnh cũng khác biệt. Ta ở chỗ này cho dù là cuộc sống hay là võ công, đều cảm giác được so với lúc ở trung nguyên đề cao không ít. Nơi này cũng có Hồ Cơ (gái đẹp người Hồ), cũng rất nhiệt tình nóng bỏng, ta rất thích, tính toán ở chỗ này lâu một chút, ha ha ha..."
Khúc dạo đầu của bức thư viết như thế.
Tô Bằng thấy vậy. Trên mặt lộ ra ý cười vui vẻ, quả nhiên gặp chữ như mặt, đọc thư của Âu Dương Khánh giống như là đang đứng ở trước mặt ngươi nói chuyện vậy, cá tính phong cách rất là rõ ràng.
Tô Bằng mang theo nụ cười vui vẻ, tiếp tục xem tiếp, nhưng mà dần dần biểu lộ của Tô Bằng bắt đầu có biến hóa, trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Lược qua phần chính giữa giới thiệu một chút về phong thổ Tây Vực, Âu Dương Khánh cuối cùng ở trong thư viết một chuyện.
"... Tô lão đệ, ở Tây Vực ta sống rất thư thái, nhưng gần đây lại xảy ra một việc hết sức kỳ quái, ta luôn luôn canh cánh ở trong lòng...
... Lão đệ Tô Bằng ngươi cũng biết, vi huynh tiêu xài không ít, đồng thời cũng là người không chịu ngồi yên, lần này tới Tây Vực, vốn chính là vì để mài dũa võ công, tranh thủ nâng cao thêm một tầng, cho nên ở Tây Vực ta khiêu chiến không ít cao thủ, cũng nhiều ít đánh hạ được một số danh hào, ở trong Tây Vực cũng coi như là nhân vật có diện mạo.
.. Người nổi danh, chuyện liền sẽ tìm tới, đại khái hai tháng trước, ở Tây Vực bên này, một đại lão bỗng nhiên tìm tới ta, ta vốn là cho rằng gần đây danh tiếng nổi bật, hắn định chiêu dụ ta, nhưng trên thực tế lại là chuyện khác.
Bên trong phiên bang Tây Vực, có một đám người thần bí đi đến, nam nhân bên trong rất hỗn tạp, có một chút Hắc y nhân rất kỳ quái, còn có một chút người Hồ tóc vàng mắt xanh, mà còn những người này đều nghe theo một nữ nhân lai lịch thần bí... Nữ nhân này, đi tới chỗ của ta, liền đại lão của nơi đó, cũng không biết sử dụng thủ đoạn gì, khiến đại lão của nơi đó đối với nàng hết sức nghe lời, mà còn nghe xong lời của nữ nhân này liền đi tìm rất nhiều người nổi danh trong võ lâm, đến phục dịch cho nàng.