Thời gian làm bài kiểm tra nhỏ là một tiếng rưỡi.
Tô Bạch Cẩn xoay cây bút trong tay, thành thạo viết đáp án của vài câu hỏi.
Dù gì cô cũng chỉ mới thi đại học cách đây mấy tháng, nên làm một vài đề thi chắc hẳn không phải vấn đề lớn.
Vài người chơi trẻ tuổi cũng cố gắng viết được vài câu, chỉ có người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông trung niên là nhìn bài thi ngơ ngác, hoàn toàn không biết bắt đầu từ đâu.
Một tiếng trôi qua rất nhanh.
Trong lớp, ngoài vài người chơi ra, các học sinh khác đều ngừng làm bài cùng lúc, ngồi yên lặng tại chỗ, chờ tổ trưởng lớp đi thu bài.
Bầu không khí quỷ dị này khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Bạn học, bài kiểm tra của bạn…”
Trước mặt Tô Bạch Cẩn là tổ trưởng, một nữ sinh mặc đồng phục học sinh, đang đứng nhìn chằm chằm cô bằng một gương mặt vô cảm, đôi mắt trống rỗng kia hoàn toàn không có tiêu cự.
Tô Bạch Cẩn lập tức sinh nghi, vội vàng đưa bài kiểm tra ra, đồng thời cơ thể cũng lùi lại vài phân, giữ một khoảng cách an toàn.
Năm phút sau.
Thầy quỷ nước thu hết bài, chẳng hề lo sợ làm ướt bài kiểm tra, lập tức bắt đầu chấm điểm, miệng còn lẩm bẩm: “Thành tích không ổn… không ổn…”
Cho đến khi lật chấm xong toàn bộ bài thi, thầy thủy quái mới nhìn về phía cả lớp, giọng nói cực kỳ chậm rãi: “Bạn học Đỗ Quyên và bạn học Hùng Chính Nghĩa, hai em sau giờ học ở lại. Các học sinh khác có thể tan học nghỉ ngơi…”
Nói xong, thầy quỷ nước ôm đống bài thi đã ướt nhẹp, từ từ đi ra ngoài.
Tô Bạch Cẩn quay đầu nhìn về phía cuối lớp, nơi người đàn ông trung niên đang ngồi. Gương mặt béo núc của ông ta hiện rõ vẻ sợ hãi, như sắp bật khóc, trông vô cùng hoảng loạn.
Người này là Hùng Chính Nghĩa?
Tô Bạch Cẩn thật không ngờ lại trùng hợp như vậy, gặp được ông chủ mà Lâm Vũ từng nhắc đến.
Chỉ là Hùng Chính Nghĩa trước mặt cô bây giờ, so với ảnh mà Lâm Vũ đưa cho cô xem, đã gầy hơn rất nhiều.
Người bị gọi tên ở lại khác chính là người phụ nữ xinh đẹp kia, có điều cô ta dường như rất ghét cái tên của mình, lại càng không thích bị giữ lại học phụ đạo.
Vì thầy quỷ nước đã tuyên bố tan học nghỉ ngơi, tất cả học sinh bắt đầu tụ tập thành từng nhóm nhỏ, hoặc ra ngoài đi vệ sinh, nhìn bề ngoài thì không khác gì học sinh bình thường.
Nhưng dù là tụ lại nói chuyện hay ra ngoài chơi, tất cả học sinh đều tỏ ra vô cùng bình thản, khiến không khí càng thêm quái dị.
Còn những người chơi trong lớp, gần như đều bắt đầu đi lại quanh lớp học, tích cực tìm kiếm manh mối liên quan đến phó bản trò chơi.
“Cậu là người chơi đúng không?” Một cô gái trẻ đi đến bên cạnh Tô Bạch Cẩn, dò hỏi.
Tô Bạch Cẩn nhìn qua, khẽ gật đầu: “Ừ.”
“Thật tốt quá, mình tên là Phùng Tiểu Nhã, bạn tên gì?” Phùng Tiểu Nhã nói xong liền nhiệt tình nắm lấy tay Tô Bạch Cẩn, “Mình có thể làm nhiệm vụ cùng cậu không? Nếu không có cậu thì chỉ còn lại một mình mình là con gái thôi!”
Tô Bạch Cẩn nghiêng đầu, liếc nhìn Đỗ Quyên phía sau Phùng Tiểu Nhã, trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi.
Chỉ còn một cô gái?
“Có chuyện gì sao? Mình nói sai gì à?” Phùng Tiểu Nhã thấy Tô Bạch Cẩn không phản ứng, hơi lo lắng hỏi.
Tô Bạch Cẩn chỉ tay về phía người phụ nữ xinh đẹp: “Người đó… Đỗ Quyên, cậu nhìn thấy chứ?”
Không lẽ chỉ mình cô nhìn thấy?
Hơn nữa vừa rồi thầy qủy nước rõ ràng đã gọi tên cô ta rồi, chắc không đến mức xuất hiện tình huống kỳ quái như vậy chứ?
Phùng Tiểu Nhã nhìn theo hướng cô chỉ, thần sắc có chút khó xử: “À, cô ấy à… tất nhiên là thấy rồi, chỉ là lớn tuổi như vậy, nhìn một cái đã biết là không hợp với bọn mình rồi…”
Tô Bạch Cẩn: “…”
Là cô nghĩ nhiều rồi.
Có vẻ Phùng Tiểu Nhã sợ Tô Bạch Cẩn sẽ ghét mình, liền vội vàng nói thêm: “Nhưng mà, dù sao thì cũng là người chơi cùng một phó bản, cô ấy một mình cũng đáng thương… Hay là, mình đi hỏi cô ấy có muốn cùng tham gia không?”
Tô Bạch Cẩn suy nghĩ một chút về khả năng hợp tác tổ đội, rồi lắc đầu: “Không cần đâu…”