“Đ* mẹ! Cái quỷ gì đây!?”
Trong lớp học yên tĩnh.
Bỗng nhiên có một nam sinh bật dậy, kinh hãi nhìn bộ áo sơ mi xanh và váy đen dài vừa phải trên người mình, tại sao cậu ta lại đang mặc đồng phục nữ sinh!?
Do hành động quá lớn, cả lớp đều quay đầu nhìn về phía cậu ta.
Chỉ là ánh mắt của một số người rất kỳ quái, còn phần lớn lại hoàn toàn thờ ơ, ánh mắt trống rỗng như không có linh hồn.
Nam sinh ấy bị ánh mắt xung quanh nhìn đến rợn da gà, cố gắng chịu đựng sự không thoải mái, ngồi lại vào ghế.
Tô Bạch Cẩn ngồi ở hàng thứ hai từ dưới lên.
Cô nhìn quần áo trên người mình, là đồng phục học sinh nam thời Dân Quốc, áo đen quần dài.
Nhìn lại các học sinh khác trong lớp, cơ bản ai cũng mặc ngược đồng phục, nam thì mặc đồng phục nữ, còn nữ thì mặc đồng phục nam.
Giả trang ngược giới?
Lúc này, giọng nói của hệ thống vang lên đúng giờ.
【Kính chào người chơi 649040, chào mừng bạn quay trở lại thế giới trò chơi!
Nhiệm vụ trò chơi: Học viện Ác Mộng.
Nội dung trò chơi: Là học sinh thì nên học hành chăm chỉ, đến lớp đúng giờ, không được vi phạm nội quy trường học. Nếu vi phạm, hậu quả tự chịu.
Số người: 24/24.
Vượt qua trò chơi, bạn sẽ được trở lại thế giới thực.
Thất bại, bạn sẽ mãi mãi ở lại trong thế giới trò chơi.
Không thể trốn tránh, không thể thoát khỏi trò chơi, vui lòng nghiêm túc thực hiện!】
Xem xong nội dung lần này, Tô Bạch Cẩn có chút bất ngờ, không có đồng hồ đếm ngược?
Vậy như thế nào là tính vượt qua trò chơi?
Cô lại nhìn quanh các học sinh trong lớp, phần lớn đều trơ trơ vô hồn, ngồi cứng đờ trên ghế, trông như những con rối ủ rũ trong bóng tối.
Chỉ có một vài người có hành vi giống con người, nhìn tuổi tác và diện mạo, nói không phải người chơi thì chẳng ai tin.
Một trong số đó là một người phụ nữ xinh đẹp, dường như rất không quen với đồng phục nam, cứ nghịch tóc, vẻ mặt vô cùng khó chịu.
Còn có một người đàn ông trung niên, ngồi ở hàng cuối, hơi nhát gan, cơ thể hơi béo mặc đồng phục nữ, nhìn thế nào cũng thấy buồn cười.
Chỉ là Tô Bạch Cẩn cảm thấy người này hơi quen mắt, nhưng không thể nhớ nổi là ai?
Tiếp đó là ba nam một nữ, đều còn khá trẻ. Vì Tô Bạch Cẩn ngồi phía sau nên không thấy rõ mặt họ.
Tính ra, cộng với cô, lớp học này chắc có khoảng bảy người chơi.
Mười bảy người chơi còn lại, có lẽ ở các lớp khác.
Cộp cộp…
Cửa lớp vang lên tiếng bước chân, một người đàn ông trán hói bước vào.
Toàn thân ông ta đều ướt sũng, nước nhỏ giọt xuống đất, vậy mà vẫn bình tĩnh bước vào lớp.
“Các em học sinh, hôm nay sẽ kiểm tra nhỏ. Học sinh nào có thành tích tốt sẽ được tan học sớm, kém thì phải ở lại học bù!”
Người đàn ông đó quay mặt về phía cả lớp, da trắng bệch sưng phù, quầng thâm dưới mắt rõ ràng, trên tay còn cầm một chiếc túi chống nước, trông chẳng khác nào con quỷ nước vừa bò lên từ dưới hồ.
Toàn bộ học sinh trong lớp dường như đều không nhìn ra vẻ kỳ lạ của thầy giáo này, vẫn yên lặng ngồi chờ phân phát đề thi.
Thầy quỷ nước đưa túi chống nước cho nam sinh người chơi ở hàng đầu, nói.
“Này, em học sinh này, giúp thầy một chút…”
Người chơi kia tỏ ra đau khổ, cực kỳ không muốn nhưng vẫn phải cầm lấy cái túi đang ướt nhẹp ấy, lắc bớt nước đi rồi mới lấy đề thi ra.
Sau đó, đề thi được phân phát đến từng học sinh.
Người phụ nữ xinh đẹp nhìn đề, không nhịn được oán than.
“Đã ra xã hội bao nhiêu năm rồi, giờ còn phải thi nữa?”
Gần như người chơi nào cầm lấy đề thi, sắc mặt đều chẳng vui vẻ gì, đề thi là thứ mà ngoài học bá ra, chẳng ai ưa nổi.
Tô Bạch Cẩn liếc qua đề thi, dạng đề không khó, nhưng cách ra đề thì rất cũ kỹ.
Lại nhìn đồng phục trên người mình, kiểu đồng phục học sinh thời Dân Quốc.
Cô đoán rằng, nơi này nếu không phải là ngôi trường từ thời trước thì cũng là một trường học có hệ thống cực kỳ bảo thủ.