Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 80: Hiện thực (4)

Trước Sau

break

Thái độ của Lâm Vũ rất chân thành, xem ra anh ta thật sự muốn giữ được mạng sống của ông chủ mình.

Nhưng sau khi nghe được lời đề nghị này, Tô Bạch Cẩn chỉ có thể nhàn nhạt lắc đầu: “Anh cũng biết mà, tôi cũng rất yếu, nếu thật sự gặp được trong trò chơi, chưa chắc tôi có thể chăm sóc cho ông ấy.”

Thế nhưng Lâm Vũ lại mỉm cười, lộ ra nụ cười vừa thần bí vừa tự tin: “Cô Tô, cô tin vào trực giác chứ?”

Trực giác?

Tô Bạch Cẩn mím môi không nói, thứ này có tin cũng được mà không tin cũng chẳng sao, cô cũng không rõ bản thân có tin hay không.

“Nhưng tôi thì tin.” Ánh mắt Lâm Vũ kiên định, dường như rất tin tưởng vào trực giác của mình.

“Cho nên… Tôi nghĩ nếu là cô Tô, thì thật sự có thể chăm sóc được cho ông chủ.”

Anh ta lại nói tiếp: “Hơn nữa, chỉ cần hoàn thành một trò chơi, chúng tôi có thể đưa ra thù lao hơn năm trăm ngàn, chỉ cần không chết, bị thương một chút cũng không sao.”

Năm trăm ngàn!?

Tô Bạch Cẩn hơi ngẩn ra, bị tâng bốc đến như vậy thì thôi đi, nhưng mức thù lao năm trăm ngàn này thật sự khiến cô động lòng.

Chỉ là rất nhanh sau đó cô đã bình tĩnh lại.

Dù lời Lâm Vũ nói nghe có vẻ đẹp đẽ, nhưng bản thân mình có bao nhiêu năng lực, Tô Bạch Cẩn vẫn rất rõ ràng.

“… Tôi sẽ cố gắng.” Cuối cùng cô chỉ có thể đưa ra câu trả lời như vậy.

Chưa nói đến chuyện có thể gặp được ông chủ của Lâm Vũ hay không, nếu thật sự có thể giữ mạng mà kiếm được năm trăm ngàn, thì đó cũng là lựa chọn không tồi.

Lâm Vũ thấy mục đích của mình đã đạt được, liền hài lòng mỉm cười: “Vậy, cô Tô hãy dưỡng bệnh thật tốt. Bác sĩ nói cô hồi phục rất tốt, chắc là không lâu nữa sẽ được xuất viện.”

Tô Bạch Cẩn gật đầu, nhìn bóng lưng Lâm Vũ đang đứng dậy rời đi, bỗng nhiên ánh mắt trầm xuống, cất giọng hỏi: “Anh Lâm, cho tôi hỏi một chút, chuyện về thù lao trong trò chơi, anh đã nói với bao nhiêu người?”

Lâm Vũ vừa đi đến cửa phòng bệnh, quay đầu nhìn cô gái đang nằm trên giường, thân thể gầy yếu, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu nhưng đôi mắt kia lại vô cùng trong trẻo và kiên định.

Mặc dù anh ta chỉ cùng Tô Bạch Cẩn hoàn thành một trò chơi nhưng từ đầu đến cuối cô chưa từng tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn có chút khí chất của người dẫn dắt, dù khả năng dẫn dắt ấy vẫn còn yếu.

Nhưng anh ta luôn tin vào trực giác của mình.

Anh tin rằng chỉ cần Tô Bạch Cẩn không chết thì trong những trò chơi tiếp theo, cô chắc chắn sẽ trở thành một người chơi rất mạnh!

Nghĩ đến đây, Lâm Vũ mỉm cười, không tiếc lời khen ngợi: “Cô Tô thật thông minh. Muốn mời người chơi khác bảo vệ ông chủ, tất nhiên là càng nhiều càng tốt. Hiện tại, chúng tôi có thể tra được khoảng hơn trăm người chơi, gần như đều đã bàn về chuyện thù lao trò chơi.”

Tô Bạch Cẩn hơi khựng lại một chút, rồi khẽ gật đầu đáp: “Vậy tôi hiểu rồi.” Nói cách khác, cô chỉ là một trong số hơn trăm người chơi đó, chứ không phải Lâm Vũ cố ý đến nói riêng với cô chuyện này.

Lâm Vũ lại lễ độ mỉm cười một cái, rồi rời khỏi phòng bệnh, gặp Tôn Ngạn đang chờ ngoài cửa, cùng rời khỏi bệnh viện.

Đợi hai người kia đi rồi.

Dư Thiến lại quay vào phòng bệnh, không nhịn được bắt đầu than phiền, còn hỏi hai người rốt cuộc đã nói chuyện gì mà thần thần bí bí như vậy.

Tô Bạch Cẩn tất nhiên không thể kể chuyện liên quan đến trò chơi, chỉ có thể tìm cớ, nói là chuyện sau khi cô bị tai nạn xe, bọn họ sẽ bồi thường bao nhiêu tiền và chi phí điều trị ở bệnh viện.

Nói đến đây, Dư Thiến mới biết thì ra hai người này chính là thủ phạm gây ra tai nạn khiến Tô Bạch Cẩn nhập viện!

Cô ấy tức đến mức mắng chửi um sùm trong phòng bệnh, mắng hai con chồn vàng!

Tô Bạch Cẩn chỉ có thể cười bất đắc dĩ.



Trong một hai ngày tiếp theo.

Tô Bạch Cẩn vẫn ở trong phòng bệnh, yên lặng điều trị.

Cô cảm nhận rõ ràng bác sĩ và y tá quan tâm cô nhiều hơn hẳn, gần như vài tiếng là lại đến kiểm tra tình trạng của cô.

Các loại thuốc men và thiết bị y tế sử dụng dường như cũng tốt hơn trước nhiều.

Có lẽ đây là nhờ sắp xếp của Lâm Vũ.

Điểm này, cô vẫn rất cảm kích.

Dù sao cô bị tai nạn, mặc dù là do bên Lâm Vũ gây ra thì cùng lắm cũng chỉ bồi thường tiền chứ không đến mức có người quan tâm sát sao đến quá trình hồi phục của bệnh nhân như vậy.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc