Vì tỉnh lại vào nửa đêm…
Trong phòng bệnh chỉ có một mình Tô Bạch Cẩn, chưa ai phát hiện ra cô đã tỉnh.
Nghĩ đến lúc mình bất ngờ bị đưa vào trò chơi, bạn thân Dư Thiến vẫn còn ở bên cạnh, khi cô đột nhiên ngất xỉu chắc hẳn đã làm đối phương sợ chết khiếp.
Cô mò dưới gối lấy ra chiếc điện thoại cũ, thấy thời gian hiển thị đã là ba giờ sáng, giờ này mà nhắn tin cho Dư Thiến thì có vẻ không hay cho lắm.
Tô Bạch Cẩn bất đắc dĩ thở dài, lại đặt điện thoại xuống, đưa tay lên bắt đầu nghiên cứu bảng hệ thống.
Trước tiên cô mở diễn đàn đen, tìm kiếm các chủ đề trò chơi liên quan đến “Bệnh Biến”, vì cô luôn cảm thấy trò chơi lần này còn rất nhiều chi tiết chưa được khám phá hết.
Thế nhưng hệ thống lại chấm cho cô 9 điểm.
Rõ ràng có nhiều điểm nghi vấn chưa được cô phát hiện ra, vậy mà hệ thống lại cho điểm cao như vậy?
Ví dụ như: cả thành phố đột ngột bị phong tỏa, tắc nghẽn giao thông, rồi tàu điện ngầm và máy bay đều dừng hoạt động, thêm cả mất điện, mất nước trên diện rộng…
Tất cả như đang dồn con người đến chỗ chết!
Nhưng lại không hề có lời giải thích nào cả.
Tô Bạch Cẩn sắc mặt bình thản, gương mặt trắng bệch, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bảng hệ thống ánh lên một vòng sáng tím nhạt, trông vừa thần bí lại yêu dị.
Ngón tay trắng mảnh lướt nhẹ trên bảng hệ thống, các bài viết liên quan đến chủ đề "Bệnh Biến" có tới cả trăm bài.
Nhưng đều là bài viết từ khá lâu.
Có vẻ là những người từng sống sót sau trò chơi, ghi lại cảm tưởng.
Tô Bạch Cẩn tùy ý xem qua vài bài, nội dung cơ bản giống với những gì cô biết —— Đều mô tả về loài ký sinh trùng đột nhiên lan khắp thành phố.
Nhưng có một điểm khác biệt.
Đó là đường sá không hề bị phong tỏa.
Khi mọi người trong thành phố nhiễm ký sinh trùng, họ bắt đầu bỏ trốn khắp nơi, nhưng dù có trốn thoát thì cuối cùng cũng không thoát khỏi cái chết.
Hơn nữa còn vô tình khiến phạm vi lây nhiễm lan rộng, ký sinh trùng sinh sản với quy mô lớn, không chỉ một thành phố mà cả nhiều thành phố khác cũng bị chiếm đóng.
Đặc biệt là vào ngày cuối cùng của trò chơi, thành phố hoàn toàn bị chiếm lĩnh sẽ bị quân đội thực hiện kế hoạch tiêu diệt toàn diện.
Tóm lại, kết cục cũng chỉ là cửu tử nhất sinh.
Không tìm thấy thông tin mình cần, Tô Bạch Cẩn cảm thấy hơi chán, đang định tắt diễn đàn thì lại phát hiện một bài viết mới vừa được đăng lên.
Thời gian đăng là cách đây một phút?
Tô Bạch Cẩn: ???
Một phút trước?
Chẳng lẽ là người cùng tham gia nhiệm vụ với cô, cũng đã sống sót trở về?
Mang theo chút tò mò, cô mở bài viết.
【Bệnh Biến! Đi làm nhiệm vụ cùng đại lão, mở mang tầm mắt!】
Chủ bài viết viết với giọng điệu vô cùng kích động, còn tự giới thiệu mình là một nữ phóng viên ngoài đời.
Sau khi bất ngờ bị kéo vào trò chơi, cô từng làm nhiệm vụ cùng một người chơi mới rất thật thà.
Nhưng vì đối phương quá ngốc lại hiền, cô ấy đành từ bỏ, tự tìm cách thoát khỏi thành phố.
Thế nhưng cả thành phố đầy rẫy ký sinh trùng, cô ấy không còn đường thoát, khi nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ chết…
Thì một chiếc xe bọc thép quân dụng đột nhiên xuất hiện trước mắt, những người trong xe có vẻ thấy cô ấy tội nghiệp nên tiện tay cứu giúp.
Sau đó cô ấy phát hiện ra, họ đều là người chơi kỳ cựu.
Không những thế, những người này còn sở hữu năng lực cực mạnh, thậm chí có cả vũ khí quân dụng!
Trong đó, một người đàn ông mặc đồ đen, có vẻ là thủ lĩnh, tính cách cực kỳ lạnh lùng, nhưng đích thực là đại lão đỉnh cao!
Sau khi tiếp xúc, chủ bài viết mới biết, hóa ra họ đã khám phá được nội dung trò chơi từ lâu, đến ngày thứ tư sau khi vào game đã bắt đầu chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy cô ấy không tham gia vào quá trình đó, nhưng có nghe ngóng được rằng chính vị đại lão lạnh lùng đó đã trực tiếp đàm phán với chính phủ, xin được rất nhiều vật tư phục vụ nhiệm vụ, đồng thời chỉ huy chính phủ phong tỏa thành phố, chặn đường, tất cả là để ngăn ký sinh trùng lan rộng.
Nói đến đây, chủ bài viết lại khen ngợi đại lão một phen, quá thông minh, quá có thủ đoạn!
Những ngày sau đó, cô ấy được ở trong biệt thự cùng đại lão và những người khác, đồ ăn đồ uống đầy đủ, thậm chí còn có hoạt động giải trí, chẳng khác gì đi nghỉ dưỡng!
Cho đến ngày cuối cùng của trò chơi.
Ký sinh trùng chiếm lĩnh toàn bộ thành phố, kể cả khu biệt thự họ ở, khắp nơi đều là sâu bọ chen chúc!
Thế nhưng đại lão dẫn cô ấy và người của mình chuyển lên một chiếc thuyền lớn nằm giữa bể bơi, mà trong bể toàn là nước sát trùng, xa xỉ đến mức khó tin.
Còn toàn bộ công trình bên ngoài bể bơi, vị đại lão lạnh lùng đó trực tiếp ra lệnh phóng hỏa đốt sạch!
Chủ bài viết đầy xúc động, đến khi trò chơi kết thúc, vẫn thấy như mình vừa mơ một giấc mộng.
Chỉ có điều hơi tiếc là cô ấy không biết họ tên của đại lão, thậm chí không được lại gần, chỉ có thể nhìn từ xa vài lần.
Nhưng cô nghe loáng thoáng, hình như có người gọi đại lão lạnh lùng đó là Mặc gia!
(Bổ sung cuối: Đại lão lạnh lùng đó, cực kỳ đẹp trai!)
…
Tô Bạch Cẩn xem xong bài viết thì trầm mặc tắt diễn đàn.
Vậy nên…
Nhiệm vụ lần này của cô trở nên khó hơn, là tác phẩm của đại lão đó?