Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 20: Hòn đảo tuyệt mệnh (19)

Trước Sau

break

Chương 20: Hòn đảo tuyệt mệnh (19)

Lại có thêm một người bị giết.

Có người nhạy cảm ngay lập tức nhận ra có chuyện không ổn, lặng lẽ lùi lại.

Cũng có những người không thể chịu được, trực tiếp bước ra từ trong đám đông, tay cầm côn sắt, quyết định dạy cho kẻ giết người một bài học.

“Ngu ngốc! Mọi người chặn quái vật dưới chân núi, tôi sẽ giải quyết tên sát nhân này.”

“Thêm tôi nữa, thực sự không thể chịu nổi cái loại đồng đội heo này!”

“Tôi nữa, không phải chỉ là giết người thôi sao, ông đây còn lâu mới sợ.”

Năm người lần lượt bước ra, đều quyết tâm trừng phạt kẻ giết người, nhưng chỉ một khắc sau, lại có người bắt đầu la hét.

“Á——A Mạch! Cậu làm gì vậy! Đừng giết tôi!” Một người phụ nữ trong đám đông hét lên.

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn đã liên tiếp vang lên những tiếng la hét sợ hãi, xung quanh ngày càng xuất hiện nhiều người bắt đầu vô cớ giết chóc.

Năm người ban đầu đứng ra làm anh hùng thấy tình hình như vậy cũng cảm thấy hoảng loạn.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tại sao những người này lại tự giết hại lẫn nhau?

Rõ ràng quái vật dưới chân núi còn đang leo lên, sao họ vẫn còn tâm trạng đi giết người? Đây là muốn kéo mọi người chết chung hay gì!?

Có người nhanh chóng phát hiện ra, từ những người bạn mình quen biết đến ngay cả đồng đội cùng nhóm cũng đều bắt đầu điên cuồng tấn công người xung quanh!

“Có chuyện gì vậy! Những người này bị sao vậy? Phát điên rồi à!?”

“Trời ơi, quá tàn nhẫn, chỗ này chính là thế giới của những kẻ sát nhân điên cuồng!”

“Điên rồi, tất cả đều điên rồi! Mau chạy đi! Họ đều phát điên cả rồi!”

“Ôi ôi ôi… Tôi không muốn chết, cứu tôi với… Tôi thực sự không muốn chết…”

“Cứu mạng! Aaa! Đừng giết tôi, ai đến cứu tôi với…”

Toàn bộ căn cứ lập tức trở nên hỗn loạn!

Mọi người bắt đầu chạy tán loạn, có người chạy vào trốn những ngôi nhà cũ kỹ, có người chạy lên núi, còn một số người thì chạy thẳng về phía con thuyền.

Trong khi đó, quái vật ở dưới chân núi vì không có ai ngăn cản đã bắt đầu leo lên núi, không ngừng bò lên chỗ cao nhất của ngọn núi lửa.

Trên biển rừng ở phía xa.  

Tô Bạch Cẩn im lặng nhìn cảnh tượng cách đó không xa, da đầu không chịu được bắt đầu tê dại, may là cô đã rời đi từ sớm.

“Đi thôi, chúng ta quay lại hang động kia.” Thời Vân lại bắt đầu cầm trường đao chèo bè, chuẩn bị quay lại con đường cũ.

Tô Bạch Cẩn mím môi, nhìn bầu trời xám xịt, xa xa là cơn lốc đang đến gần: “Vậy nếu sóng thần ập đến thì phải làm sao?”

Thời Vân nhún vai, bất cần nói: “Mặc cho số phận thôi, dù sao thuyền trên núi, biết đâu chỉ là một trò lừa của hệ thống, có lẽ căn bản không thể hoàn thành nhiệm vụ trò chơi.”

Nói xong, Thời Vân còn vỗ vỗ xác quái vật, đôi mắt cong lên nói: “Nói không chừng muốn thoát khỏi hòn đảo hoang này còn phải dựa vào con quái vật này đấy~”

Tô Bạch Cẩn: “…”

Dù không muốn thừa nhận nhưng cô cũng thấy Thời Vân nói không sai, chiếc bè làm bằng xác quái vật này đáng tin cậy hơn nhiều so với chiếc thuyền cũ kỹ đáng sợ kia.

Nửa tiếng sau.

Hai người Tô Bạch Cẩn và Thời Vân quay lại hang động trước đó, nhưng nước biển dâng quá nhanh, cửa hang đã bị ngập cao tới một mét.

Mới chỉ một tiếng đồng hồ trôi qua.

“Chỗ này cũng không thể ở lại.” Thời Vân trầm giọng nói.

Tô Bạch Cẩn gật đầu: “Nước biển dâng quá nhanh, có lẽ tối nay ngoài ngọn núi lửa kia ra thì những nơi khác sẽ đều bị ngập.”

Thời Vân ném trường đao vào trong không gian, lại lấy dây thừng buộc chiếc bè vào một cành cây bên cạnh, sau đó nằm xuống, nhắm mắt lại, ra vẻ chuẩn bị nghỉ ngơi.

Tô Bạch Cẩn nhìn Thời Vân một cái, rồi nhìn về phía bầu trời đã hoàn toàn tối sầm lại, do dự nói: “Chúng ta cứ như vậy… không có tính toán gì sao?”

“Nếu không thì sao? Quay về núi lửa đánh nhau với đám quái vật đó à?” Thời Vân vẫn nhắm mắt, lười biếng nói: “Cứ nghỉ ngơi trước đi đã, thực ra tôi còn muốn ở lại đây một đêm, tiếc là hệ thống không cho chúng ta cơ hội.”

Tô Bạch Cẩn im lặng không nói gì, giơ tay lên, nhìn vào bảng nhiệm vụ trên cổ tay.

【Nhiệm vụ trò chơi: Hòn đảo tuyệt mệnh

Nội dung nhiệm vụ: Cố gắng sinh tồn, thoát khỏi đảo hoang.

Số người: 26/100】

Cô nhớ sáng hôm qua lúc xem vẫn còn hơn năm mươi người, bây giờ đã giảm xuống còn một nửa. Hơn nữa số lượng người chơi vẫn đang giảm xuống liên tục, gần như cứ vài phút là lại ít đi một người.

Tốc độ tử vong nhanh quá!

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc