Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 17: Hòn đảo tuyệt mệnh (16)

Trước Sau

break

Chương 17: Hòn đảo tuyệt mệnh (16)

Cậu thiếu niên dựa vào tường, chăm chú nhìn cô gái trước mặt đang cố gắng ra vẻ trấn tĩnh muốn bôi thuốc cho mình.

“Có thể sẽ hơi đau, cậu cố chịu nhé.” Tô Bạch Cẩn cầm lọ thuốc, nhìn những vết thương trên người cậu, nhíu mày đầy khó xử nói: “Cậu có thể cởi áo ra được không?”

Cậu thiếu niên chớp chớp mắt: “Ừ, chị nhẹ tay chút.”

Sau đó, cậu trực tiếp thoải mái cởi áo, lộ ra thân hình cường tráng với đầy vết thương đã nhiễm trùng.

Vẻ mặt Tô Bạch Cẩn có chút không được tự nhiên, chỉ có thể trầm mặc nhìn những vết thương thấm máu. Những vết thương trên người cậu, có cái đã mưng mủ, có cái thì sưng đỏ có vẻ nhiễm trùng nặng, không biết người này đã làm gì? Sao lại có nhiều vết thương như vậy?

Hơn nữa, vết thương còn thành ra thế này rồi, chẳng lẽ người này không đau sao?

【Thuốc sơ cứu: Có tác dụng chữa lành vết thương và giải độc, bôi lên vết thương có thể hồi phục hoặc giải độc trong vòng một giờ.】

Sau khi Tô Bạch Cẩn cầm chai thuốc trong tay, trong đầu cô tự động xuất hiện một hàng chữ khiến cô cảm thấy có chút không thật.

“Cậu cố chịu nhé.” Tô Bạch Cẩn lại nhắc nhở.

Sau đó, cô giơ tay lên, cầm lọ thuốc lắc lư qua lại, có vẻ không biết bắt đầu từ đâu, nhưng ngay khi cô chuẩn bị bôi thuốc thì…

Cậu thiếu niên đột nhiên cười khẽ một tiếng, rồi trực tiếp giật lấy chai thuốc trong tay cô, hai mắt cong cong, cười nói: “Thôi, vẫn là để em tự làm đi.”

Tô Bạch Cẩn im lặng mím môi, nhưng cũng không từ chối, trái lại còn cảm thấy nhẹ nhõm.

Bất kể là những vết thương khắp người khiến cô cảm thấy nổi da gà, hay việc tiếp xúc gần gũi với một cậu con trai đều khiến cô có chút không thoải mái.

“À, chị tên gì?” Cậu thiếu niên tuỳ tiện bôi thuốc cho mình, ra tay rất thô lỗ.

Tô Bạch Cẩn hơi nghiêng đầu tránh mắt: “Tô Bạch Cẩn.”

“Ồ.” Cậu thiếu niên đáp một tiếng, sau đó lại tùy tiện nói: “Em tên Thời Vân, nể tình hai chai thuốc này, em sẽ giúp chị ván game này.”

“Ừm.” Tô Bạch Cẩn đáp lại.

Đối với sự tự tin của Thời Vân, có thể giúp cô hoàn thành nhiệm vụ và thoát khỏi trò chơi, cô cũng không muốn bình luận nhiều.

Vì Thời Vân bôi thuốc xong, cần khoảng một giờ để hồi phục nên cả hai quyết định ở lại trong hang động thêm một giờ nữa rồi mới đi.

Cảm giác đầu càng ngày càng đau, toàn thân mệt mỏi, Tô Bạch Cẩn dựa vào tường, nghĩ có thể nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi, chưa đầy mười phút, cô đã thật sự ngủ thiếp đi.

Cứ như vậy cho đến khi mặt trời lặn.

Nước biển đã ngập tới cửa hang, chân Tô Bạch Cẩn bị nước biển làm ướt, cô mới từ từ tỉnh dậy.

Tô Bạch Cẩn đưa tay sờ trán, cảm giác hình như mình không còn sốt nữa, tinh thần cũng khá hơn nhiều, sau đó mới nhìn xung quanh.

Nhưng, trong hang động chỉ có mình cô, còn người kia đã không thấy bóng dáng đâu.

Cậu ta đi rồi?

Nhưng chưa kịp để cô nghĩ thêm, giọng của Thời Vân từ cửa hang truyền đến: “Hử, tỉnh rồi? Có muốn ăn chút gì không?”

Tâm trạng phức tạp, Tô Bạch Cẩn nhìn về phía cửa hang, ngập ngừng vài giây mới hỏi: “…Cậu đi đâu vậy?”

“Làm chút đồ ăn.” Thời Vân lấy ra một gói mì ăn liền: “Cái này phải nấu với nước sôi, tôi lăn lộn cả nửa ngày, chỉ để ăn một miếng thức ăn nóng hổi.”

“Cậu còn đồ ăn à?” Tô Bạch Cẩn nhìn gói mì trong tay Thời Vân, nước dùng đen thẫm, quả thực có chút bóng dáng của mì tôm nhưng nhìn thế nào cũng thấy không ngon.

Thời Vân đặt gói mì vào tay Tô Bạch Cẩn: “Nếm thử đi?”

“Cảm ơn.” Tô Bạch Cẩn nhỏ giọng nói cảm ơn, bất kể mì này có tệ đến đâu, nhưng chỗ này mà vẫn còn có đồ ăn, thật sự rất quý giá.

Thời Vân nhướng mày im lặng nhìn Tô Bạch Cẩn, thận trọng bắt đầu ăn mì cậu nấu, cảm thấy có chút buồn cười.

Gặp được một cô gái kỳ lạ như Tô Bạch Cẩn trong thế giới trò chơi này, cậu cảm thấy khá thú vị.

Khác với những người chơi mới bình thường hay khóc lóc ầm ĩ hoặc suy sụp tinh thần, nếu không mất lý trí thì cũng hành động bừa bãi trong trò chơi.

Cô rất kiềm chế và bình tĩnh, gặp chuyện cũng luôn lý trí. Quan trọng nhất là cô thật sự rất yếu đuối, một cô gái yếu đuối như vậy, có thể sống đến bây giờ, cũng coi như là một kỳ tích.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc