Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 16: Hòn đảo tuyệt mệnh (15)

Trước Sau

break

Chương 16: Hòn đảo tuyệt mệnh (15)

Nhật ký chỉ viết đến đây.

Nhật ký ngày cuối cùng, chữ viết nguệch ngoạc nghiêng ngả, như thể người viết đã dùng hết chút sức lực cuối cùng để viết cho xong.

Tâm trạng của Tô Bạch Cẩn rất phức tạp, cô liếc nhìn góc dưới bên phải của cuốn sổ, ghi tên người viết là Tưởng Triết.

“Tại sao lại là… Tưởng Triết?” Tô Bạch Cẩn ngạc nhiên.

Vẻ mặt thiếu niên mệt mỏi: “Hử? Cái người thành thật trong căn cứ kia à?”

Tô Bạch Cẩn gật đầu: “Có lẽ là vậy.”

Tưởng Triết, Nghiêm Luân, Trương Huệ, người đàn ông trung niên, người phụ nữ mang cơm, có thể xác định họ đều là những người đã từng ở trên thuyền.

Nếu những gì trong cuốn nhật ký này là thật, vậy thì sự tồn tại của họ hiện giờ, chẳng lẽ là hồn ma sống lại?

Tô Bạch Cẩn không dám chắc chắn, ít nhất những người này mang lại cho cô cảm giác rất kỳ quái, không giống hồn ma mà giống như xác sống hơn.

Người kỳ quái nhất phải kể đến Tưởng Triết, nhìn vẻ ngoài của anh ta không khác người bình thường là mấy. Cuốn nhật ký này có thể nói lên điều gì?

“Thịt ở căn cứ, chị ăn chưa?” Thiếu niên đột nhiên hỏi.

“Chưa, tôi để trong không gian.” Sắc mặt Tô Bạch Cẩn biến đổi, tâm trạng phức tạp nói: “Ban đầu định dùng làm lương thực dự trữ, nhưng giờ xem ra… May mà chưa ăn.”

Từ nội dung cuốn nhật ký, sau khi Tưởng Triết và những người khác gặp nạn, tổng cộng ăn hai loại thịt, một loại là thịt quái vật, loại còn lại là thịt hôi.

Mà loại thịt hôi, ăn xong có thể khiến người điên tỉnh táo lại.

Nhưng tại sao bọn họ lại phát điên?

Còn có nguyên nhân những người trên thuyền sinh bệnh là gì?

Tô Bạch Cẩn im lặng nhìn cuốn nhật ký trong tay, tâm trạng vô cùng phức tạp.

“Chưa ăn thịt, coi như chị may mắn.” Thiếu niên nheo mắt: “Nhưng, một người mới như chị mà gặp phải nhiệm vụ thế này, cũng thật là xui xẻo.”

Tô Bạch Cẩn: “…”

Hai người lại nghỉ ngơi thêm một lúc.

Tô Bạch Cẩn ước lượng thời gian, hẳn là đã qua buổi trưa, cô đói không chịu nổi nữa rồi.

Nhưng ngay lập tức lại nhớ ra, trong không gian lưu trữ của cô vẫn còn thịt được tích trữ ở căn cứ. 

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu trên thuyền và đọc xong nhật ký, Tô Bạch Cẩn phải gắng chịu đựng cảm giác buồn nôn, đứng dậy đi ra khỏi cửa hang, định ném toàn bộ thịt trong không gian ra ngoài.

Nhưng vừa ra tới cửa hang liền sốc nặng!

Bên ngoài hang chất đầy xác quái vật, toàn là những con quái vật xương mềm màu đen giống con nhện!

Sắc mặt Tô Bạch Cẩn trắng bệch, mặc dù cô rất đói nhưng thật sự không còn tâm trạng để ăn nữa.

Lùi vào bên trong.

Tô Bạch Cẩn nhìn vào trong hang, thiếu niên vẫn đang nghỉ ngơi, rõ ràng tuối cũng không lớn giống cô nhưng lại có thể giết được nhiều quái vật như vậy, người này thật sự rất lợi hại.

Hơn nữa người này, nhìn có vẻ quá hiền lành, trông giống một thiếu niên xinh trai vô hại, thực sự rất gạt người!

Tô Bạch Cẩn im lặng không nói.

Sau một hồi nghỉ ngơi, Tô Bạch Cẩn vẫn không có tâm trạng để ăn nhưng bụng đói rất khó chịu.

Quả thực con người không ăn là không được.

Tô Bạch Cẩn chỉ có thể tự điều chỉnh tâm trạng, không để mình suy nghĩ lung tung, ăn no mới là quan trọng nhất.

Sau đó, Tô Bạch Cẩn lấy ra ít thức ăn trong không gian, sau một hồi suy tư, cô nghiêm túc nói với thiếu niên: “Tôi không còn nhiều thức ăn, cái này chúng ta chia nhau, vết thương trên người cậu cũng cần dùng thuốc trị liệu, sau đó chúng ta đổi chỗ.”

Cô đã suy nghĩ rất rõ ràng, chỉ dựa vào bản thân thì không làm được gì.

Người trước mắt này đã cứu cô, dù vì lý do gì thì ít nhất hiện giờ nhìn lại, cậu xứng đáng để tin tưởng.

Hơn nữa cũng có thể coi là người duy nhất có sức chiến đấu, ở cái nơi kỳ quái có quái vật này, trạng thái của cậu phải thật tốt.

Như vậy, cả hai mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi thế giới trò chơi này.

Sau khi quyết định xong, Tô Bạch Cẩn chia một nửa thức ăn trong tay cho đối phương, rồi nhanh chóng ăn phần của mình. Sau đó dưới ánh mắt ngạc nhiên của thiếu niên, cô trực tiếp nhặt thuốc lên, ngồi xổm trước mặt cậu, dáng vẻ chuyển bị bôi thuốc cho đối phương.

 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc