Thẩm Tầm nhéo mạnh mình, trên cánh tay nổi lên vết đỏ, rất đau.
"Không phải nằm mơ, mình đã quay về.” Thẩm Tầm nhớ lại lúc này ở kiếp trước.
Cô bị Lão Lâm phạt đứng, sau đó giao cổ phần ra, rồi tận thế đến.
Sau khi cha mẹ cô chết trong tai nạn xe, 40% cổ phần trong công ty đều chuyển đến danh nghĩa của cô, cô là cổ đông lớn nhất của công ty.
Nhưng bác Cả và bác Hai thấy cô còn nhỏ nên bắt giao cổ phần ra để họ quản lý giùm, Thẩm Tầm không đồng ý, bọn họ luôn bám riết khiến cô có một khoảng thời gian không ngủ yên, nên lên lớp bị Lão Lâm phạt đứng.
Kiếp trước cô giải quyết thế nào nhỉ? Thẩm Tầm nhớ lại, cô tin họ thật sự tốt với mình nên chuyển nhượng cổ phần.
Ban đầu bọn họ xác thực giả mù sa mưa tốt với cô.
Về sau tận thế, bọn họ vì mấy bao bánh quy và bánh gạo mà đưa cô đi viện thí nghiệm.
Đầu óc của cô hơi hỗn loạn, nhưng phần lớn là vui sướng vì sống lại.
Phải rồi, thuốc gen, cô nhớ lại sau khi bị chích liều thứ nhất thì vượt qua được, có năng lực thúc đẩy thực vật sinh trưởng, không biết năng lực này có quay về cùng cô không.
Cô thuộc nhóm đầu tiên chích thuốc gen, cũng là người duy nhất sống được, nhưng không sống qua liều thuốc thứ hai.
Xuyên qua hành lang dài, Thẩm Tầm đi vào toilet, đóng cửa lại, khóa trái rồi ngồi trên bồn cầu, lấy ra điện thoại di động xem giờ, ngày 6 tháng 7 năm XX, còn mười bảy ngày tận thế sẽ đến.
Lúc đầu là mưa rào đột ngột, mưa rơi suốt một tháng, gần như nửa thành phố E ngâm trong nước mưa. Sau khi ngừng mưa to thì toàn cầu hạ nhiệt độ.
Bên chân phải của cô đặt một chậu trầu bà, đây là để lọc không khí trong toilet.
Thẩm Tầm động ý niệm, đầu ngón tay tỏa ánh sáng xanh, đốm sáng bay vào cành lá bị hấp thu, hai giây sau, cây trầu bà nhanh chóng sinh trưởng.
Dây vươn ra leo lên vách tường bốn phía, không gian hai mét vuông nhanh chóng bị trầu bà chiếm lĩnh, chúng nó vẫn tiếp tục sinh trưởng.
…
Trầu bà vươn dài cành lá, Thẩm Tầm hơi bất ngờ, hiệu quả tăng sinh trưởng kinh khủng còn hơn lúc trước thử nghiệm.
Cô nhớ lúc đầu chỉ có thể làm mọc thêm mấy chiếc lá.
Dây leo của trầu bà đã vươn ra khỏi buồng vệ sinh chỗ cô, bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện.
Có người muốn đi vào, nếu để người ta nhìn thấy chậu trầu bà này khác lạ thì tiêu. Thẩm Tầm nhanh chóng tỉnh táo lại, vươn tay chộp lấy dây leo treo trên cửa, muốn kéo nó xuống.
Tay nắm cửa chuyển động phát ra tiếng răng rắc, Thẩm Tầm thầm hy vọng chậu trầu bà này lập tức biến mất khỏi mắt mình.
“Đúng rồi, tôi cũng cảm thấy scandal đó là giả, anh nhà tôi sao có thể thích con diễn viên quèn đó.”
“Cậu không biết đâu, tối hôm qua lúc đọc được scandal làm tôi buồn cả tối, sau này ngẫm lại cô ả không xứng với anh ấy, phỏng chừng là công ty quản lý của ả làm ra . . .”
Hai người nhìn Thẩm Tầm dáng vẻ bần thần, họ nghiêng người đi lướt qua cô:
“Bạn gì ơi, có sao không? Muốn đi phòng y tế không?”
Thẩm Tầm đè nén nỗi lòng khiếp sợ: “Tôi không sao, cảm ơn.”
Cô rửa tay rồi vội vàng rời đi, đây là năng lực của liều thuốc thứ hai ư? Liều thuốc thứ nhất là tăng trưởng thực vật, liều thuốc thứ hai là không gian.
Ý thức của Thẩm Tầm chìm vào không gian, có thể nhìn thấy chậu trầu bà yên lặng nằm trong góc, đã ngừng tăng trưởng.