Trừ búi tóc đạo sĩ ra, Hắc Tử còn chuẩn bị hai cái xẻng nhỏ ngắn để ở cốp sau, nói là lỡ như nữ quỷ không dám đi ra thì sẽ đào mộ cô ta lên, cho cô ta không có nhà để về!
Tôi hỏi: “Ba trăm đồng, chỉ để mua hai món đồ chơi này thôi hả?”
“Cái rắm ấy!”
Hắc Tử nói: “Cái này gọi là xẻng Lạc Dương, dụng cụ chuyên nghiệp đó!”
Hai chúng tôi chuẩn bị xong xuôi, lập tức lái xe lên đường.
Trên đường đi, tôi tò mò hỏi: “Hắc Tử, có thể bán nữ quỷ kiếm tiền thật không? Nếu thật là vậy thì về sau hai ta có thể chuyên môn hành nghề này kiếm tiền được đó!”
Hắc Tử ngẫm nghĩ chút rồi nói: “Nữ quỷ nhiều như vậy, cũng không phải con nào cũng có người thu! Cụ thể còn phải xem chủng loại, giống như mua chó vậy, có đắt có rẻ!”
Tôi hỏi tiếp: “Người ta mua về để làm gì?”
Hắc Tử bày ra dáng vẻ sâu xa khó hiểu: “Trên đường đi ít hỏi thăm chuyện lại, không có lợi cho anh đâu!”
Tôi nghĩ, chắc chắn ngay cả con hàng này cũng không biết!
Cuối cùng đã đến nghĩa trang Phòng Sơn.
Tôi đỗ xe ở ven đường, đang định xuống xe thì Hắc Tử kéo tôi lại, lấy một chai thuốc nhỏ mắt màu xám ra, tự mình nhỏ hai giọt trước rồi đưa cho tôi.
Tôi hỏi: “Đây là cái gì?”
Hắc Tử chớp chớp mắt, rõ ràng là rất khó chịu, nói: “Nước mắt trâu đó, có thể nhìn thấy quỷ!”
Tôi nói: “Hai lần trước tôi cũng không nhỏ, chẳng phải cũng nhìn thấy cô ta sao?”
“Lần đó khác!”
Hắc Tử giải thích: “Có lẽ là cô ta chính là cố ý để anh nhìn thấy, hơn nữa cũng có thể là anh dương khí không đủ! Tóm lại anh cứ nhỏ đi là được!”
Trong thời gian Hắc Tử nói xong hai câu, mí mắt đã sưng đỏ.
Tôi nhíu mày nói: “Nước mắt trâu lẽ ra không nên có màu này, món này của anh rốt cuộc là thứ khoa học kỹ thuật vô nhân tính gì vậy?”
Hắc Tử không nhịn được hối: “Anh nhỏ trước đi, rồi tôi sẽ giải thích tiếp cho anh! Anh Viễn, đã đến nước này rồi, sao anh cứ lo trước lo sau hoài vậy!”
Tôi nghĩ cũng phải, thế là tôi quyết tâm liều mạng, nhỏ hai giọt.
Được lắm, mới nhỏ có một giọt thôi mà mắt tôi đã đau nhức nóng rát, trước mắt một mảnh mơ hồ!
Lúc này, chỉ nghe Hắc Tử ở bên cạnh tôi nói: “Chỉ một giọt nước mắt trâu cũng không khởi lên tác dụng gì, nên còn bỏ thêm tro cốt lâu năm vào nữa!”
“Tôi con mẹ anh…”
Từ từ qua mấy phút, cuối cùng mắt tôi mới dễ chịu hơn một chút.
Tôi nhìn vào gương chiếu hậu trong xe, ổn rồi, mắt đã không còn đỏ nữa, ít nhất cũng tốt hơn Hắc Tử nhiều!
Tôi nhìn ra bên ngoài, hỏi: “Bây giờ có thể bắt đầu được chưa?”
“Chờ một lát đã!”
Hắc Tử nhìn đồng hồ nói: “Nhỏ nước mắt trâu xong phải sau bốn mươi phút, hiệu quả thuốc mới đạt mức cao nhất!”
“Vậy có thể duy trì được trong bao lâu?”
“Sau bốn mươi phút, hiệu quả thuốc giảm xuống mức ổn định, có thể duy trì được tầm hai mươi bốn giờ!”
“Đã hiểu!”
Tôi giống như ngộ ra, nghĩ thầm, giống như Viagra(*) ấy mà!
(*)Viagra: thuốc trị rối loạn cương dương.
Thời gian vừa đến, tôi và Hắc Tử cầm xẻng sắt đi vào nghĩa trang.
Không cần phải nói, thứ khoa học kỹ thuật vô nhân tính này thật sự có tác dụng!
Dọc theo đường đi, hai chúng tôi đã nhìn thấy không ít thứ lượn lờ!
Nhưng mà bọn chúng không giống Tôn Kiều lắm.
Tôn Kiều hoàn toàn giống như một người sống sờ sờ, giống như có máu có thịt, có tư tưởng và ý thức.
Còn những thứ lượn lờ ở xung quanh này lại giống như cái xác biết đi không có linh hồn, bay tới bay lui.
“Thảo nào chỉ có Tôn Kiều mới có thể bán lấy tiền!”
“Mấy thứ lượn lờ quả nhiên cũng phân chia cấp bậc!"
Ngoài việc có thể nhìn thấy mấy thứ lượn lờ ra, tôi phát hiện nước mắt trâu còn có một cái công dụng thần kỳ nữa!
Đó chính là nhìn xuyên thấu!
Đương nhiên cũng không phải thứ gì cũng có thể nhìn xuyên thấu, ví dụ như đất đai và các loại đá vân vân.
Khi sắp tới gần ngôi mộ, hai chúng tôi mới thả chậm bước chân, khom lưng, chầm chậm tiến lên.
Vận khí không tệ!
Ở trước mộ Tôn Kiều có một nam một nữ đang đứng.
Nữ chính là Tôn Kiều, cách ăn mặc không khác gì với hai lần trước, rất là gợi cảm.
Còn nam lại đổi thành một người khác.
Lần này là một thanh niên có vẻ ngoài trắng trẻo, nhìn rất đẹp trai!
Nhưng điều làm tôi hơi khó hiểu chính là, bên hông thanh niên có vẻ ngoài trắng trẻo kia còn giắt một cây súng lục!
Đương nhiên, lúc đầu tôi không nhìn thấy súng, dù sao cũng giấu ở bên trong, nhưng lúc này chẳng phải tôi đang có khoa học kỹ thuật vô nhân tính hỗ trợ sao!
“Sao lại có súng nhỉ?”
Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Hắc Tử suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng: “Có phải là đạo cụ hay không? Cái nhà tắm mà tôi ghé qua lần trước cũng có còng tay và súng lục, nhưng mà muốn chơi thì phải thêm giờ!”
“Có thể!”
Tôi thấy Hắc Tử phân tích rất có lý, mới đè giọng hỏi: “Bây giờ ra tay luôn hả?”
“Trước tiên đợi một chút, im lặng theo dõi kỳ biến!”
Hắc Tử ngược lại vẫn giữ vẻ bình thản.
Tôi nói: “Đợi thêm lát nữa hai người bọn họ đi vào mất rồi, đến lúc đó đào lên sẽ phiền phức lắm!”
Hắc Tử nói: “Bây giờ ra tay, lỡ như tên mặt trắng đó phá đám thì phải xử lý thế nào?”
Tôi chỉ vào cái xẻng sắt trong tay anh ta, nói: “Tôi ôm Tôn Kiều, anh đánh ngất tên mặt trắng kia, sau đó dán lá bùa vào Tôn Kiều!”
“Cũng được!”
Hắc Tử nói xong, lập tức cầm xẻng sắt xông lên.
“Bà mẹ nó, nói làm là làm liền hả!”
Tôi cũng không thể tụt lại phía sau, lập tức chạy thẳng tới chỗ Tôn Kiều!
Lần này chúng tôi ập tới quá bất ngờ.
Tôn Kiều và thanh niên mặt trắng đều có chút ngơ ngác!
Tôi ôm chặt lấy Tôn Kiều từ phía sau!
Mặc dù tôi biết cô ta là nữ quỷ, cơ thể còn có chút lạnh như băng, nhưng không thể không nói, cảm giác khi sờ vào cũng không tệ lắm!
Tôn Kiều rất nhanh đã lấy lại tinh thần, bắt đầu giãy giụa.
Sức lực của cô ta rất lớn.
Cô ta lách người một cái, xém tí nữa đã hất bay tôi!
Tôi chợt nhớ tới lời Hắc Tử nói trước khi đi, vội chụp vào trọng điểm trước người cô ta!
Không ngờ, vậy mà chiêu này lại thật sự hiệu quả!
Chỉ nghe Tôn Kiều “ưm” một tiếng, cơ thể thoáng cái mềm nhũn.
Còn Hắc Tử ở phía đối diện lập tức bổ một xẻng xuống, thanh niên mặt trắng lập tức ngã gục.
Con hàng này ra tay hơi ác, lại thẳng tay đập u đầu thanh niên mặt trắng, nhưng vấn đề coi bộ cũng không quá lớn.
“Nhanh lên, dán bùa!”
Tôi ôm chặt Tôn Kiều, mừng như điên, giống như năm triệu đang ngoắc gọi tôi vậy.
Hắc Tử móc ra hai lá bùa, hai tay mỗi tay cầm một lá.
Anh ta cúi đầu nhìn xuống một chút, tay phải ấn tới bên này!
Nhưng ngay lúc này!
Chíu chíu chíu…
Trong nghĩa trang tối om đột nhiên có mười luồng sáng trắng lóe lên!
Ngay sau đó, rất nhiều bóng đen từ đám bia mộ đằng sau lao ra.
“Cảnh sát!”
“Giơ tay lên!”
Cảnh sát?
Tôi và Hắc Tử liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ không ổn rồi!
Xem ra thanh niên có vẻ ngoài trắng trẻo đang nằm trên mặt đất và bọn họ là đồng bọn!
Hai chúng tôi đã xử luôn cảnh sát!
Tôi ngẫm lại thấy cũng rất bình thường.
Tôn Kiều đã gieo họa cho rất nhiều đàn ông.
Nhiều người mất tích như vậy, cảnh sát chắc chắn sẽ đi điều tra, sau đó một mạch tra đến tận nơi này…
Nhưng bây giờ không phải là lúc để nghĩ những thứ này.
Làm sao để thoát thân mới là điều quan trọng nhất!
“Hắc Tử, phải xử sao đây?”
Tôi ôm Tôn Kiều, tay chân luống cuống.
Hắc Tử thoáng liếc nhìn tôi, nói: “Anh Viễn anh ráng trụ đi, tôi sẽ nghĩ cách vớt anh ra ngoài!”
Anh ta nói xong, lập tức cầm lá bùa bên tay trái hung hăng vỗ lên trán mình một cái!
Ầm!
Hắc Tử vừa dán một cái, chuyện thần kỳ đã xuất hiện.
Hắc Tử mới vừa rồi còn đứng ở ngay trước mặt đột nhiên biến mất!
“Mẹ kiếp!”
Tôi trợn tròn cả mắt!
Cẩu Hắc Tử!
Thì ra chỉ có một lá bùa Trấn Quỷ!
Lá bùa còn lại con mẹ nó là bùa Ẩn Thân!
Sau khi Hắc Tử biến mất tại chỗ, đến lượt Tôn Kiều.
Tôi chỉ cảm giác lồng ngực run lên, trước mặt bốc lên một đám khói trắng.
Đợi đến khi khói trắng tán đi, tôi nhìn kỹ lại, đã không còn thấy Tôn Kiều.
Lúc này cảnh sát cũng đã xông tới.
Mười ba người, mười ba khẩu súng.
Tất cả họng súng đều không ngoại lệ, nhắm thẳng vào tôi.