Tỏ Tình Với Chú Của Bạn Thân

Chương 5

Trước Sau

break

Bố Ấu lại mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng hốc mắt bố ngập nước, đỏ hoe. Ông xoa đầu con gái, cười bảo:

"Ấu Ninh nhà ta thật giỏi, cuối cùng cũng trưởng thành rồi!"

Ấu Ninh phì cười, nhưng chẳng thể ngăn được nước mắt. Cũng phải, gặp lại gia đình sau khoảng thời gian xa cách, làm gì có ai có thể mạnh mẽ được chứ.

Ấu Ninh nhớ nhà, nhớ bố mẹ, nhớ bạn bè và những người cô yêu thương.

Chẳng ai biết, ở cái nơi đất khách quê người kia, cô đã bao lần trộm khóc vì tủi thân, vì nhớ hương vị quê nhà.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Ấu Ninh đã trở về...

7. "Quên mất, còn có một người nữa. Bố mẹ và Nhậm Mỹ cũng biết Finn rồi còn gì. Cậu ta lần này cũng theo con về đây, gia nhập sở nghiên cứu của nước ta."

Sau một hồi xúc động, Ấu Ninh cuối cùng cũng nhớ ra Finn đi cùng mình. Anh chàng từ nãy đến giờ cứ giữ khư khư mấy vali đồ của hai người, đứng một góc nhìn gia đình bọn họ ôn chuyện.

Áy náy nhìn Finn, lại thấy hắn nhe răng cười không hề để ý mà lên tiếng chào hỏi bố mẹ Ấu và Nhậm Mỹ.

Finn đã làm bạn với Ấu Ninh 3 năm, cũng học được ngôn ngữ nước X, nói không bằng dân nước X nhưng rất rõ ràng, có thể nghe được.

Đây cũng là một trong những nổ lực của Finn vì muốn theo đuổi Ấu Ninh, mãi đến sau này lại thành dùng nó để giao tiếp với Ấu Ninh, chẳng có đất dụng võ.

Finn đã gặp qua bố mẹ Ấu, cũng gặp Nhậm Mỹ vài lần khi cô sang thăm bạn thân du học. CHỉ qua loa chào hỏi mấy câu đã đánh bay sự xa lạ mới đầu.

Finn luôn biết khơi dậy bầu không khí, dăm ba câu đã chọc cho bố mẹ Ấu cười toe toét.

Nhậm Mỹ đi đằng sau, ôm lấy tay Ấu Ninh, cười mờ ám.

Nhậm Mỹ bảo:

"Thế nào, đồng ý quen anh chàng da trắng điển trai kia rồi hả? Cũng phải thôi, người ta sáng sủa ngon mắt ngon miệng thế mà."

Nhậm Mỹ tặc lười, cười xấu xa:

"Ái chà chà, cậu cũng ghê đấy! Còn đưa chàng về dinh nữa."

"Đi du học lại mang cả con rể về cho bố mẹ. Ấu Ninh, cậu cũng đỉnh lắm!"

Ấu Ninh: "..."

Cô còn chưa nói được câu nào đã bị kết án rồi.

Con nhóc này, lúc nào cũng thích bịa đặt thôi!

Cứ bịa chuyện tiếp đi, cô mà ế không ai thèm yêu thì nó lại biết mặt!

Ấu Ninh nhéo eo Nhậm Mỹ một cái, hừ lạnh nói:

"Trong đầu cậu chỉ có thế thôi! Nghĩ hay lắm!"

"Thích thì cậu đi yêu cậu ta đi! Ngon mắt ngon miệng còn gì, hừ!"

Ấu Ninh sải bước đi trước, bỏ lại Nhậm Mỹ đằng sau. Cô nàng bịt kín mặt, che chắn rất kỹ, nên chẳng sợ gì. Còn cười phá lên, đuổi theo Ấu Ninh rồi cười trêu.

Suốt cả đoạn đường ngập tràn tiếng cười, thanh âm vang dội kia như đang nói lời chào đón sự trở lại của Ấu Ninh vậy.

8. Trên tòa cao ốc lớn nhất thành phố A lúc này.

Người đàn ông nghiêm mặt ngồi trong văn phòng làm việc ở vị trí đắc địa của một người có địa vị cao đang mím chặt môi, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

Không biết hắn đã liếc nhìn màn hình di động bao nhiêu lần rồi nữa, chỉ biết là đếm không xuễ. Nhưng có thể đoán được hắn đang chờ đợi điều gì đó.

Lần nữa, tầm mắt của hắn thu hồi trở về sau khi liếc nhìn màn hình di động. Ngay lúc này, một âm báo truyền tới, khiến hắn giật nảy mình, theo quán tính cầm điện thoại lên xem. Ánh mắt chuyên chú nhìn vào nội dung hiện trên đó, mãi cho đến bây giờ, đôi lông mày đang nhíu chặt lại của hắn mới từ từ giãn ra, không còn cau có nhăn nhó lại nữa.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc