Tỏ Tình Với Chú Của Bạn Thân

Chương 4

Trước Sau

break

Cô xinh đẹp, tài giỏi, là kiểu người được người ta yêu thích.

Ấu Ninh nhận được rất nhiều lời tỏ tình, sau cùng chỉ có thể làm bạn.

Chàng trai tên Finn chính là một trong sô những người tiêu biểu đó.

Cậu là bạn học của Ấu Ninh, sau đó có tình cảm và theo đuổi cô, cuối cùng trở thành người bạn tri kỷ của Ấu Ninh cho đến thời điểm hiện tại.

Finn là chàng trai rất tốt, cậu có sự cuốn hút riêng biệt, có thể khiến cho đối phương mê mẫn chỉ sau vài câu nói. Nụ cười của Finn hệt như ánh mặt trời, khiến cho người ta có cảm giác chói mắt.

Chỉ đáng tiếc, cũng vì quá rực rỡ cho nên Ấu Ninh lại bất giác chùn bước, hoảng sợ. Hay có lẽ, cô vẫn chưa sẵn sàng cho mối quan hệ mới ở thời điểm hiện tại.

6. "Bà cô nhỏ, thất thần cái gì? Còn chưa đi à?"

Người đàn ông từ đừng sau đẩy mấy chiếc vali được xếp chồng lên chiếc xe đẩy chậm rãi đi tới. Ánh mắt xanh lam sáng ngời như viên ngọc quý dừng lại trên sườn mắt góc cạnh của người nào đó.

Cũng nhờ giọng nói kia truyền tới, mới thành công đánh thức Ấu Ninh đang ngây người trước cổng sân bay.

Cô nhìn bầu trời cao xanh xe xăm, nhìn lại mảnh đất quen thuộc mà mình đã sống hơn 17 năm về trước.

Ấy thế mà đã 5 năm rồi.

Mới đó mà nhanh quá thể.

Đến lúc trở về quê hương, đáy lòng Ấu Ninh cứ ngập tràn gợn sóng nhỏ, chẳng biết phải miêu tả bằng từ ngữ gì mới hợp lý.

Có vui mừng, có nhung nhớ, có sự bồi hồi lạ kỳ khi lâu ngày trở về.

Cũng có cảm giác kỳ lạ không cách nào diễn tả được.

5 năm xa xứ du học ở nơi đất khách quê người, cuối cùng Ấu Ninh cũng trở về quê hương trong dáng vẻ mới mẻ nhất.

Xinh đẹp hơn, trưởng thành hơn, giỏi giang hơn.

Đường nét và tất cả đều đã thay đổi hoàn toàn trong con người cô.

Ngoại trừ trái tim đang rộn ràng vì hội hộp trong ngực trái của mình.

Cô sắp được gặp người thân của mình rồi, không vui mừng mới lạ.

Nhưng mà...

"Sao bố mẹ và Nhậm Mỹ còn chưa đến?" Ấu Ninh lẩm bẩm.

Cô quay lại ra hiệu cho anh bạn thân tên Finn ở bên cạnh mình im lặng, sau đó lấy điện thoại ra. Còn chưa kịp gọi đi thì tiếng reo hò đã truyền tới.

Giọng nói của Nhậm Mỹ oanh tạc vang lên, lất át cả tiếng kêu của bố mẹ Ấu đã có tuổi. Quả thật, chất giọng chẳng thể nào so được với mấy người trẻ tuổi mà.

Ấu Ninh nhoẻn miệng cười, giương mắt nhìn về phía âm thanh vừa phát ra.

Mấy thân ảnh vụt tới, sau đó Ấu Ninh liền rơi vào cái ôm chặt chẽ của cô bạn thân Nhậm Mỹ.

Nhậm Mỹ khóc vì cảm động, vừa ôm chặt cứng lấy Ấu Ninh vừa nói:

"Đồ quỷ nhà cậu cuối cùng cũng về rồi... huhu... người ta nhớ cậu muốn chet!"

Đấy, bốc phét tiếp đi!

Tháng trước Nhậm Mỹ vừa bay đến Anh để thăm Ấu Ninh xong. Cái gì mà nhớ với nhung chứ?

Chỉ biết diễn là giỏi.

Quả nhiên là diễn viên đnag hot, nhập tâm cũng ra gì đấy, nước mắt còn ướt cả vạt áo Ấu Ninh luôn rồi.

Hừ!

Nghĩ thì nghĩ vậy, thế nhưng Ấu Ninh vẫn vỗ lưng Nhậm Mỹ, dỗ dành mấy câu.

Lúc sau cô bạn mới chịu dừng lại, để cho Ấu Ninh có không gian đoàn tụ với người thân.

Ấu Ninh đưa hoa cho Nhậm Mỹ cầm giúp, sau đó bước đến ôm chặt lấy mẹ và bố, khóe mắt ửng đỏ, rưng rưng nước mắt nói.

"Bố mẹ, con gái về rồi đấy!"

Mẹ cô gật gù vui mừng, chẳng nghe thấy tiếng bà nói ngoài tiếng sụt sịt nghẹn ngào của bà.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc