"Ninh Ninh, nguôi giận chưa?"
"Nếu chưa, có thể đánh tôi thêm mấy cái..."
Ấu Ninh cau mày, cười gằn:
"Chú Nhậm, thần kinh chú có vấn đề. Đi khám bệnh đi!"
"Đồ điên!"
13. Ở đâu đó mà Nhậm Lăng không biết, một nhóm vệ sĩ tụm năm tụm bảy chau đầu vào nhau xì xầm to nhỏ, ánh mắt chốc chốc lại nhìn về phía hành lang vắng tanh kia.
"Các cậu nói xem, cô gái kia rốt cuộc là ai? Vì sao có thể xử đẹp Nhậm tổng chúng ta như thế?"
"Tôi nghe nói cô ấy là bạn của Nhậm ŧıểυ thư nhà ta, bạn thân, vừa đi du học về."
"Chắc chắn có quan hệ với Nhậm tổng."
Rồi sau đó, hình ảnh Nhậm Lăng bị một cô gái chân yếu tay mềm quật ngã ra đất đập vào trong mắt, cả mấy tên đàn ông to xác đều há hốc miệng, không dám lên tiếng, không dám động đậy, đến việc hít thở hô hấp cũng thấy sợ hãi.
Mẹ nó!
Vừa rồi có phải là sự thật không?
"Nhậm tổng, Nhậm tổng..."
"Các cậu có thấy không?"
"Mắt tôi 10/10 nhìn rất rõ. Tôi... tôi cũng thấy."
"Cô gái kia... có lai lịch thế nào vậy?"
Một giọng nói khác truyền tới, thanh âm dễ nghe lại cố tình ép giọng cho nhỏ lại.
"Là bà cố nội, là tổ tông của Nhậm tổng mấy người đấy!"
Bất ngờ vang lên, khiến cả mấy tên đàn ông lực lưỡng sợ hết cả hồn, suýt chút nữa là hét lên rồi.
Nhậm Mỹ cười khằn khặc, hết nhìn đám vệ sĩ bị dọa sợ, rồi lại nhìn vào chiếc video mình vừa quay lại được.
Chiến lợi phẩm này, xem ra sau này sẽ rất có ích cho mà xem.
Haha!
Chú nhỏ ơi chú nhỏ!
Thật không ngờ hôm nay thế mà có thể chứng kiến được một màn kinh thiên động địa như thế này.
So với phim hollywood thì cảnh này còn đặc sắc hơn gấp trăm lần ấy chứ!
Hai cái người này, thật khiến cho người ta phải suy ngẫm nha.
"Suỵt, mấy người đi làm việc đi! Đừng nói gì hết."
"Giữ miệng, biết chưa!"
"Vâng, chúng tôi biết rồi thưa ŧıểυ thư."
"Đi đi, chỗ này có tôi xử lý rồi." Nhậm Mỹ xua tay.
Đuổi hết đám đàn ông đi rồi. Cô mới núp sau góc tường, ló đầu nhìn ra.
Lúc này bên kia dường như đã đi vào hồi kết. Nhậm Mỹ thấy Ấu Ninh quay người đi, mà chú nhỏ của Nhậm Mỹ lại thất thần đứng một chỗ, vừa cô đơn vừa đáng thương.
Không.
Không đáng thương chút nào!
Có gì mà đáng thương cơ chứ?
Chú ấy tự làm tự chịu. Gieo nhân nào thì gặp quá đó thôi.
Ai bảo năm đó chú đối xử với bạn tốt của cô tàn nhẫn thế làm gì. Lại có thể nhẫn tâm khiến cho cô gái mới 17 tuổi đau khổ đến đổ cả bệnh, một tiếng hỏi thăm cũng chẳng hỏi, còn sát muối vào tim bằng tin tức hẹn hò mờ áp.
Đáng đời lắm!
Chú Nhậm, chú cũng có ngày này!
Tương lai còn dài, Nhậm Mỹ tin ngày tháng phía trước, chú nhỏ cô chắc chắn sẽ còn bị đánh nhiều lần nữa.
14. Khi Nhậm Mỹ quay trở lại phòng bao, cô thấy Ấu Ninh ngồi trong góc phòng, nhâm nhi ly rượu trắng trong bầu không khí đầy tâm trạng.
Bấy giờ, vào cái khoảng thời gian Ấu Ninh và Nhậm Mỹ rời đi, người trong phòng cũng uống được thêm một chút, nên người nào cũng có men say, chơi vô cùng hăng.
Chẳng ai phát hiện ra Ấu Ninh đang có tâm sự, ngoại trừ Nhậm Mỹ vô tình biết được sự việc.
Chỉ là khi Nhậm Mỹ vừa muốn an ủi gì đó, muốn khuyên Ấu Ninh đừng uống nhiều. Thì Finn đi tới, hắn bước ra khỏi ánh hào quang trên sân khấu, tiến về phía Ấu Ninh.
Chẳng biết Finn nói gì vào tai Ấu Ninh mà khóe môi cô lập tức nhếch lên.