Tình Yêu Quỷ Dữ

Chương 7

Trước Sau

break

“Ngài thực sự không nhớ gì sao?”

Derrick Vaisil không trả lời câu hỏi của bác sĩ, hai chân bắt chéo nhau đung đưa chậm rãi. Không lâu sau, anh chống cằm, quay mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Trông anh bình thản đến nỗi chỉ cần nhìn thôi cũng không thể nghĩ rằng anh đã chết, đã vào quan tài rồi lại sống sót bước ra.

Bác sĩ không nói thêm gì với Derrick nữa mà tiến đến chỗ Judith.

“Có vẻ như ngài nói đúng về chứng mất trí nhớ của ngài Công tước.”

Việc chồng cô mất trí nhớ cũng kinh hoàng như những gì xảy ra với chiếc quan tài trước đó.

Judith nhìn chồng mình, đang ngồi trên ghế sofa, với ánh mắt trống rỗng.

Anh đang mải mê nhìn ngắm xung quanh như thể anh bất ngờ bị rơi xuống một hòn đảo xa xôi.

Đó là một thái độ khác biệt, trái ngược với bầu không khí hỗn loạn mà của anh mang lại. Ánh mắt anh dừng lại ở chiếc gương lớn bên cạnh cô và anh bật cười, một hành động chắc chắn khó tin đối với một người đàn ông trưởng thành với vẻ ngoài như anh ta.

“Ngoài ra thì sao?”

“Dựa trên kết quả kiểm tra của tôi, cơ thể ngài ấy không có vấn đề gì. Mạch đập bình thường, ngay cả hơi thở cũng bình thường.”

“…Tôi nghĩ chỉ có tâm trí là lạ thôi.”

"Xin thứ lỗi?"

“Không sao. Ông làm tốt lắm.”

Cô bảo bác sĩ ra khỏi phòng. Những người hầu cũng đi ra ngoài, theo sau bác sĩ, cho đến khi chỉ còn lại Judith và Derrick trong phòng ngủ.

Khi tiếng bước chân ngoài phòng hoàn toàn biến mất, Judith bước một bước về phía ghế sofa. Derrick từ từ quay đầu về phía cô, có lẽ vì cảm nhận được sự hiện diện của cô.

“Lại là chuyện gì nữa đây?”

Judith đứng ngay trước mặt anh. Vì Derrick đang ngồi đó, ánh mắt cô tự nhiên hướng xuống. Dù không soi gương, Judith vẫn chắc chắn rằng ánh mắt anh có vẻ không vui.

"Mất trí nhớ á? Ha. Cũng thú vị đấy chứ."

Bác sĩ đã nói rằng anh bị mất trí nhớ, nhưng Judith không tin vào điều đó.

Derrick Vaisil là một người đàn ông rất tỉ mỉ và kỹ lưỡng. Cuộc sống hôn nhân của anh đã diễn ra được hai năm, nhưng bản tính đối đầu với cô vẫn y như bây giờ. Hành động ngu ngốc này của anh có lẽ chỉ là một âm mưu để đạt được điều gì đó.

Ít nhất thì Judith nghĩ như vậy.

“Anh làm cái trò này để làm gì? Dù sao tôi cũng đã làm đám tang cho anh rồi, tôi sẽ phải ăn nói như thế nào với mọi người đây…?”

“Đám tang của tôi sao?”

Derrick—người đang im lặng lắng nghe những lời trách mắng của cô.

Lần đầu tiên thể hiện sự phản ứng gay gắt. Judith— người đang do dự vì bị anh ngắt lời, đáp lại bằng một tiếng thở dài.

“Đúng vậy. Đám tang của anh.”

“Thì ra là vậy. Đó lí do tôi tỉnh dậy trong quan tài.” Derrick như thể cuối cùng anh đã nhận ra điều gì đó.

“Ý anh là sao?”

“Cô nói tên tôi là gì?”

Judith dần cảm thấy kỳ lạ. Dù anh làm trò bẩn thỉu này, nhưng anh ta cứ như một kẻ mất hết ký ức vậy. Bởi đứng gần nhau thế này, anh cũng không hề tỏ ra ghê tởm với Judith.

Nếu như Derrick Vaisil bình thường, anh sẽ thể hiện sự căm ghét với cô.

“…….Derrick Vaisil.”

“'Derrick'………”


Từ đầu đến giờ, anh chỉ lẩm bẩm những lời mà cô hoàn toàn không hiểu.

Judith nhận ra có điều gì đó không ổn trong những lời anh thốt ra.

Derrick đột nhiên nắm lấy cổ tay Judith. Cô giật mình vì sự tiếp xúc đột ngột này, vội vàng lùi lại, nhưng bàn tay anh nhanh chóng kéo cổ tay cô còn nhanh hơn thế.

“Cái gì ㅡlàm cái gì vậy?”

Judith lắp bắp, xấu hổ.

“Tên của cô là…?”

Ánh mắt mệt mỏi của anh dán chặt vào đôi môi run rẩy của cô. Đó là một ánh mắt đầy mê đắm, như thể anh là một con thú đang săn mồi.

Judith định rút tay ra khỏi tay anh, nhưng sức lực của anh giữ chặt cô lại khiến cô không thể vùng vẫy.

Với sức mạnh thể chất mạnh mẽ của anh, cô từ bỏ nỗ lực thoát ra, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông đang ngước nhìn mình.

Ngay lúc đó, cô nhìn thấy sắc đỏ thẫm đang tụ lại trong đôi mắt tím của anh. Đó là một màu sắc sống động và rõ ràng như máu đang chảy trong các mạch máu của cơ thể.

Judith, đột nhiên giật mình, chớp mắt vài lần. Rồi, tròng mắt anh lại trở về màu tím nhạt như thể đã thay đổi từ lúc nào.

'Mình vừa… nhìn nhầm sao?'

Trong khi có quá nhiều chuyện kỳ lạ liên tiếp xảy ra, cô nhận ra có quá nhiều thứ đang diễn ra trong đầu mình. Judith thở dài nhẹ nhõm, cố gắng tự lý giải.

Cùng lúc đó, cô cảm thấy anh nắm chặt cổ tay mình. Một tiếng rên rỉ theo bản năng bật ra khỏi môi cô.

“Ah……!”

“Tôi đang hỏi tên cô”


Một giọng nói trầm khàn vang lên mạnh mẽ, như đập vào lỗ tai cô.

Judith chìm đắm trong sự bối rối trước hành vi và sự quan tâm của anh dành cho cô.

Có điều gì đó kỳ lạ, cô không thể coi đây là diễn xuất. Một áp lực dữ dội, mãnh liệt bao trùm mà cô chưa từng cảm nhận được từ anh trước đây.

Thật nực cười.

‘Thực sự là bị mất trí nhớ hay chỉ là diễn xuất?’

“Ju ㅡJudith Vaisil.”


Trong đầu cô mơ màng, môi cô khẽ mấp máy. Có lẽ vì hành động của anh, việc nói tên mình cho người chồng đã chung sống với cô nhiều năm là một hành động rất kỳ lạ. Đến nỗi ngay cả tên cô cũng cảm thấy xa lạ.

Derek lười biếng liếm môi.

“Vaisil…….cùng họ à?”

Anh kéo cổ tay cô, thứ mà anh vẫn cố chấp nắm chặt từ nãy đến giờ, về phía mình, rồi cắn mạnh vào phần thịt mềm mại trên cổ tay cô như thể đang cắn một quả táo.

Trước hành động bất ngờ của Derrick, Judith cứng đờ người như đá.

“Nhìn vào tình hình hiện tại, ta nghĩ nàng là vợ ta.”

Có thứ gì đó ẩm ướt đang liếm lên da cô. Khiến sống lưng cô lạnh toát và tóc gáy dựng đứng.

Máu cô lạnh ngắt, tim cô đập thình thịch trước cảm giác xa lạ đến nỗi nổi da gà. Judith nhanh chóng tỉnh táo lại, rút cổ tay đang bị anh nắm ra.

“Anh – anh đang làm gì thế?”

Giọng nói vừa rồi như hét lên, bỗng trở nên hỗn loạn khi cô vội vàng mở miệng.

Từ khi ở bên Derrick đến giờ, cô chưa từng thấy mình kích động đến thế dù chỉ một lần trước mặt Derrick, nhưng giờ đây, Judith lại kích động đến mức chẳng còn thời gian để bận tâm đến những chuyện như vậy nữa.

"Vợ."

Không biết có ngượng ngùng hay không, Derek vẫn ngồi khoanh chân, chống cằm một cách thoải mái. Đôi mắt nhân từ sáng ngời như ngọc ấy nhìn cô như thể đang thiêu đốt cô. Tuy có vẻ đờ đẫn, nhưng ánh mắt ấy lại mang một vẻ gì đó khó chịu đến lạ.

“Ta đói.”

Anh nhìn chằm chằm vào cô như thể cô là một món ăn.

‘Dù sao thì mình nghĩ người đàn ông này đang bị điên.’
Judith sững sờ không còn cách nào khác ngoài việc nghĩ về anh theo cách đó.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc