Tình Nhân Của Thần

Quyển 1 - Chương 2: Xà nhân

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Cửa ra vào Viện nghiên cứu rất nghiêm ngặt, những nhà nghiên cứu cấp thấp như họ mặc dù mỗi tháng có bốn ngày nghỉ, nhưng nếu không may trùng vào thời điểm có phát hiện nghiên cứu quan trọng, thì những ngày nghỉ đó đương nhiên coi như không có.

Tất cả cộng lại, trong một năm, thời gian được ra ngoài chẳng được mấy ngày.

Thu Vãn Huỳnh trực tiếp bỏ qua tất cả những thứ trước mắt, cô không cảm thấy mình có gì cần phải thư giãn, nhưng cũng không định lãng phí thời gian vào những chuyện nhỏ nhặt này, cứ mặc kệ nó.

Đường đi trong Viện nghiên cứu thông tứ phía, hơn nữa không có biển báo, ngay cả một số nhân viên làm việc ở đây được mấy năm, nếu không cẩn thận cũng sẽ bị lạc đường. Mà Thu Vãn Huỳnh lại đi rất quen cửa quen nẻo, rẽ trái rồi rẽ phải mấy khúc đã đến trước một văn phòng, cô bấm chuông cửa, sau một tiếng “tích” vang lên, cánh cửa tự động mở sang hai bên.

Cô bước vào, ánh mắt quét một vòng khắp văn phòng trước mặt, bàn làm việc ban đầu đã được kéo dài và mở rộng ra, trên đó bày năm chiếc hộp hợp kim màu bạc, ba người đang vây quanh hộp thì thầm điều gì đó, trong khi mấy người trông như trợ lý đứng sau lưng họ, lắng nghe rất chăm chú.

“Vãn Huỳnh, đến đây nhanh lên, mọi người đang đợi cô đấy.” Đồ Minh đầu hói một nửa liếc nhìn cô, cười lớn gọi.

Không cần ông ấy nói, Thu Vãn Huỳnh đã bước tới, đôi môi đỏ mọng không quên thốt ra một tràng chữ: “Nếu ông có thể trực tiếp mở cửa cho tôi luôn, tôi sẽ đến nhanh hơn.”

Viện nghiên cứu được trang bị hệ thống bảo vệ thông minh tốt nhất hiện nay, khi cô đến gần văn phòng này, với tư cách là viện trưởng, cũng là chủ nhân của văn phòng này, Đồ Minh có thể nhận được thông báo và chọn mở cửa, nhưng ông ta lại không làm vậy.

Đối với vị cấp trên luôn thích bày ra một số thủ đoạn quan liêu nhàm chán trong Viện nghiên cứu này, một người luôn theo đuổi hiệu quả cao như Thu Vãn Huỳnh rất không thích.

Đồ Minh cười khà một tiếng, biện bạch nói: “Hệ thống bảo vệ thông minh cũng hay bị lừa mà, tự xác minh vẫn bảo đảm hơn.”

Ngay khi cô bấm chuông cửa, quá trình xét nghiệm gen đã được khởi động, ông chỉ mở cửa sau khi chắc chắn không có vấn đề gì.

Khi vừa thốt câu này ra, ông không nhận được hồi đáp, Thu Vãn Huỳnh đã bắt đầu chuyên tâm quan sát những quả trứng da trắng vân đen trong hộp.

Không sai, trong những chiếc hộp cực kỳ quý giá được rèn từ hợp kim có khả năng phòng thủ mạnh nhất hiện nay này, mỗi chiếc đều chứa một quả trứng không thể xác định được chủng loại. Đương nhiên, điều này cũng cho thấy đây không phải là những quả trứng bình thường.

Nửa tháng trước, sâu trong dãy núi Côn Luân cổ xưa nhất Trung Quốc đã xảy ra một trận động đất, điều được phát hiện sau đó là một di tích cổ xưa, nghi là một ngôi đền cổ nằm sâu dưới lòng đất.

Ngôi đền đã đổ nát, nhưng thông qua một vài từ ngữ, có thể thấy chủ nhân của nó là vị Thần đã dùng đất nặn ra người trong truyền thuyết cổ xưa.

Những quả trứng này khi được phát hiện, đã được thờ phụng trên bệ thờ, phía trước là bức tượng Thần với thân người đuôi rắn.

Sau đó, điều khiến người ta kinh ngạc hơn nữa là, những quả trứng ấy vẫn mang trong mình sự sống.

Cấp trên lập tức đưa ra quyết định, song song với việc nghiên cứu, sẽ tiến hành ấp những quả trứng này.

Cuối cùng sau khi thảo luận, phần lớn những quả trứng này đều được phân bổ cho các Viện nghiên cứu khác nhau.

Viện nghiên cứu X do chính phủ Trung Quốc thành lập, tiến hành nghiên cứu về một thực thể bí ẩn nhất, cũng là điều mà nhân loại muốn tìm hiểu nhất…

Công trình nghiên cứu gen được xem là điều cấm kỵ.

Hơn nữa đây còn là thứ dẫn đầu trong số đó.

Và đương nhiên, họ đã nhận được số lượng lớn nhất.

“Tôi muốn ba quả.”

Thu Vãn Huỳnh nói như thể đó là điều hiển nhiên.

Diêu Học Cần bên cạnh lập tức đồng ý, một quả cũng đủ để hắn nghiên cứu rồi, Hồng Trường Phong lớn tuổi hơn có chút bất mãn liếc nhìn Thu Vãn Huỳnh, lẩm bẩm nói: “Con nhóc này càng ngày càng hống hách rồi.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc