Tình Nhân Của Thần

Quyển 1 - Chương 1: Xà nhân

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Những chiếc máy móc cực kỳ tinh vi đang vận hành lặng lẽ, phát ra những âm thanh nhỏ đến mức hầu như không nghe thấy.

Nhưng khi những âm thanh này kết thành một mảng, lan khắp phòng nghiên cứu thì chúng trở nên rõ ràng.

Trong tiếng vo ve nhỏ nhẹ, Thu Vãn Huỳnh đang chăm chú quan sát những dòng dữ liệu lướt qua trên màn hình, ánh mắt tập trung cao độ.

Cách một lớp cửa kính trong suốt, mấy trợ lý bên ngoài đã quá quen với quy tắc của cô khi làm thí nghiệm, mọi động tác đều hết sức cẩn trọng, không dám gây chút ảnh hưởng nào đến cô.

Rõ ràng là có mấy người đi lại, nhưng trong phòng nghiên cứu lại không hề ồn ào.

Cuối cùng sự yên tĩnh này kết thúc bằng một tiếng “tích tích” đột ngột.

Là máy liên lạc của Thu Vãn Huỳnh kêu lên.

Trước giờ Thu Vãn Huỳnh luôn coi trọng công tác nghiên cứu của mình, hai số liên lạc công tư phân minh, căn bản sẽ không mang máy liên lạc cá nhân vào phòng nghiên cứu, cho nên số này chỉ có thể là người của Viện nghiên cứu gọi đến.

Mà tài khoản của cô được đặt ở chế độ không làm phiền, người có thể gọi đến vào thời điểm này chỉ có thể là mấy người phụ trách của Viện nghiên cứu.

Tiểu Trương không nhịn được mà liếc nhìn, hơi lo lắng lúc này sếp đang chìm đắm trong nghiên cứu nhà mình không muốn để ý đến người khác.

Cho dù biết rằng sếp lớn có tố chất chuyên môn hơn người, hoàn toàn không hề sợ chút nào, nhưng mấy đứa trợ lý nhỏ dưới quyền như họ vẫn phải lo sốt vó.

May mà sau khi Thu Vãn Huỳnh liếc nhìn rồi gõ vào tai nghe, lập tức được kết nối.

Tiểu Trương thở phào nhẹ nhõm, lại không khỏi tò mò.

Cô ấy là người mới vào Viện nghiên cứu năm ngoái, thời gian làm việc cùng Thu Vãn Huỳnh không tính là quá dài, nhưng cũng coi như đã có hiểu biết sơ bộ, ít nhất là cô vẫn có thể nhận ra sự hứng thú thoáng qua trên khuôn mặt của Thu Vãn Huỳnh lúc nãy.

“Được, tôi sẽ đến ngay.”

Thu Vãn Huỳnh im lặng lắng nghe một lát, dứt khoát nói một câu, sau đó theo thói quen thu dọn máy tính và bàn làm việc rồi đứng dậy rời khỏi phòng nghiên cứu.

Tiểu Trương tự giác đi theo.

Cô ấy là trợ lý sinh hoạt của Thu Vãn Huỳnh, đối với cô ấy mà nói, điều quan trọng nhất là chăm sóc Thu Vãn Huỳnh thật tốt. Bất kể là việc công hay việc tư, khi cần cô ấy thì cô ấy phải có mặt ngay. Cho đến khi đối phương nói không cần cô ấy, cô ấy mới được phép rời đi.

Đi ra khỏi phòng nghiên cứu, họ phải đi qua ba cánh cửa, mỗi cánh cửa càng phức tạp hơn, mỗi cánh cửa có cấp độ bảo vệ cao hơn.

Chỉ có Thu Vãn Huỳnh mới biết cách mở cánh cửa bên trong cùng.

Giống như phòng nghiên cứu cấp độ an ninh này, Viện nghiên cứu X chỉ có ba cái.

Ra khỏi phòng nghiên cứu, bên ngoài là hành lang màu bạc được chiếu sáng bằng ánh đèn trắng lạnh, nhưng ngay khi cảm ứng được sự xuất hiện của Thu Vãn Huỳnh, bốn phía hành lang lập tức bắt đầu thay đổi, bức tường màu bạc hiện lên màu xanh lục, cuối cùng hóa thành một khu rừng rợp bóng cây, dưới chân là một con đường đá bằng phẳng, uốn lượn ra ngoài.

Những khóm hoa dại xinh đẹp, rực rỡ sắc màu mọc dưới gốc cây muôn hình vạn trạng, những con bướm sặc sỡ bay lượn giữa những khóm hoa, tiếng gió vi vu trên cành cây vọng vào tai.

Đây là hệ thống mô phỏng hình thái hoàn hảo nhất hiện nay, chỉ được khởi động khi cảm biến được sự xuất hiện của ba nhà nghiên cứu cấp cao, nhằm giúp họ thư giãn tinh thần và cơ thể, đạt được trạng thái nghỉ ngơi tối ưu.

Giữa một màu xanh mướt mắt, Tiểu Trương không khỏi hít một hơi thật sâu, dây thần kinh đang căng thẳng vô thức được thả lỏng.

Cô ấy lén sờ vào thân cây, đầu ngón tay cảm nhận được sự thô ráp, cho dù biết rõ đây chỉ là mô phỏng hình thái, trên thực tế vẫn là vách tường màu bạc đó, cô ấy vẫn không khỏi lưu luyến mà vuốt ve thêm vài cái nữa.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc