Tình Mê Quỷ Đá Gargouille

Chương 7:  Tiết tháo muốn nát - Thịt thịt xuất hiện

Trước Sau

break

 

Vương Vi ăn chậm rãi, hương vị thơm thơm ngọt ngọt khiến trái tim cô bình tĩnh trở lại, trong lòng ấm áp, ấm áp mà đã nhiều năm cô chưa từng được cảm nhận.

 

Trên thực tế, kể từ khi Vương Vi sinh ra thì cô đã lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Sáu năm sau, gia đình nhận nuôi cô đã sinh ra một bé trai liền gửi cô trở lại trại trẻ mồ côi, Vì cô đã lớn nên không ai muốn nhận nuôi cô nữa. Cô vẫn luôn dựa vào sự trợ giúp từ trại trẻ mồ côi cho đến khi trưởng thành.

 

Sau khi có việc, hàng tháng cô đều gửi một phần tiền lương ít ỏi của mình cho hiệu trưởng đã nuôi cô cô, Cô thực sự biết ơn vị hiệu trưởng hiền lành dù tình yêu mà anh có thể dành cho cô không nhiều nhưng đó là sự ấm áp duy nhất mà cô có được khi cô còn là một đứa trẻ.

 

Giờ đây cô lại cảm nhận được cảm giác được che chở, thật sự, rất ấm áp, tuy rằng chỉ là một dã thú, nhưng đã rất lâu rồi cô chưa có cảm giác có nơi dựa vào.

 

Chờ đến khi Vương Vi ăn xong ba cái, dã thú đã trở lại, nó kéo chiến lợi phẩm của mình về phía cô, đặt con mồi trước mặt cô. Vương Vi sợ ngây người trước sự khổng lồ của thi thể quái thú, đây, đây là nó săn giết sao?

 

Quỷ đá vươn lòng bàn tay to dày của mình ra, từ vị trí tim của xác chết móc ra một quả cầu bên trong, đưa nó cho giống cái còn đang phát ngốc.

 

“Đây, đây là của tôi sao?” Vương Vi chần chờ nhìn vào trái tim dã thú đưa cho cô, mặc dù nó là trái tim, nhưng lại không phải, nó có màu vàng óng, mượt mà có hình dạng giống như một quả cầu, chỉ lớn bằng quả nho đỏ, nhìn thế nào cũng thấy không khỏe.

 

Nhưng dã thú lại gật gật đầu, đặt trái tim hình cầu đó bên môi cô, ra hiệu cho cô ăn nó đi. Nó cũng không ép buộc cô ăn, mà chỉ lẳng lặng đặt ở bên môi cô, chờ đợi cô lựa chọn, đây là phương thức nó cầu yêu, hiển nhiên lần này Vương Vi không hiểu được ý nghĩa mà ánh mắt của dã thú truyền đạt.

 

Chắc có thể ăn được nhỉ?

 

Vương Vi do dự mở miệng, ngậm quả cầu vào trong miệng, không có mùi máu tươi. Cô nhìn dã thú, dã thú lẳng lặng nhìn chăm chú vào cô, cô nhắm mắt lại nhẹ nhàng cắn xuống, quả cầu vỡ ra, bên trong có một chút chất lỏng, nhưng không khó ăn, không có vị gì, cảm giác cũng khá ổn.

 

Nhưng tại sao cô lại cảm thấy dã thú trông có vẻ rất phấn khích?

 

Ý thức của  Vương Vi  có chút mê mang, cô chỉ biết cô bị dã thú ôm vào trong ngực, sau đó được đặt ở một nơi rất mềm mại, rất mềm, rất thoải mái. Nhưng cơ thể cô dường như sinh bệnh, sao lại cảm thấy ngày càng nóng lên vậy.

 

Cả người cô cả dán vào người dã thú, cơ thể dã thú thực mát mẻ, cô cảm giác rất thoải mái, nhẹ nhàng cọ cọ, nhưng lại càng không thấy thỏa mãn. Cô không hiểu mình đang bị làm sao.

 

Cảm giác giống như phát sốt —— nóng quá ——

 

Vô thức leo lên người dã thú,thân hình mảnh mai của cô không thể nhịn được mà vặn vẹo trên người dã thú.

 

Nóng quá, làm sao bây giờ ——

 

Cô cọ tới cọ lui trên người dã thú, ngón tay vô lực kéo quần áo của mình xuống,đôi chân dài đang cố gắng đá bỏ chiếc quần ngắn đã cởi được một nửa.

 

Dã thú vươn đầu lưỡi thô ráp liếʍ da thịt Vương Vi da từng chút từng chút, giúp đỡ Vương Vi bỏ đi những thứ thừa thãi trên người, ném sang một bên, lộ ra làn da non mịn bóng loáng của cô. Đầu lưỡi của nó đi dọc theo cổ cô xuống phía dưới, khi lướt qua trái cây đỏ hồng trên cơ thể khiến cô than nhẹ, đôi tay bắt lấy lông mao của nó càng thêm dùng sức, nó cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, càng thêm nỗ lực để liếʍ láp đôi gò bồng đảo của cô, đặc biệt không buông tha hai trái cây đỏ hồng.

 

Đừng ——

 

“Ừm…” Vương Vi bối rối cọ xát, cảm giác nơi tư mật khiến cô khó chịu đến mức suýt khóc, đặc biệt là có chất lỏng từ nơi đó chảy ra, cảm giác rất xấu hổ. Nhưng nó không chịu buông tha ngực của cô, vẫn luôn liếʍ liếʍ, mắc cỡ chết người.

 

Mùi hương từ nơi tư mật của Vương Vi truyền ra, đầu lưỡi dã thú đi xuôi xuống, dọc theo bụng nhỏ đi xuống phía dưới, đi vào vùng cấm, liếʍ chất lỏng chảy ra ở đó rất ngọt ngào, tản ra mùi thơm nhàn nhạt, lông tóc nơi đó cũng bị liếʍ đến khi mạ lên một tlớp nước lấp lánh, cảnh tượng mỹ lệ dẫn tới dã thú càng thêm ra sức.

 

Làm gì vậy —— dừng lại đi ——

 

Dã thú liếʍ sạch sẽ chất lỏng từ nơi đó tràn ra, nó lại chưa từ bỏ ý định, tiếp tục khám phá sâu bên trong u huyệt, muốn nhấm nháp càng nhiều mỹ vị hơn nữa.

 

“A... Ưm, không... Không, đừng——” Thân thể Vương Vi đột nhiên Vương Vi bắn lên, sau đó vô lực rơi xuống, cô mẫn cảm vặn vẹo muốn khép chúng nó lại, nhưng dã thú xấu xa mở rộng ra, làm nơi đó hoàn toàn hiện ra trước mặt nó.

 

Đáng giận, tại sao muốn như vậy —— Vương Vi vô lực thở hổn hển.

 

Dã thú nhìn vùng cấm của cô, nơi đó thật đẹp, giống như hoa Nguyệt Linh nó mang về cho cô, màu hồng phấn, cho người ta cảm giác như sẽ vỡ ra khi bị chọc nhẹ. Cảnh đẹp như vậy sao có thể bị che đậy, nó còn chưa xem đủ đâu——

 

=============(つ✧ω✧)つ(つ✧ω✧)つ(つ✧ω✧)つ(つ✧ω✧)つ=========================

break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc