“Lúc nãy không dễ ngửi sao?” Cố Minh Mặc hỏi giọng hơi khó chịu.
“Dễ ngửi, chỉ cần là trên người em, mùi gì cũng đều dễ ngửi.”
Cố Minh Mặc nhịn không được lộ ra một tia ý cười, trong lòng nàng muốn chính là lời ngon tiếng ngọt của tên đại biến thái này.
“Buổi tối mình đi đâu chơi?”
“Nơi nào cũng được.” Thịnh Phong cố ý áp sát tai nàng nói, tay thì vội vàng vói vào trong áo tắm xoa xoa cái vυ": “Làm ruộng cũng đi, coi như tìm lại hồi ức tuổi thơ.”
Cố Minh Mặc chỉ cảm thấy bộ ngực trướng trướng, bị hắn xoa nắn không quá thoải mái, lại cũng có chút tê dại, làm nàng cảm thấy có chút thẹn, đồng thời phía dưới cũng ẩn ẩn ướt át. Cố Minh Mặc nắm chặt cánh tay hắn, cảm nhận được nhiệt khí nam nhân phun lên ngực mình, nhũ thịt bị xô đẩy, cúi đầu chỉ có thể nhìn thấy xoáy tóc của nam nhân, đầu vυ" bị mυ"ŧ vào khoang miệng ấm áp, trêu chọc tìиɧ ɖu͙©.
“Anh…..Anh….a……” Cố Minh Mặc còn tính nói một ít chuyện với hắn, nam nhân thì đã ngậm núm vυ" của nàng vào liếʍ láp: “Chờ, chờ một chút, tôi hỏi anh cái này đã……”
“Chút nữa hẵng hỏi.” Thịnh Phong đem nàng đè ép lên giường, mở hai đùi nàng ra, đi vào vẫn có chút gian nan, bất quá so với mấy lần trước thì đã tốt hơn rất nhiều, bên trong đã bắt đầu trơn ướt, ŧıểυ tâm can của hắn cũng có du͙© vọиɠ rồi đây này.
ŧıểυ huyệt của nàng theo nam nhan ȶᏂασ làm mà càng ngày càng ướt, tiếng xì xì vang lên khiến nàng thẹn thùng vô cùng, xô đẩy cơ bụng nam nhân, ai ai nói: “Chậm….Chậm một chút….”
“ŧıểυ tâm can, huyệt của em thật chặt, bên trong hút lấy dươиɠ ѵậŧ anh, quy đầu chen vào một chút liền có mị thịt hút lấy.” Thịnh Phong phi thường thành thật nói ra cảm thụ của mình, lặp lại động tác cọ xát khiến mỗi tấc thịt đều được hầu hạ phi thường thoải mái.
“Không cho nói!” Cố Minh Mặc muốn che miệng hắn lại, hơi cong thân lên một chút liền thấy dươиɠ ѵậŧ đang ra vào trong cơ thể nàng, nó màu tím đen, bên trên bề mặt còn có gân xanh bao phủ, xem đến nàng sợ hãi lập tức nằm lại xuống: “Không…Không thể….a…a….”
Thịnh Phong bắt lấy hai cái mông thịt, dùng sức đâm về phía trước: “âʍ ɦộ của em dùng sức đẩy dươиɠ ѵậŧ của anh ra, miệng huyệt đều muốn trắng lên luôn.”
“Không….Không cho nói……” Xương mu của nàng bị hắn va chạm có chút đau, âm đế thì bị lông mao dày đặc của hắn cọ qua cọ lại, điện lưu tìиɧ ɖu͙© từ nơi giao hợp truyền tới đại não, hung khí nam nhân chôn trong cơ thể nàng ra vào càng thêm mau: “A….A…Từ bỏ…Muốn nứt ra……”
Cố Minh Mặc dùng tay chống lên đầu giường, tốc độ tiến công của nam nhân quá nhanh, nàng cơ hồ bị đẩy đến đụng lên đầu giường, Thịnh Phong sờ vào âm đế, lập tức bị nàng một chưởng đánh bay, nàng cơ hồ khóc lóc kêu lên: “Không được…Không thể….Nơi này không cần…..”
“Được được được, anh không sờ.”
Thịnh Phong đem hai chân nàng vắt lên tay mình rồi tiếp tục mạnh mẽ ȶᏂασ làm, âʍ ɦộ nữ nhân thật mẫn cảm, âm đế lại càng mẫn cảm muốn chết, hắn lần đầu tiên còn chưa chơi đủ đã bị Cố Minh Mặc cắn cho một ngụm, sau nửa đêm nàng còn trốn ngốc tại phòng tắm mặc hắn dỗ dành thế nào cũng không chịu ra, hiện tại dấu răng trên tay hắn còn chưa phai nhạt.
Cố Minh Mặc thấy hắn nói xong rồi không có hành động gì xằng bậy liền an tâm nằm trở về, giương chân tận lực tiếp nhận nam nhân, sợ hắn lại nghĩ ra cái chủ ý gì quái đản khác. Ở giữa không trung phiêu đãng một chặp, nàng dường như sung sướиɠ chấp nhận kɧoáı ©ảʍ, nó cũng không đến mức đáng sợ dù hơi có chút đau, như hiện tại thực tốt, chỉ cần hắn không nghĩ ra hay làm ra việc gì kỳ quái thôi.
Thịnh Phong nhìn khuôn mặt nhỏ đang mê mang của nàng, hai vυ" không ngừng đong đưa, trong lòng hạ quyết tâm đêm nay nhất định phải hảo hảo khai phá âm đế của nàng.
Thịnh Phong chỉ đè cô làm một lần, sau khi Cố Minh Mặc ngủ trưa trừ hạ thể có chút âm ỉ lại sinh long hoạt hổ lôi kéo anh đi chơi. Sơn trang này thiết kế theo phong cách Nông Gia Nhạc. Cố Minh Mặc vốn định đi cho ngỗng ăn, kết quả bị ngỗng đuổi theo cắn; lại muốn cho gà ăn, kết quả không nhìn đàn gà trống làm hư đôi giày thể ȶᏂασ phiên bản giới hạn của mình.
Cố Minh Mặc rất tức giận, đêm đó sai phục vụ làm thịt gà, ngỗng làm cơm tối.
Thịnh Phong thấy thú vị, cơm nước xong sau liền định trở về làm một trận. Nhưng Cố Minh Mặc lại còn muốn lái xe trong vườn đào, Thịnh Phong nghĩ nếu không thuận theo cô cô lại khóc nháo liền nhẫn nại đi cùng cô. Cố Minh Mặc đi một hồi liền nói mệt, thật vất vả mới dỗ cô lên giường, vừa mới hôn đến cổ cô đã ngủ rồi.