Địa điểm lần này đi là do nàng chọn, Cố Minh Mặc lên kế hoạch trước tiên vui chơi trong nước mười ngày xong sau đó sẽ xuất ngoại. Địa điểm đầu tiên là vùng sông nước nổi danh Giang Nam, nàng kéo tay Thịnh Phong hưng phấn nói: “Nơi đó có Nông Nhạc Gia, còn có thể trải nghiệm tự mình trồng lúa nước.”
Thịnh Phong thiếu hứng thú nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của nàng: “Biết khi nhỏ, sau khi tan học việc đầu tiên anh làm là gì không?”
“Cướp bóc?” Cố Minh Mặc hỏi lại, nàng thấy Thịnh Phong nhìn tựa như cái côn đồ không thích học hành cho lắm, thuận tay gạt tay hắn ra, đừng có mà nhéo nặn mặt nàng thế chứ.
“Cấy lúa nước.” Thịnh Phong mặt không biểu tình gì nói.
“Nhà anh làm nông hả?” Cố Minh Mặc hỏi lại.
“Đúng, hiện giờ kiếm tiền được rồi nhưng vẫn là nông dân, muốn bồi vợ anh đi cấy lúa.” Thịnh Phong gắt gao ôm lấy eo nàng.
“Có thể không đi cũng không sao, đó là một sơn trang nghỉ dưỡng cao cấp, cấy lúa nước chỉ là thể nghiệm thêm thôi.” Cố Minh Mặc vỗ vỗ tay hắn “Thật chặt, buông ra.”
Trong khoảng thời gian này Thịnh Phong luôn muốn xoa xoa, ôm ôm một cái, nhưng lại chưa thể khống chế lực độ tốt.
Sau khi máy bay hạ cánh, nhân viên khách sạn đã sớm đem hành lý của bọn họ chuyển lên trên phòng. Thịnh Phong có tiền, Cố Minh Mặc tự nhiên đặt phòng tốt nhất, ở tầng cao nhất, có thể quan sát phong cảnh núi rừng, còn có suối nước nóng tư nhân, ăn cũng là những món rau cùng dê bò gà nuôi trồng tại chỗ.
Tiếp tân cung kính đưa thẻ phòng cho bọn họ, Cố Minh Mặc vào phòng nằm lên giường trúc lớn mềm mại thơm tho, nói: “Buổi chiều chúng ta nghỉ ngơi một chút, xong tối xuống lầu ăn toàn tố yến ha.”
“Toàn tố?” Thịnh Phong vẫn như cũ mặt không biểu tình gì: “Em biết khi nhỏ mỗi buổi tối anh ăn cái gì không?”
“Thịt người?”
“Toàn tố yến.” Thịnh Phong rất muốn nói cho Cố ŧıểυ thư chưa từng chịu khổ bao giờ này biết, sinh hoạt ở nông thôn mà nàng đang chờ mong hắn đã trải qua hết rồi, hơn nữa sinh hoạt ở nông thôn chưa bao giờ là thoải mái cả.
“Kia hay là mình ăn dê nướng nguyên con?” Cố Minh Mặc ngáp một cái, có chút mệt mỏi nói: “Tôi đi tắm cái đã.”
Nàng vừa mới tiến vào phòng tắm, Thịnh Phong lập tức không biết xấu hổ vào theo: “Cùng nhau a.”
“Không cần, anh tắm nước lạnh chết.” Cố Minh Mặc đẩy hắn ra, tuy rằng mới chỉ kết hôn có ba ngày, nhưng Thịnh Phong đã sớm đánh lén nàng trong phòng tắm, hai người bởi vì không thống nhất được độ ấm lạnh của nước mà từ bỏ.
Thịnh Phong cọ qua ôm nàng, ngón tay linh hoạt cởi bỏ nút áo: “Không quan hệ, anh tắm bên kia.”
Hắn chỉ chỉ qua vòi hoa sen, không quên nói: “Cái Nông Nhạc Gia này không phải nông thôn chính tông, khi nhỏ anh toàn phải tắm trong thùng gỗ.”
“……” Cố Minh Mặc dùng trán cụng vào ngực hắn “Hưởng tuần trăng mật mà. Anh còn như vậy tôi sẽ không để ý tới anh.”
Thịnh Phong một phen ôm lấy nàng trơn bóng, ngón tay trượt xuống vùng tam giác cố ý xoa nắn, Cố Minh Mặc đẩy ngực hắn ra: “Đừng….Tắm rửa xong lại nói….”
Thịnh Phong cúi đầu nhìn thân thể trắng muốt kiều nộn của nàng, không hổ là đại thiên kim kiều dưỡng nhà Cố gia, phảng phất nhéo một cái liền có thể chảy nước, đáng tiếc trên người lại che kín dấu vết thâm tím bị nam nhân đùa giỡn qua, đặc biệt là ở hai vυ" vệt đỏ cùng dấu hôn đan xen, chân tâm lại là một màu dấu tay xanh tím do bị véo, mới kết hôn có ba ngày thôi, nàng đã bị nam nhân chơi đến không còn một miếng thịt nguyên vẹn.
Thịnh Phong đi đến vòi hoa sen bên kia, ánh mắt hạ lưu thổi quét qua thân thể Cố Minh Mặc. Cố Minh Mặc bị hắn nhìn đến da đầu tê dại, lúc cọ rửa đến bộ ngực nàng còn như nghe được tiếng Thịnh Phong hô hấp nặng nề, nàng đem nước hắt lên người hắn: “Đi ra ngoài! Tôi muốn tự mình tắm.”
Thịnh Phong bị ăn mắng đuổi ra khỏi phòng tắm. Chờ nàng tắm rửa xong ra tới, hắn có thể nghe thấy một mùi hương chua chua ngọt ngọt. Hắn giống như một tên biến thái hít sâu một hơi, sau đó lấy ngữ khí hạ lưu đùa giỡn: “Hương vị trên người em đổi khác rồi nha.”
Lúc nãy là mùi nước hoa thanh nhã “So với khi nãy thì dễ ngửi hơn.”
Thịnh Phong đem nàng kéo vào trong lồng ngực, đầu tóc mới gội của nàng tản mát ra hương vị hoa hồng xen lẫn mùi quả nho, hắn ngửi đến du͙© vọиɠ bừng bừng phấn chấn.