Tình Cảm Bùng Cháy

Chương 33.2: Vỡ mộng (2)

Trước Sau

break

Thế mà lại có thể để một mình cô trơ trọi nằm giãy dụa trên mặt đất, không cần nghĩ cũng biết lúc đó cô đã tuyệt vọng như thế nào! Lỡ như đêm nay hắn không trở về... Vậy thì có phải cô sẽ... Không, hắn không dám nghĩ đến chuyện này!

Lý Ngạn Vỹ sau khi vào phòng thì cũng phát hiện ra tình hình nghiêm trọng. Ông ta vội vàng gọi cấp cứu, đồng thời gọi cả bác sĩ tư nhân tới.

“Gọi người đến thì có tác dụng gì chứ?” Tô Bội Tình nóng nảy hét lên: “Mau lái xe đưa Yên Yên tới bệnh viện!”

Lý Ngạn Vỹ không nóng vội như bà ta, cẩn thận quan sát tình hình của Tống Lai Yên: “Con bé đang yếu như thế, cũng đâu thể di chuyển loạn được? Trong tay Mạc Nhiên chẳng phải đang có bình dưỡng khí đó sao?”

“Tình hình của con bé như thế nào chẳng lẽ tôi còn không biết rõ hay sao? Sau khi hen suyễn phát tác thì phải lập tức đưa đến bệnh viện. Mau đi lấy xe!”

Lý Ngạn Vỹ không thể làm gì, chỉ có thể đi xuống lầu lấy xe.

Tô Bội Tình nắm lấy cánh tay của Tống Lai Yên, dùng sức muốn lôi cô ra khỏi vòng tay của Mạc Nhiên.

Mạc Nhiên lúc này nhẹ nhàng nhất có thể, hắn sợ ảnh hưởng đến hơi thở vừa mới ổn định của Tống Lai Yên nên chỉ khẽ ôm lấy cô, thế nên lúc này Tống Lai Yên lập tức bị mẹ mình lôi dậy. Nhưng ngay giây phút đó, Mạc Nhiên lại giống như nổi bão, hắn lập tức chế trụ lấy eo cô, kéo vào trong lòng mình, Tống Lai Yên lại nhanh chóng ngã vào trong ngực hắn.

Hành động này khiến tất cả mọi người đều chú ý tới, động tác quá lớn, tiếng động quá mạnh, đến cả Lý Ngạn Vỹ cũng chú ý thấy- Mạc Nhiên đang tức giận.

Lý Ngạn Vỹ lập tức sửng sốt, hai người này nhìn qua rõ ràng là một cặp anh em không tầm thường. Nhưng ông ta cũng không hỏi gì, tiếp tục xuống nhà lấy xe.

Hành động của Mạc Nhiên chọc giận Tô Bội Tình. Bà ta lập tức nổi trận lôi đình, một tay nắm chặt Tống Lai Yên, dùng sức giật lại, khiến cô rời khỏi hắn.

Mạc Nhiên vẫn ôm chặt lấy cô, lồng ngực dán chặt lấy lưng cô.

Tô Bội tình tức đến nghiến răng nghiến lợi, sức lực trên tay cũng mạnh hơn rất nhiều. Bà ta nhất định phải cướp được Tống Lai Yên khỏi tay Mạc Nhiên. Tống Lai Yên đáng thương bị kẹp giữa hai người, cánh tay bị túm chặt đến mức nổi cả mạch máu, mà nửa người trên của cô đang bị Mạc Nhiên ôm chặt lấy, căn bản không động đậy được.

“A...” Cô đau đớn phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Mạc Nhiên nghe thấy tiếng rên của cô thì đau lòng vô cùng, hắn lập tức buông lỏng tay ra, không dám để cô mạo hiểm, sợ hô hấp của cô lại trở nên bất ổn.

Sắc mặt của hắn âm trầm tới cực điểm, đáy mắt kết đầy băng sương, lạnh thấu tim gan.

Mặc dù thả lỏng tay ra, nhưng cũng không có nghĩa là hắn cam tâm nhận thua. Hắn chỉ đơn giản là không muốn cô đau đớn.

Mạc Nhiên chưa từng nghĩ bản thân mình lại có những thời khắc mềm lòng như thế. Hắn biết mình lúc nào cũng lạnh lùng, tàn nhẫn, đạm mạc, thậm chí còn có thể vì đạt được mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Nhưng từ hôm nay trở đi, hắn đã có điểm yếu.

Một điểm yếu duy nhất.



 

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài

Báo lỗi chương