Tiểu Thư Nhà Giàu Số Một, Đá Bay Đại Lão Dân Quốc

Chương 9

Trước Sau

break

Trong phòng ăn thoáng cái chỉ còn lại hai người họ.

Vợ chồng Diêu Quảng Vận đang đi ngoại tỉnh dự đám cưới chưa về, Diêu Quảng Thắng thì đi công tác ở chi nhánh Nam Kinh, lúc này trong nhà không có người lớn, Diêu Hi Vân cũng chẳng buồn diễn kịch nữa.

Nghĩ đến chuyện xảy ra hôm qua, Diêu Hi Vân trừng mắt nhìn Diêu Vi Vi, đặt đũa xuống, lạnh giọng hỏi: “Diêu Vi Vi, có phải chị xúi Ngu Lộc giành mất tiết mục tốt nghiệp của em không?”

Diêu Hi Vân đang học ở Đại học nữ sinh Thánh Gioan, năm nay tốt nghiệp. Mà Ngu Lộc lại là bạn thân từ nhỏ của Diêu Vi Vi, mẹ của hai người còn là bạn thân sinh tử. Hơn nữa, Ngu Lộc chính là hội trưởng hội sinh viên của trường.

“Xì, sáng sớm tỉnh dậy đã lên cơn à? Ngày nào chị cũng bận mua sắm, rảnh đâu mà quan tâm tiết mục của em?” Diêu Vi Vi bĩu môi, vừa thong thả uống cháo, vừa lười biếng đáp, từng động tác đều rất ung dung.

“Nhưng tiết mục đó chị đã chuẩn bị hơn hai tháng rồi! Em vừa về không lâu thì bị hủy, không phải em thì còn ai?”

Buổi diễn tốt nghiệp mỗi năm của Đại học nữ sinh Thánh Gioan đều rất được mong đợi, ngay cả vé bán ra ngoài cũng khó kiếm. Dù sao thì ngoài sinh viên các trường đại học ở Thượng Hải, nhiều phu nhân quyền quý cũng muốn đến xem thử.

Không ít tiểu thư con nhà danh giá học ở đó, ai mà chẳng muốn tranh thủ chọn sớm con dâu tương lai?

Diêu Hi Vân cũng không còn nhỏ, trong lòng đã có người thích. Nghe nói mẹ người ta sẽ đến xem lễ tốt nghiệp, cô ấy đã khổ luyện rất lâu mới được chọn lên biểu diễn. Kết quả lại bị hủy ngang, làm sao không tức?

Thấy Diêu Hi Vân tức giận đỏ mặt tía tai, Diêu Vi Vi bỗng bật cười thành tiếng.

Cô múc một thìa cháo đầy thịt, nhướn mày nhìn Diêu Hi Vân, giọng ngọt ngào nhưng đầy trào phúng: “Diêu Hi Vân, em biết con heo này chết thế nào không?”

“Em làm sao biết được.”

“Sao lại không? Dù gì con heo này cũng chết y như em sau này ngu chết.”

“Diêu Vi Vi! Em đừng quá đáng quá! Chị không sợ em mách bác à?”

“Diêu Hi Vân, em tự thấy mình quan trọng lắm hả? Chị nói thật nhé, em chẳng có hứng cũng chẳng có thời gian rảnh mà lo có diễn hay không. Mà kể cả có, em nghĩ mách bố chị thì ông ấy sẽ mắng em sao? Em có bị ngốc không vậy?”

Tuy Diêu Quảng Thắng đối xử với Diêu Hi Vân cũng không tệ nhưng Diêu Vi Vi là con gái duy nhất của ông ấy, lại là cốt nhục của người phụ nữ ông yêu nhất. Bình thường ông ấy còn không nỡ trách cô lấy một câu, sao có thể vì chuyện của Diêu Hi Vân mà làm khó con gái mình?

Người ta vốn ích kỷ, kiểu thiên vị giả tạo như Diêu Quảng Vận diễn chỉ là bề ngoài mà thôi. Diêu Hi Vân cũng biết Diêu Quảng Thắng thương Diêu Vi Vi cỡ nào, vừa nãy chỉ là tức quá, thấy mình chẳng thể làm gì được cô nên mới bật ra.

Cắn răng, Diêu Hi Vân nhỏ giọng nói, vẫn không chịu thua: “Chị cũng chỉ giỏi ra oai trước mặt em thôi. Chứ trước mặt đàn ông không phải cũng hèn mọn uốn éo, đi giật chồng người khác à?”

Nghe thấy câu nói lầm bầm đó, Diêu Vi Vi đặt thìa xuống, thu lại nụ cười, sắc mặt cũng lạnh hẳn: “Ha, ăn cơm có thể bừa nhưng nói chuyện thì đừng bậy. Diêu Hi Vân, em nói rõ xem chị giật chồng ai?”

“Chị không biết thật hay giả vờ không biết? Diêu Vi Vi, chị đừng giả vờ đứng đắn trước mặt em nữa, em nói cho chị biết, Tịch Thần là vị hôn phu của Phinh Đình! Cho dù chị quyến rũ được anh ấy ở Anh thì sao? Tịch Thần cũng sẽ không cưới chị!”

Diêu Hi Vân cố lờ đi sự chột dạ trong khoảnh khắc khi bị Diêu Vi Vi nhìn chằm chằm, rồi lớn tiếng nói hết ra.

“Phinh Đình?” Diêu Vi Vi thật không ngờ Diêu Hi Vân lại quen Chu Phinh Đình. Nhưng nghĩ lại, hai người cùng trường, quen biết cũng không có gì lạ.

Trước đó vì chiến tranh lạnh với Tịch Thần nên cô chưa kịp nói với Diêu Quảng Thắng chuyện hai người yêu nhau. Giờ đã quyết định chia tay, lại càng không cần nhắc đến. Cô vốn định để mọi chuyện qua đi, chẳng ngờ Diêu Hi Vân lại biết được điều gì đó. Nghĩ kỹ thì chắc là Chu Phinh Đình nói ra.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc