Nhưng trong lòng Diêu Vi Vi luôn tin rằng, yêu là phải bình đẳng, chuyện tiền bạc không nên làm lệch cán cân giữa hai người. Giờ nghĩ lại, chắc là do quan niệm cố hữu từ kiếp trước ảnh hưởng tới suy nghĩ của cô.
Thế nên khi biết Tịch Thần không phải là sinh viên nghèo như cô tưởng, tuy Diêu Vi Vi có giận nhưng không nghĩ nhiều, vì chuyện đó không phải lỗi lầm gì ghê gớm, cũng chẳng đến mức muốn chia tay. Nhưng những chuyện mà Tịch Thần trong tương lai sẽ làm thì lại khác hoàn toàn!
Là nam chính của một tiểu thuyết nam tần, Tịch Thần chẳng khác nào con cưng của số phận: đầu óc siêu phàm chế tạo vũ khí tiên tiến, cầm binh như thần, giữa truyện đã trở thành thế lực quân sự mạnh nhất Hoa quốc.
Không chỉ vậy, xung quanh anh ta còn có một loạt “tri kỷ hồng nhan”, “thanh mai trúc mã”, “ánh trăng lòng” đủ cả.
Chu Phinh Đình, cô em thanh mai quen từ nhỏ chính là người đầu tiên trở thành “vợ hai” của Tịch Thần.
Lúc đó, tuy cha ruột của nguyên chủ vẫn còn sống, chưa mất quyền lực nhưng vì sự lạnh nhạt kéo dài của Tịch Thần, nguyên chủ đã không còn hứng thú với anh ta, bắt đầu tìm vui chỗ khác. Còn Tịch Thần dù tạm thời nhẫn nhịn chiếc sừng to tướng kia, cũng đã rước Chu Phinh Đình vào nhà.
Sau này cha Diêu Diêu Quảng Thắng qua đời bất ngờ, tài sản khổng lồ cũng bị người chú rắp tâm từ lâu cướp mất. Tịch Thần không còn gì vướng bận, dứt khoát ly hôn với “Diêu Vi Vi”.
Từ đó, tuyến tình cảm của anh ta kéo dài mãi không dứt: tri kỷ thấu hiểu, ánh trăng khó quên, chu sa khắc cốt... Biết bao cô gái bị quyền thế và sức hút của Tịch Thần mê hoặc, ai cũng nghĩ mình là người anh ta yêu nhất.
Tịch Thần không cưới vợ chính thức nữa, hoặc có thể nói, tất cả những người phụ nữ ấy đều là “vợ” của anh. Trong phủ Tịch, họ đều được gọi là “bà cả”, từ Chu Phinh Đình từ vị trí vợ hai lên làm vợ cả, cho tới cô vợ thứ mười tám nhỏ hơn Tịch Thần cả chục tuổi, xếp hàng dài dằng dặc.
Diêu Vi Vi thật sự nghi ngờ gã này đang mơ mộng lập ra hội “Thập bát La Hán”.
Nực cười hơn, trong góc nhìn của Tịch Thần, mấy bà vợ này lại sống hòa thuận, chị chị em em, dù có chút ghen tuông cũng không đến mức làm gì tổn thương nhau hay gây phiền phức cho anh ta.
Nhưng cái “không tổn thương nhau” đó lại được chuyển thành cùng nhau nhắm vào người từng có danh nghĩa vợ cả “Diêu Vi Vi” người từng cắm sừng Tịch Thần. Sau khi ly hôn, chẳng bao lâu sau “Diêu Vi Vi” chết, mà nguyên nhân ít nhiều cũng dính dáng đến mấy người đàn bà kia.
Giờ đã nhìn rõ bản chất của Tịch Thần, Diêu Vi Vi không muốn dính dáng gì đến anh ta nữa. Chia tay sớm chính là giải thoát. Cái kiểu “yêu nhiều người cùng lúc” chẳng qua là cái cớ mấy kẻ không kiềm được dục vọng lấy ra bao biện thôi.
Tịch Thần chưa từng “yêu thật sự” ai cả. Trong mắt anh ta, phụ nữ có thể chiều chuộng nhưng tuyệt đối không được để họ vượt khỏi tầm kiểm soát của mình. Dù đang cưng chiều, anh ta vẫn giữ đầu óc tỉnh táo.
Vậy nên, Diêu Vi Vi cũng chẳng ảo tưởng gì về việc Tịch Thần có thật lòng với mình bao nhiêu. Trước đây, cứ mười hôm nửa tháng Tịch Thần lại bặt vô âm tín vì “nghiên cứu”, cô còn tưởng anh ta tự ti nên cố gắng hơn. Giờ mới hiểu, đó chỉ là cách anh ta giận dỗi rồi lạnh nhạt với cô.
Sau khi tấm áo “sinh viên nghèo” kia rơi xuống, Diêu Vi Vi mới nhận ra mối quan hệ của họ bất công đến thế nào. Nhưng giờ thì không còn quan trọng nữa, cô đã quyết tâm chia tay. Tịch Thần vốn là kiểu người không bao giờ chủ động liên lạc, thế nên cũng tốt thời gian trôi qua, hai người cứ thế âm thầm cắt đứt, khỏi cần gặp mặt chia tay làm gì cho khó xử.
Sau này, Tịch Thần cũng chỉ là một người bạn trai cũ sẽ dần tan thành mây khói trong đời cô, không đáng để cô bận tâm nữa.