Tiểu Thư Nhà Giàu Số Một, Đá Bay Đại Lão Dân Quốc

Chương 6

Trước Sau

break

“Không trốn mãi được đâu. Đoán chừng mẹ tôi sắp gọi điện sang đây giục tôi về rồi.” Tiêu Thanh Việt bất lực cười, giơ tay làm động tác đầu hàng.

Tịch Thần gật nhẹ đầu, rồi quay sang nói với Chu Phinh Đình: “Tối nay không cần chuẩn bị phần của tôi. Lão Vương, đưa chìa khóa xe đây, tôi lái đi đưa Thanh Việt về.”

Anh nhận lấy chìa khóa, cùng Tiêu Thanh Việt bước ra khỏi cửa chính.

Chu Phinh Đình đứng yên nhìn theo bóng lưng anh dần khuất ngoài cổng, ánh mắt dõi theo thật lâu. Một lát sau, cô ta mới cúi đầu, lặng lẽ xoay người, chậm rãi bước lên cầu thang, dáng vẻ mềm mại mà trĩu nặng suy tư.

Diêu Vi Vi lần nữa tỉnh lại, trời đã sáng hôm sau. Cô ngồi thừ trên chiếc giường lò xo mềm mại của mình rất lâu, mới dần dần sắp xếp lại được giấc mơ kỳ lạ tối qua. Quá nhiều thông tin dồn dập tràn vào đầu, khiến cô nhức đầu không thôi, phần nhiều là hoang mang.

Nhưng ngoài cảm giác mông lung đó, cô lại rõ ràng nhận ra nhưng gì xảy ra trong giấc mơ tối qua rất có thể đều là sự thật. Cô vốn không phải người thuộc về thế giới này, hoặc nói đúng hơn, cô không phải người của thời đại này.

Dù tên giống hệt nhau nhưng cô lẽ ra phải đến từ một thế giới khác Diêu Vi Vi của một trăm năm sau. Mà thế giới hiện tại cô đang sống, thực ra chỉ là một cuốn tiểu thuyết ở thế giới kia mà thôi.

Chỉ vì trùng tên với một nhân vật phụ trong truyện, Diêu Vi Vi khi đọc cuốn sách này đã vô cùng thảm hại mà “xuyên sách” vào, còn là kiểu xuyên thai mất trí nhớ toàn bộ cốt truyện chẳng khác gì một bản địa giả.

Nghĩ đến đây, Diêu Vi Vi thật sự không biết có nên trách ông bố ở hai thế giới đặt cho cô cái tên đại trà đến thế, khiến cô xui xẻo trở thành người vợ “pháo hôi” của nam chính trong một cuốn tiểu thuyết nam tần.

Đúng vậy, theo ký ức cốt truyện vừa được khôi phục, “Diêu Vi Vi” thực chất là vợ trước của nam chính trong cuốn tiểu thuyết đó. Mà nam chính kia, chính là bạn trai cô quen hồi đi du học Tịch Thần.

Sở dĩ gọi là “pháo hôi”, là vì “Diêu Vi Vi” cưới Tịch Thần hoàn toàn do ép buộc, khi nhà họ Tịch đang gặp nạn và cần tiền viện trợ quân sự, cha cô đã dùng thế lực tài chính ép hôn. Mà thôi ép hôn thì cũng đành, sau khi cưới, Diêu Vi Vi lại thấy tính cách Tịch Thần khó gần quá mức, thế là tự rước họa vào thân mà đi cắm sừng anh ta.

Tịch Thần vốn đã không ưa “Diêu Vi Vi”, lại coi chuyện cô ngoại tình là sỉ nhục, nên sau khi quyền lực trong tay đã đủ lớn, anh lập tức ly hôn với cô. Từ đó, “Diêu Vi Vi” trở thành người vợ cũ mà Tư lệnh Tịch căm ghét nhất, sống không ra sống, mà chẳng bao lâu sau còn bị đám phụ nữ muốn lấy lòng Tịch Thần và ghen tị với thân phận “vợ cả” của cô dồn chết.

Hồi tưởng lại loạt kịch bản xui xẻo ấy, Diêu Vi Vi hít sâu một hơi. Không hiểu sao, rõ ràng chuyện ép hôn là do “Diêu Vi Vi” trong truyện làm ra, vậy mà giờ cô lại cảm thấy, nếu là mình thì chưa chắc đã không làm như thế... Lẽ nào đây là ý chí của thế giới?

Cũng may, hiện tại bố của Tịch Thần vẫn chưa bị ám sát, cô cũng chưa dùng tiền của bố để ép cưới, cốt truyện chưa đến mức không thể cứu vãn. Mọi thứ vẫn còn kịp xoay chuyển. Điều đầu tiên cô phải làm bây giờ là chia tay ngay lập tức với gã đàn ông sau này sẽ lấy tới mười tám bà vợ kia!

Diêu Vi Vi thấy mình hồi đó đúng là mù mắt, mới nghĩ Tịch Thần là một sinh viên nghèo vừa đẹp trai vừa cầu tiến. Chính vì tưởng anh là sinh viên nghèo, nên vì khuôn mặt kia mà cô chẳng để tâm tới sự lạnh nhạt bất chợt của anh vì mải học, thậm chí còn thấy anh không giống những kẻ muốn nịnh nọt để bám váy cô, càng nhìn càng thấy anh đáng tin hơn một chút.

Để Tịch Thần không cảm thấy tự ti trong mối quan hệ, cô luôn chủ động hơn anh. Cũng vì thế mà nhiều người nghĩ cô yêu anh quá mức, khuyên cô rằng Tịch Thần chỉ là một sinh viên nghèo, cần gì phải đối xử tốt với anh như vậy?

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc