Tiểu Thư Nhà Giàu Số Một, Đá Bay Đại Lão Dân Quốc

Chương 31

Trước Sau

break

Đẹp đến mức không thể rời mắt. Nhưng Tịch Thần thì chẳng có tâm trạng nào để thưởng thức nét đẹp ấy. Ánh mắt anh căng chặt theo dõi bàn tay hai người đang khẽ nắm lấy nhau, quai hàm góc cạnh siết lại đầy kiềm chế. Anh đang cố nén lại cơn giận muốn bước tới kéo cô ra ngoài.

Không được. Anh không thể làm vậy.

Nếu bây giờ anh xông tới kéo cô đi thì chẳng khác nào tái diễn những lần Diêu Vi Vi phát tác vô cớ trong các bữa tiệc trước kia, để rồi bị người ta bàn tán. Vậy sau này anh còn lấy tư cách gì để "nói lý" với cô?

Tốt, rất tốt. Diêu Vi Vi, giỏi lắm.

Không chừng cô đã sớm nghe ngóng hết mọi chuyện trong nhà anh, biết hôm nay Chu Phinh Đình sẽ tới dự tiệc, nên mới cố ý ăn mặc nổi bật như thế, lại còn nhảy với đàn ông để rồi sau này Chu Phinh Đình "vô tình" nhắc lại trước mặt anh, chọc cho anh nổi giận mà tìm cô.

Thảo nào không gửi thiệp cho anh thì ra là toan tính như vậy. Muốn dùng chiêu "lạt mềm buộc chặt" à? Tịch Thần không ngờ, Diêu Vi Vi từ lúc nào lại học được mấy chiêu trò rẻ tiền mà những người phụ nữ khác hay dùng? Mà anh đã nhìn thấu rồi, làm sao có thể để cô toại nguyện? Chọc cho anh nổi điên, rồi để người ta xem trò vui à? Đừng mơ.

Bên kia sàn nhảy, Diêu Hi Vân vẫn đang chờ Chu Phinh Đình và Tịch Thần đến khiêu vũ cùng thì lại thấy Diêu Vi Vi dẫn theo một người đàn ông lạ mặt trượt vào sàn nhảy.

Cái gì vậy? Chẳng lẽ Diêu Vi Vi đã biết cô ta cố tình sắp xếp để Chu Phinh Đình và Tịch Thần cùng xuất hiện khiến cô ta khó chịu, nên mới vội tìm người đàn ông khác để "trả đũa"?

Nghĩ đến đây, lòng cô ta chợt xáo trộn, đến nỗi bước nhảy cũng rối loạn hai lần. Vội vàng kết thúc bản nhạc, nhân lúc nhân viên đang thay đĩa nhạc, Diêu Hi Vân xin lỗi bạn nhảy, rồi bước thẳng đến chỗ Diêu Vi Vi.

“Chị họ, em thấy vị tiên sinh này trông hơi lạ, là bạn mới của chị à? Không định giới thiệu sao?” Diêu Hi Vân đánh giá Thẩm Duy Cận một lượt. Dù không rực rỡ như Tịch Thần nhưng ngoại hình này cũng đủ để gọi là tuấn tú. Chỉ không biết lai lịch thế nào?

Dù hiện tại đã có người mình muốn lấy nhưng cô ta tuyệt đối không thể để người mà Diêu Vi Vi cưới được lại hơn chồng tương lai của cô ta.

Từ nhỏ đến lớn, cái gì Diêu Vi Vi có cũng tốt hơn cô ta. Cô ta chỉ học đàn bằng đàn mua ở Thượng Hải, còn Diêu Vi Vi thì là piano đặt làm ở Anh. Quần áo mỗi mùa cô ta chỉ được mua mười mấy món, còn Diêu Vi Vi thì muốn gì có nấy. Ngay cả nhan sắc, cô ta cũng cảm thấy mình kém sắc hơn, đi đâu cũng bị người ta dồn mắt về phía Diêu Vi Vi trước.

Những điều đó cô ta không biết phải làm sao thay đổi. Nhưng ít nhất chuyện lấy chồng cô nhất định phải hơn bằng được.

Thấy Diêu Hi Vân lại chủ động tiếp cận, không biết lại định giở trò gì, Diêu Vi Vi chỉ nhàn nhạt liếc qua rồi giới thiệu: “Đây là ông chủ Thẩm của Thẩm Thị Thương Mại.”

“Thì ra là Thẩm tổng.” Diêu Hi Vân thầm thở phào, hóa ra chỉ là người làm ăn. Có giàu cách mấy, cũng chẳng sánh được với nhà họ Diêu.

Biết Tịch Thần mắt cao, không thèm để ý đến loại thiên kim như Diêu Vi Vi, cô ta còn đang hả hê chuyện hai người chia tay. Nhưng cô lại sợ Diêu Vi Vi tìm được người còn hơn Tịch Thần, vậy thì ai còn muốn xem trò hay?

Nghĩ đến đây, Diêu Hi Vân nói: “Chị họ sao lại sang bên hội trường phụ này vậy? Bên này đều là bạn học em mời, em còn sợ chị thấy không quen.” Trước mặt người ngoài, Diêu Hi Vân không dại gì làm ầm lên, còn đóng vai em gái chu đáo.

Diêu Vi Vi mới về nước, quen thân chỉ mỗi Ngu Lộc. Dù đã gửi thiệp riêng nhưng do hai nhà họ ít qua lại, cộng thêm mẹ con Ngu Lộc vốn không ưa kiểu tính toán của Trương Huệ Mẫn mấy năm nay, nên cũng không đến.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc