Tiểu Thư Nhà Giàu Số Một, Đá Bay Đại Lão Dân Quốc

Chương 15

Trước Sau

break

“Thật sự Hải Thượng Phong Nguyệt bán chạy đến thế sao?” Diêu Vi Vi hơi bất ngờ.

“Không phải chạy bình thường đâu! Mỗi lần tôi in thêm là lại có mấy bà mấy cô tới giành nhau mua! Ai cũng khen sách của cô viết độc đáo, đọc xong thấy sướng! Dù đa phần là nữ đọc, vẫn có đàn ông mắng sách bôi nhọ đạo đức nhưng vẫn không cản được sức bán. Hồi trước còn có công ty điện ảnh muốn mời cô Đồng Sanh làm biên kịch để chuyển thể truyện này thành phim đấy!”

Đồng Sanh là bút danh của Diêu Vi Vi, nghe ông chủ nhắc đến với vẻ hí hửng, đúng là cuốn này kiếm cho ông không ít tiền.

Diêu Vi Vi lập tức thấy tự tin: “Nói thế thì đúng là tôi có tiềm năng trở thành đại biên kịch rồi!”

“Cô Diêu chắc chắn được!” Ông chủ mập giơ ngón cái, nịnh nọt.

Diêu Vi Vi cười tít mắt, gật đầu: “Tôi thấy chú nói đúng ghê! Yên tâm, mai mốt tôi thành danh, nhất định sẽ đề tên bảng hiệu giúp thư quán!”

“Ờ, chuyện đó thì... có khi khỏi cũng được ha?” Ông chủ ngại ngùng nghĩ đến nét chữ rồng bay phượng múa của cô, khéo lại dọa khách.

Diêu Vi Vi chẳng để tâm, phẩy tay: “Không phiền đâu! Mà hôm nay tôi đến tìm chú có chuyện chính.”

Nói rồi cô đưa bản thảo cho ông chủ, nhân lúc tầng một không có khách, ghé tai dặn dò chuyện nhờ in truyện lên tờ Thượng Hải Thời Báo đứng tên dì Hứa. Tờ này là báo mà Diêu Quảng Thắng đọc hằng ngày, chỉ là ông không hề biết chủ phía sau là em vợ mình.

Đợi Diêu Quảng Vận đi dự tiệc cưới về Thượng Hải, biết chuyện Diêu Hi Vân bị “Diêu Vi Vi” làm lỡ buổi diễn tốt nghiệp, chắc chắn sẽ bôi nhọ cô. Hắn đặt cược vào việc gả Diêu Hi Vân cho nhà quyền thế, nên cần làm xấu mặt Diêu Vi Vi để dọn đường. Ai muốn liên hôn với nhà Diêu cũng sẽ ưu ái Diêu Hi Vân.

Nhờ sắp đặt của ông chủ, Diêu Vi Vi có thể đón đầu mà gài bẫy. Khi bố không lần ra dấu vết, lại vô tình đọc được truyện cô viết, sẽ dần dần lần ra chuyện Diêu Quảng Vận làm sau lưng.

Thấy cô dặn dò nghiêm túc, ông chủ liên tục gật đầu, vỗ ngực đảm bảo làm cho ra trò.

“À mà, cô Diêu này, cô có định viết thêm truyện dài không? Mấy năm nay cô ở nước ngoài nhưng cứ vài bữa lại có độc giả tới hỏi khi nào Đồng Sanh có truyện mới. Cô có nhiều fan lắm đó!”

Nghe vậy, Diêu Vi Vi hơi ngẫm nghĩ rồi nói: “Thế thì để tôi cân nhắc. Còn vụ mời viết phim thì thôi nhé, tôi đang chuẩn bị mở công ty điện ảnh riêng, nếu có làm Hải Thượng Phong Nguyệt, tự tay giám sát vẫn yên tâm hơn.”

Dạo này cô đang bực mà chẳng biết trút vào đâu. Nghĩ đến việc chia tay Tịch Thần, cả thanh xuân tươi đẹp bị anh ta nuốt sạch, tức không chịu được.

Nhất là Tịch Thần kiểu nhân vật nam chính “con cưng của trời”, cô làm gì cũng chẳng động vào anh ta được, nghĩ đến mà ức! Nhưng lời ông chủ vừa nhắc, làm cô tỉnh ra dù không thể “chọc tức” Tịch Thần ngoài đời nhưng trên giấy thì ai cấm cô ngược chết anh ta?

Chỉ cần nghĩ đến việc cho Tịch Thần nếm trải 81 kiếp khổ của gã đàn ông cặn bã, Diêu Vi Vi liền thấy lòng mình phơi phới, muốn cầm bút viết ngay lập tức! Ông chủ nhìn thấy đôi mắt sáng lên vì cảm hứng sáng tác của cô, biết ngay chuyện này chắc chắn thành công.

Ông vội vàng nói: “Cô mà bắt đầu viết là tôi rầm rộ quảng bá cho độc giả luôn! À, cô chưa lên tầng hai xem bản đặc biệt của Hải Thượng Phong Nguyệt đúng không? Để chỗ dễ thấy nhất trên tường kìa, cô lên xem thử không?”

“Được, tôi tự lên là được, chú cứ làm việc đi.”

Tầng một của thư quán chủ yếu để tính tiền và mời khách uống trà. Sách phần lớn để trên tầng hai.

Ngay từ đầu, Hứa Thục Huệ đã đặt ra quy định: bất kể ai, chỉ cần rửa tay sạch sẽ là có thể lên tầng hai đọc sách miễn phí. Nhờ thế mà thư quán rất được lòng sinh viên không đủ tiền mua sách.

Hôm nay là thứ Bảy, học sinh được nghỉ. Diêu Vi Vi vừa bước lên tầng hai đã thấy mấy bạn mặc đồng phục đang yên lặng đọc sách bên cửa sổ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc