Thụy Niên

Chương 21: Mình nói là trùng hợp, các cậu tin không?

Trước Sau

break

Trì Vực không đời nào nhận quà sinh nhật từ cô. Cho dù có nhận cũng không có chuyện đáp lại món quà ám muội như vậy. Nghe thôi đã thấy phi lý!

Tô Già Ni liên tục tẩy não chính mình không được vọng tưởng.

Sáng hôm sau, cô thức dậy với quầng thâm dưới mắt, uể oải bước đến tòa nhà giải phẫu.

Do trong ký túc xá không có két sắt nên cô chỉ có thể đeo vòng ra ngoài rồi kéo tay áo che lại.

Vài ngày tiếp theo vẫn không có chuyện gì bất thường xảy ra.

Thần kinh luôn trong trạng thái căng như dây đàn cũng tạm thời thả lỏng.

Tối hôm đó, Tô Già Ni đang ngồi đọc sách trong phòng thì Lâm Noãn bất ngờ gọi đến.

“Bạn cùng bàn, cậu biết tin Trì Vực có bạn gái chưa?!”

Ngón tay Tô Già Ni hơi khựng lại: “Biết rồi, vừa mới nghe cậu nói.”

“Cao giáo minh hữu đang bùng nổ luôn rồi. Chủ đề này leo top suốt mấy ngày liền, cậu thật sự không biết gì à?”

“Ừm, thật sự không biết.”

“À đúng rồi, suýt nữa thì quên cậu không dùng cái app đó.”

“App gì vậy?”

“Cái tớ từng nói với cậu đó! Chu Minh Tỉ với mấy nhà đầu tư đổ tiền phát triển 'Cao Giáo Minh Hữu'. Giờ người dùng mỗi ngày lên tới cả chục triệu, gần như phủ sóng khắp các trường đại học. Trường cậu không ai dùng à?”

Cô cười khổ: “Cũng có, nhưng bọn tớ hầu như không có thời gian dùng. Tớ vừa đăng ký làm hai đề tài nghiên cứu. Học kỳ hai năm nhất là bắt đầu thực tập lâm sàng rồi.”

“Thời gian lướt điện thoại còn chẳng có, nói gì đến hóng drama.”

“Thôi được, để tớ gửi hình cho cậu xem.”

Nói rồi lại quay về chủ đề chính.

“Là thế này. Chu Minh Tỉ không biết vô tình hay cố ý mà đăng ảnh Trì Vực. Cậu biết rồi đấy, Trì Vực là nam thần top 1 trên đó, lượt tương tác siêu khủng. Nhưng điểm mấu chốt là trên tay cậu ấy có đeo một sợi dây buộc tóc màu đen.”

“Nam sinh đại học đeo dây buộc tóc của con gái trên tay, ai mà không hiểu là có ý gì chứ!”

Không cần nói thẳng, chỉ cần nhìn lướt qua cũng hiểu anh đang ngầm công khai mình đã có bạn gái.

Tô Già Ni nhìn chằm chằm vào bức ảnh. Trên cổ tay Trì Vực đúng là có đeo một sợi dây. Cô bỗng thấy buồn cười.

Thì ra là mình nghĩ nhiều. Chuyện đó vốn chẳng liên quan gì đến cô cả.

Biểu cảm căng cứng dần thả lỏng, khóe môi khẽ cong lên.

Nam thần quốc dân dùng dây buộc tóc công khai bạn gái.

Vừa ngọt ngào vừa máu chó.

Thẩm Ngưng bị tin này hấp dẫn liền tháo mặt nạ trên mặt xuống, vỗ vỗ hai má rồi ghé sát lại gần.

“Noãn Noãn, bạn gái nam thần kia học cùng trường với các cậu à?”

“Tớ không rõ lắm.”

“Hả?”

“Trì Vực khá kín tiếng nên không rõ bạn gái là ai. Đến cả Chu Minh Tỉ cũng không chịu tiết lộ. Bọn tớ chỉ có thể đoán mò. Trên diễn đàn bây giờ đang xôn xao phân tích, hot lắm luôn.”

“Mấy cậu học y mà cũng rảnh ghê.”

“Thật ra trường bọn tớ cũng bận lắm nhưng tám chuyện thì vẫn có thời gian. Không có cách nào, chỉ trách đầu óc tớ linh hoạt quá mà.”

“…”

Lâm Noãn lúc này hơi cụp mắt, giọng điệu có chút mất mát: “Làm tớ cứ tưởng cậu biết bạn gái Trì Vực là ai.”

“?”

“Từ khi cậu rời khỏi Kinh Thị, tớ liền cảm thấy couple này chắc chắn BE* rồi. Tưởng đâu bây giờ lại có cú plot twist. Ai ngờ...”

<*BE = Bad Ending>

Tô Già Ni cuối cùng cũng hiểu. Hóa ra đến tận bây giờ, Lâm Noãn vẫn nghĩ cô và Trì Vực từng có tình cảm với nhau.

Cô bật cười: “Cậu đẩy thuyền cặp khác may ra còn có hi vọng hơn đấy.”

“Bị tổn thương rồi, đẩy thuyền không nổi nữa.”

Cuộc gọi kết thúc.

Thẩm Ngưng nhìn thấy khung ảnh nhỏ Lâm Noãn gửi đến, mắt sáng rực lên: “Già Ni, phóng to ảnh thêm chút được không? Tớ muốn nhìn xem quốc dân giáo thảo trông như thế nào!”

“Tớ cũng muốn!”

“Cho tớ xem với!!”

Trần Nguyệt Đồng và Lý Ấu Hàm nghe thế cũng ngó đầu qua.

Tô Già Ni bật cười, chạm nhẹ đầu ngón tay mở ảnh: “Các công chúa điện hạ, mời chiêm ngưỡng.”

Hình ảnh Trì Vực được phóng to. Trong ảnh, ánh mắt anh lãnh đạm nhìn về phía ống kính, góc nghiêng hoàn hảo gần như chiếm trọn khung hình.

Gương mặt như được chạm khắc, mang theo cảm giác xâm lược khiến người ta nhìn một lần là không muốn quên.

Ba cô gái cùng reo lên tán thưởng.

“Oa!”

“Đỉnh thật sự!”

“Không hổ danh là quốc dân giáo thảo! Soái quá trời!”

“Còn ảnh nào nữa không? Cho bọn mình xem tiếp đi!!”

Tô Già Ni bất đắc dĩ mở từng ảnh Lâm Noãn gửi cho ba cô bạn cùng xem.

Tấm cuối cùng Trì Vực mặc đồ thể thao ngồi trên thảm cỏ, tay phải khẽ kéo chiếc dây buộc tóc trên cổ tay trái tạo thành khoảng trống nhỏ.

Ngón tay thon dài, gân xanh nổi rõ.

Sợi dây buộc tóc đính kim cương vụn trông đầy ám muội.

Tô Già Ni nheo mắt. Cô luôn có cảm giác mình đã từng thấy chiếc dây buộc tóc này ở đâu đó.

“...Tô Già Ni...”

“Hửm?”

Thấy Thẩm Ngưng vậy mà lại gọi cả họ tên đầy đủ của cô, Tô Già Ni ngẩng đầu đầy nghi hoặc.

Thẩm Ngưng nhìn chằm chằm vào mặt cô: “Cậu có thấy dây buộc tóc kia quen mắt không?”

“Có… một chút.”

Ánh mắt Thẩm Ngưng từ từ di chuyển lên tóc.

Trần Nguyệt Đồng và Lý Ấu Hàm cũng nhìn theo.

Sáu con mắt đồng loạt đổ dồn lên tóc cô, không ai nói gì.

Tô Già Ni cả người sởn gai ốc.

Cô run run tháo dây buộc tóc trên đầu mình xuống đặt cạnh điện thoại đối chiếu.

Không thể nói là giống.

Mà phải là y hệt.

“Mình nói là trùng hợp, các cậu tin không?”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc