Thụy Niên

Chương 17: 15cm

Trước Sau

break

Tiếng cười đùa vang vọng khắp phòng.

Tô Già Ni ngồi giữa nhóm bạn, khoé môi cong cong, đôi mắt lấp lánh như nước gợn sớm mai khiến người đối diện khó lòng rời mắt.

Khoảnh khắc ấy bị Chu Minh Tỉ nhanh tay chụp lại, gửi cho một người đang ở nơi xa.

Tin nhắn vừa gửi đi, bên kia lập tức trả lời lại bằng một loạt dấu hỏi chấm.

Chu Minh Tỉ cười ngả ngớn, tiện tay nhắn thêm: “Vực ca, chịu không nổi nữa rồi hả? Có cần cho phi cơ riêng nhà cậu tới đón về không?”

Dứt lời, một cuộc gọi thoại đổ tới.

Chu Minh Tỉ thu lại dáng vẻ cợt nhả, nghiêm túc chỉnh nét mặt rồi mới dám bắt máy.

“Vực ca?”

“Chuyển camera.”

“Hả? Hay để em chuyển máy cho Tô Già Ni?”

“Không cần.”

??

Ở góc phòng bên kia, trò chơi vẫn đang tiếp tục.

Chai thủy tinh ngừng xoay, đầu chai dừng lại ngay trước mặt Tô Già Ni.

“Nói thật đi, hình mẫu bạn trai lý tưởng của cậu là gì?”

Tô Già Ni không chút do dự, cười đáp: “Chỉ cần là con trai. Yêu cầu duy nhất là không được quá cao. Hiện tại tớ mang giày vào là 1m73, người đó chỉ được cao hơn tớ tối đa 15cm.”

Tô Già Ni nghĩ bụng: thật ra sau này Trì Vực còn cao hơn cô tận 20cm, quá đáng sợ rồi.

Đám người nghe thế không nhịn được “ồ” lên một tiếng.

Ai cũng biết Trì Vực hiện tại cao 1m89, câu trả lời này vừa khéo loại anh ra khỏi danh sách.

Lời nói ấy vừa hay cũng giúp mọi người giải đáp thắc mắc bấy lâu không tiện hỏi.

Vài nữ sinh quay sang nhìn Tô Già Ni, bất giác lại thấy cô đáng yêu hơn rất nhiều.

Không khí bữa tiệc vô cùng náo nhiệt.

Cho đến khi—

“Yo~ Vực ca!”

Tạ Kiêu Thuấn đột nhiên hô lớn, tay chỉ vào màn hình điện thoại sáng rực trong tay Chu Minh Tỉ. Màn hình hiển thị video call, Trì Vực bên kia mặt không biểu tình.

Nụ cười trên gương mặt Tô Già Ni lập tức cứng đờ, đôi mắt đong đầy ý cười ban nãy cũng theo đó vụt tắt.

Biểu cảm thay đổi nhanh đến chóng mặt.

Trì Vực ở đầu dây bên kia vừa hay nhìn thấy tất cả, sắc mặt thâm trầm thêm mấy phần.

Chu Minh Tỉ ho nhẹ, nói một câu lấp liếm: “Yo~ Cuối cùng cũng chịu bắt máy. Tôi tìm cậu có việc quan trọng lắm đó nha!!”

Tạ Kiêu Thuấn vừa định nói gì đó thì bị ánh mắt cảnh cáo của Chu Minh Tỉ dọa cho nuốt ngược vào.

Mọi người hóng chuyện xong cũng hiểu ý quay đi chỗ khác.

Chu Minh Tỉ kéo Tạ Kiêu Thuấn rời khỏi phòng.

Tô Già Ni không nghĩ ngợi nhiều, tiếp tục cuộc vui như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

***

Sáng hôm sau.

Tô Già Ni dậy sớm, không nói lời nào với ba mẹ Tô, đặt chuyến tàu sớm nhất quay về Tứ Sơn.

Cô quay về căn nhà cũ của ông ngoại – một căn nhà nhỏ nằm tách biệt trung tâm thành phố. Sân trước trồng đầy thảo dược, mùi hương thanh nhã len lỏi trong không khí.

Vừa đặt ba lô xuống, còn chưa kịp uống ngụm nước thì ngoài cổng đã có tiếng gọi lớn: “Có ai ở nhà không?”

“Có đây.”

Cô ra cửa, đứng sau hàng rào sắt: “Có việc gì vậy?”

“Cô có đơn hàng.”

Tô Già Ni nghi hoặc nhìn hai chiếc hộp to gần bằng người nhân viên chuyển phát. Cô đâu có đặt gì?

Nghĩ đến điều gì đó, cô quay vào nhà gọi: “Ông ơi, ông có đặt gì không ạ?”

“Không có.”

Tô Già Ni nhíu mày: “Chúng tôi không đặt gì cả.”

“Địa chỉ rõ ràng là ở đây mà. Cô kiểm tra thử đi.”

Cô liếc qua bưu kiện. Đúng là địa chỉ nhà cô, nhưng không có tên người nhận, cũng không có số điện thoại, người gửi thì để trống.

“Cái này là ai gửi thế?”

“Chuyện đó cô đừng hỏi, chỉ cần ký nhận là được.”

Nhân viên chuyển phát dường như đã lường trước tình huống, nói thêm: “Không cần ký tên thật đâu, tùy tiện ký đại một chữ cũng được. Ví dụ như chữ 'Kinh' chẳng hạn.”

Chuyển phát kiểu mờ ám thế này, cô nhất quyết không nhận.

“Phiền cô ký nhanh giúp tôi, tôi còn nhiều đơn khác phải giao. Đây là hóa đơn kiểm định, tất cả đều là hàng chính hãng.”

Tô Già Ni vẫn không nhúc nhích.

Nhân viên chuyển phát bất lực nhún vai, “Không ký thì thôi. Tôi để hàng lại đây, hôm khác quay lại.”

“Khoan đã! Mấy kiện hàng to thế này sao lại để chắn trước cổng nhà tôi?”

Người kia không nói gì, chỉ biết quay đầu bỏ chạy thục mạng.

Tô Già Ni gọi với theo: “Này, xe...”

“Tặng cho cô đó!”

Cô cúi đầu nhìn hóa đơn: sữa nhập khẩu, glucose, canxi, thuốc tăng chiều cao, thiết bị tập thể hình...

Giống hệt một bộ tăng trưởng chiều cao dành cho trẻ em. Có chắc là không giao nhầm chứ?!

Trong lòng Tô Già Ni mơ hồ dấy lên một suy nghĩ, nhưng bản thân cô cũng tự thấy suy nghĩ này của mình quá hoang đường.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc