Thụy Niên

Chương 15: Dấu chấm than màu đỏ

Trước Sau

break

Cô nhìn anh. Chiếc áo phông đen đã bị nước mắt thấm ướt.

Nước mắt vẫn còn đọng trên mi nhưng giọng nói lại bình tĩnh đến lạ.

“Tớ hiểu rồi.”

“Cảm ơn lời chúc tốt đẹp của cậu, nhất định tớ sẽ tìm được.”

“Vừa rồi là tớ không đúng, làm bẩn áo cậu. Lần này sẽ không còn chuyện giặt áo giúp nữa, tránh lại bị hiểu lầm là tìm cớ tiếp cận.”

“…”

Trì Vực đứng im, sắc mặt lạnh như băng, không rõ đang vui hay giận.

Tô Già Ni hít sâu một hơi, cầm cặp xoay người rời đi.

***

Web điền nguyện vọng.

Tô Già Ni điền xong không chút do dự bấm gửi.

Các buổi liên hoan lớn nhỏ sau khi tốt nghiệp cô đều không tham gia. Khi có người mời, cô chỉ nói đã về nhà ngoại ở Tứ Sơn.

Diễn đàn khối 12 bắt đầu rộ lên tin đồn Tô Già Ni thi không tốt, lén trốn đi khóc.

Tô Già Ni không tham gia diễn đàn nên chẳng hề hay biết chuyện gì.

Lâm Noãn bất mãn, được sự cho phép liền gửi ảnh chụp bảng điểm của cô lên nhóm: “Nhìn cho kĩ, bạn cùng bàn của tôi thi được 693 điểm!”

Số điểm này tuy chưa đủ vào top 20 toàn thành phố nhưng thừa sức đỗ Thanh Đại.

Nhiều người ghen ăn tức ở bắt đầu bóng gió cho rằng Tô Già Ni nhờ Trì Vực kèm cặp mới đạt điểm cao, ai được Trì Vực chỉ dạy điểm số chẳng tốt lên. Có người lại mỉa mai Trì Vực không thoát nổi “ma chưởng”, bị cô theo đuổi đến mức đêm nào cũng gặp ác mộng. Thậm chí còn có người nói cô mặt dày điền nguyện vọng vào Thanh Đại chỉ để tán đổ Trì Vực.

Lâm Noãn một mình khẩu chiến cả diễn đàn.

Các bạn cùng lớp không nhịn nổi nữa lần lượt lên tiếng bênh vực Tô Già Ni, nhân tiện đẩy thuyền cô và Trì Vực.

“Tô Già Ni và Trì Vực trời sinh một cặp, Bạch Yên Lạc là cái thá gì?”

“Tô Già Ni rõ ràng là kẻ thứ ba chen chân, cô ta có điểm gì xứng với Trì Vực?”

“Tô Già Ni nhà bọn này là bạch phú mỹ chính hiệu, vừa giàu vừa đẹp vừa giỏi.”

“Trì Vực rõ ràng thích Yên Lạc!”

“Có bằng chứng không? Bọn này có ảnh chụp Trì Vực nắm tay Già Ni, nhìn hợp đôi chưa nè. Mấy người có không?”

Diễn đàn đang yên đang lành bỗng trở thành nơi fan CP đại chiến dữ dội.

Trì Vực cũng trong nhóm nhưng chưa bao giờ đọc tin nhắn.

Tạ Kiêu Thuấn vô tình lướt thấy, bâng quơ hỏi: “Bạch Yên Lạc và Tô Già Ni đều đẹp. Vực ca, giữa hai người cậu thích ai hơn?”

Trì Vực đang nằm dài trên sofa, nghe thấy vậy liền kéo cuốn sách ra khỏi mặt, giọng điệu thiếu kiên nhẫn: “Bạch Yên Lạc thì liên quan gì tới tôi?”

“Không phải chứ, cậu không biết à? Cả diễn đàn nổ tung vì tin đồn giữa cậu với Bạch Yên Lạc đấy, còn rầm rộ hơn cả chuyện cậu và Tô Già Ni nữa kìa!”

Tạ Kiêu Thuấn nghiêng người đưa điện thoại tới trước mặt Trì Vực.

Sắc mặt Trì Vực trở nên khó coi.

Trong nhóm, cuộc tranh cãi vẫn đang diễn ra nảy lửa, tin nhắn mới liên tục gửi tới.

Trì Vực cầm điện thoại, ngón tay thon dài lướt nhanh trên khung chat, gửi vào nhóm sticker mặt cười.

Nụ cười tử thần.

Diễn đàn trong phút chốc im bặt.

Không ai dám nhắn thêm câu nào.

Cả căn phòng dường như cũng đóng băng theo.

Gương mặt Trì Vực âm trầm đến đáng sợ. Tạ Kiêu Thuấn và Chu Minh Tỉ quen hắn đã lâu, thừa biết tính khí vị thiếu gia này. Thấy hắn im lặng, cả hai tuyệt nhiên không dám nói thêm câu nào.

Một lúc sau.

Trì Vực ngẩng đầu, “Trong lớp gần đây có tụ tập gì không?”

“A?”

Tạ Kiêu Thuấn ngơ ngác không hiểu gì nhưng vẫn nhanh chóng mở nhóm lớp kiểm tra.

Chu Minh Tỉ nhanh ý hiểu ra. Thấy sắc mặt Trì Vực dịu đi đôi chút mới dám trêu chọc: “Có ăn uống thì sao chứ? Người ta hiện giờ đâu còn ở Kinh Thị nữa.”

Tạ Kiêu Thuấn ngây người.

Trì Vực cúi đầu mở khung chat.

Tin nhắn cuối cùng giữa hai người dừng lại từ tháng năm.

Khi ấy cô còn vô tư than thở rằng làm đề quá mệt, nũng nịu đòi anh cổ vũ.

Anh chỉ gửi lại một sticker “cố lên”.

Cô như đứa trẻ được cho kẹo, nhắn lại cả đống tin nhắn, còn nghiêm túc ghi âm: “Trì Vực, tớ nhất định sẽ thi đậu Thanh Đại cùng cậu! Nhất định!”

Kéo lên trên nữa, hầu hết là tin nhắn cô đơn phương gửi tới. Cô thoải mái chia sẻ với anh đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, đôi khi sẽ nhờ anh giảng bài.

Anh thi thoảng mới nhắn lại một tiếng “ừ”.

Lần này, Trì Vực phá lệ chủ động nhắn tin cho cô.

【Tô Già Ni, giữa tôi và Bạch Yên Lạc không có gì cả.】

Tin nhắn vừa gửi đi, màn hình di động liền xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ. Một dòng thông báo ngắn gọn hiện ra: Không thể gửi tin nhắn.

Sắc mặt Trì Vực lập tức tối sầm.

Tạ Kiêu Thuấn bên cạnh bị khí lạnh làm cho ngây ngốc.

Chu Minh Tỉ liếc qua, tuy không thấy rõ nội dung tin nhắn, nhưng dấu chấm than đỏ kia quá chói mắt.

Tô Già Ni chặn Trì Vực?!

Chu Minh Tỉ cố nín cười, nặn ra bộ mặt nghiêm túc: “Vực ca, hè này không gặp cũng không sao. Dù gì lên đại học cậu ấy chả quay lại Kinh Thị.”

Tạ Kiêu Thuấn mơ hồ.

“Gặp ai? Ai học cùng trường với Vực ca?”

***

Tháng bảy, Tô Già Ni ở Tứ Sơn.

Tháng tám, cô vẫn chưa quay về Kinh Thị.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc