Những nam lãnh đa͙σ mặc đồ nữ quyến rũ đang liều mạng xoay mông lộ đùi lớn, những nữ lãnh đa͙σ mặc đồ nam trái lại làm cảnh, nhưng lại không cam lòng lạc hậu mà làm những động tác khoa trương làm người ta cười phình bụng.
Tổng giám đốc các bộ phận là những người then chốt trong vở kịch, nam nữ gì cũng mặc váy lộng lẫy, giống như những đóa hoa xinh đẹp nối đuôi nhau lên sân khấu.
Lôi Kiên Bỉnh dưới sân khấu nhìn thấy đầu tiên chính là Tất Hải Hiên, cái đầm màu đen như phối hợp với màu rượu đỏ xen lẫn điểm xuyến kim tuyến lóe sáng, khăn choàng tơ tằm tung bay theo mỗi bước chân, quạt lông xinh đẹp che một nửa khuôn mặt Tất Hải Hiên, lộ ra lông mày chải thành dài nhỏ, lông mi được chuốt mascara vừa cong vừa dài, ánh mắt đen hơn so với người bình thường lúc này như có như không đảo qua Lôi Kiên Bỉnh đang ngồi dưới đài, Lôi Kiên Bỉnh cả người sắp không thở nổi.
Tất Hải Hiên ngũ quan tinh xảo hơn so với hắn, đôi mắt lúc này được đánh phấn đậm, ở trên sân khấu mờ tối, cặp mắt kia mê hoặc lòng người vô cùng, một thân đầm đen lãnh diễm vô cùng hợp khí chất của Tất Hải Hiên, giống như nữ vương bóng đêm cao quý lãnh diễm quyến rũ, chỉ cần một ánh mắt liền có thể câu được hồn phách Lôi Kiên Bỉnh.
Lôi Kiên Bỉnh rục rà rục rịch, hắn vội vã kẹp chặt chân, phòng ngừa vật dưới khố nhô lên bị người khác phát hiện. Con mắt của hắn dính lên người Tất Hải Hiên nhưng không có ai chú ý, những người ngồi bên dưới đều điên cuồng rít gào dâng trào cảm xúc.
Đặc biệt là khi tất cả mọi người trên sân khấu dời quạt sang một bên lộ mặt, lộ ra từng khuôn mặt hoặc xinh đẹp, hoặc thanh thuần, hoặc vô cùng thê thảm, dưới khán đài các nhân viên đều điên cuồng gào, Tất Hải Hiên lớn lên thật đẹp trai, mặc đồ nữ cũng vô cùng đẹp, có thể đi theo con đường nữ vương mị hoặc các kiểu.
Ánh mắt hắn không nhúc nhích nhìn chằm chằm thủ trưởng trên sân khấu, nhìn thủ trưởng cùng người khác đồng thời xoay người, chổng mông lên xoay eo khoe mông với bến dưới khan đài, cái vớ đen mỏng manh lộ ra màu da, đôi môi xinh đẹp đỏ như lửa thiêu đốt máu hắn, làm hắn nhịn không được muốn điên cuồng.
Hắn hiện tại đặc biệt muốn ȶᏂασ thủ trưởng.
Cuối cùng sau phần nổi bật trong chương trình chính là ăn ăn uống uống, Tất Hải Hiên giống như không có chuyện gì xảy ra mà tiêu sái đến cạnh “Con thỏ nhỏ” nào đó, tay phải nhấc ly rượu uống cạn cùng mọi người, cánh tay trái làm bộ không cẩn thận cọ cọ cánh tay “Con thỏ nhỏ”, nhân tiện kín đáo đưa cho “Con thỏ nhỏ” một cái thẻ mở khóa cửa phòng của khách sạn.
Lúc Lôi Kiên Bỉnh dùng thẻ mở cửa phòng mở cửa, Tất Hải Hiên từ lâu đã ngồi trên ghế salong, anh quơ quơ ly rượu đỏ, cái ly cao cao trong suốt được cầm trên bàn tay thon dài trắng nõn của anh, cùng màu với sơn móng tay và son môi của anh, anh ngẩng đầu nhìn “Con thỏ nhỏ” trước cửa, hạ thân con thỏ nhỏ lần thứ hai không có cách nào ngăn cản mà cứng lên.
Lôi Kiên Bỉnh đóng kín cửa, bước dài vài bước đến trước mặt Tất Hải Hiên, hắn thẳng đầu gối, hai tay ôm chặt hai chân Tất Hải Hiên, hai cái tai thỏ dài vừa vặn thả xuống trước ngực Tất Hải Hiên.
Tất Hải Hiên đặt cái ly xuống, ngón trỏ cọ cọ mặt Lôi Kiên Bỉnh, cười híp mắt nói: “Con thỏ nhỏ này, cậu là thỏ đực hay thỏ cái?”
Đối diện với người như thủ trưởng, trong từ điển Lôi Kiên Bỉnh không có ba chữ “giữ mặt mũi”, hô hấp hắn có chút loạn mà trả lời: “Tôi là thỏ đực.”
Tất Hải Hiên cố ý giật nhẹ cái váy ngắn miễn cưỡng che khuất cái mông của Lôi Kiên Bỉnh: “Nhưng cậu đang mặc váy ngắn.”
“Tôi có ‘Cà rốt’, cho nên tôi là thỏ đực.” Lôi Kiên Bỉnh giơ tay lấy ra côn th*t khỏi váy ngắn, ma sát cẳng chân Tất Hải Hiên.
Tất Hải Hiên đạp rớt giày cao gót, vớ da màu đen lộ ra hai chân anh, mang theo gợi cảm khác thường, đầu ngón chân cách lớp vớ đạp lên vật nhô cao dưới lớp váy. Tất Hải Hiên chống cằm, đầu ngón chân chốc chốc xoa côn th*t Lôi Kiên Bỉnh, nhoẻn miệng cười: “Cà rốt thật lớn, con thỏ đực, cậu liếʍ liếʍ cà rốt cho tôi, sau đó tôi mới cho phép cậu phát tao với tôi nha.”
Nói rồi anh thu hai chân lại, chờ “con thỏ đực nhỏ” nhấc váy anh lên liếʍ cà rốt của anh.
Cái váy dưới khố chặt đến nỗi côn th*t Lôi Kiên Bỉnh đau đớn, hắn cảm thấy được mình chính là một con thỏ đực động dục với nữ vương đại nhân. Hắn quỳ trên sàn nhà, chen giữa hai chân nữ vương đại nhân, xốc váy nữ vương đại nhân lên.
Bên dưới cái váy đen, nữ vương đại nhân của hắn dĩ nhiên không có mặc qυầи ɭóŧ, chỉ mặc một cái quần bằng tơ tằm màu đen, dưới lớp quần lộ ra tính khí màu đỏ đậm, quy đầu no đủ phun ra dâm dịch, thấm qua lớp tơ tằm, Lôi Kiên Bỉnh đưa tay sờ, dâm dịch kéo thành một sợi chỉ bạc trong suốt, dưới ánh đèn lóe ra vẻ dâm mỹ vô cùng, mà bao tinh hoàn ủy ủy khuất khuất bị tơ tằm trói buộc nhưng vẫn nhìn ra rõ ràng lớp biểu bì trên bao quy đầu.
Còn có giữa rãnh mông lộ ra ŧıểυ huyệt nhăn nheo ướt át.
Nữ vương đại nhân lãnh diễm cao quý mặc cái đầm lộng lẫy nhưng bên dưới quần lại là mỹ cảnh dâm loạn, Tất Hải Hiên giống như không biết mình mặc quần như không mặc, khẽ nhếch miệng cười vô cùng đoan chính, đầu ngón chân nhẹ cọ vật dưới khố Lôi Kiên Bỉnh: “Con thỏ đực nhỏ thích cà rốt của tôi sao?”
Thích, siêu cấp thích!
Lôi Kiên Bỉnh vùi đầu vào dưới khố nữ Vương đại nhân, cách lớp tơ tằm mà liếʍ cà rốt của nữ vương đại nhân, tính khí chảy ra dâm dịch dính đầy trên quần, Lôi Kiên Bỉnh đều liếʍ đến sạch sành sanh, đem hai chân nữ vương đại nhân nâng lên trên vai, nâng mông nữ vương đại nhân lên, tỉ mỉ liếʍ láp tính khí và bao tinh hoàn.
Tính khí giữa hai chân, bao tinh hoàn và ŧıểυ huyệt bị “con thỏ đực nhỏ” liếʍ đến càng ngày càng ướt, cả cây tính khí đỉnh cái quần tơ tằm lên thành một đống, đỉnh linh khẩu không ngừng chảy ra dâm dịch, lẫn vào nước miếng của “con thỏ đực nhỏ” thành một vũng lớn. Ngón tay “con thỏ đực nhỏ” cắm vào ŧıểυ huyệt ma sát dâm thịt bên trong.
“A a… Thật là thoải mái… Con thỏ đực nhỏ này thật da^ʍ đãиɠ…” Tất Hải Hiên nhấc mông, một tay đè mặt Lôi Kiên Bỉnh, khố bộ lại dâm loạn cọ cọ trên mặt Lôi Kiên Bỉnh.
Lúc này, Lôi Kiên Bỉnh đứng lên, nằm sấp xuống mà hôn Tất Hải Hiên, đầu lưỡi mô phỏng theo động tác giao hoan mà ȶᏂασ làm khoang miệng Tất Hải Hiên, đầu lưỡi Tất Hải Hiên tiến lên nghênh tiếp lập tức bị đầu lưỡi Lôi Kiên Bỉnh đánh bại mà lui quân.
Đại não Tất Hải Hiên dần dần thiếu không khí, anh cảm giác được Lôi Kiên Bỉnh dùng sức xé cái váy ngắn, sau đó dùng quy đầu khổng lồ vừa lớn vừa cứng thẳng tắp đứng giữa hai chân cọ cọ tính khí và bao tinh hoàn của anh, đem dâm dịch bên trong ma sát lên lớp tơ tằm.
“Con thỏ đực nhỏ” phát tao lên ai cũng ngăn không được, Tất Hải Hiên cũng không muốn ngăn cản.
Anh nâng đầu Lôi Kiên Bỉnh, nhẹ đẩy đầu Lôi Kiên Bỉnh ra, để đầu lưỡi Lôi Kiên Bỉnh rời khỏi miệng anh, anh thở dốc, son môi đỏ thẫm bị Lôi Kiên Bỉnh hôn đến trôi đi không ít, dính một bên miệng anh, một ít lại dính trên môi Lôi Kiên Bỉnh.
Anh mở mắt ra, vật dưới khố ma sát côn th*t Lôi Kiên Bỉnh: “Con thỏ da^ʍ đãиɠ này… Ân a… Cà rốt… Cũng bắt đầu phát tao rồi…. A.”
Lôi Kiên Bỉnh đem “Cà rốt” cọ đến ŧıểυ huyệt Tất Hải Hiên, cách lớp vải đen ma sát ŧıểυ huyệt: “Đúng, tôi là con thỏ đực nhỏ có cà rốt chỉ muốn vùi vào cái hố bên trong của nữ vương đại nhân, đem cái hố của nữ vương đại nhân xới đất và tưới nước.”
Xới đất chính là đâm xuyên, tưới nước là bắn tinh.
Tất Hải Hiên làm sao có khả năng nghe không hiểu ý nghĩa bên trong đó.
Anh tóm lấy cái lỗ tai lúc ẩn lúc hiện trên đầu Lôi Kiên Bỉnh, cắn cắn lỗ tai thỏ, khàn giọng nói: “Nghe thật thú vị, vậy cậu liền từng chút giúp tôi xới đất và tưới nước đi.”
Cho dù biết đó là lỗ tai giả, Lôi Kiên Bỉnh cũng là bất ngờ bị kéo tai đến mềm nhũn, nhoài lên hôn nữ vương đại nhân của hắn.
Hắn nghĩ cả đời đều muốn hãm vào cái hố của Tất Hải Hiên, “xới đất” cho anh, “tưới nước” cho anh
Có lúc hắn lại nghĩ, nếu như không gặp được Tất Hải Hiên, hắn đời này cũng không phát hiện mình thích đàn ông, đại khái sẽ giống như thẳng nam bình thường đến tuổi thì đi con đường như mọi người, kết hôn sinh con, bình thản trải qua hết đời,
Nhưng là hắn gặp được Tất Hải Hiên, phảng phất từ sâu trong lòng hắn đã chú ý tới Tất Hải Hiên, nhận ra mình cảm thấy hứng thú với một người đàn ông, cũng may là hắn không có dây dưa dài dòng, không chút do dự cắm vào cái hố Tất Hải Hiên rồi mọc rễ.
Bất luận có phải là duyên phận trời cho hay không, hắn vẫn không ý thức được mình thích đàn ông, làm người chung quy cũng không cần lý giải rõ mọi chuyện, ít nhất cũng nên một lần quyết định vì bản thân.
Mà Tất Hải Hiên chính là quyết định hắn chọn cho chính bản thân mình.
“Tôi yêu em, em yêu tôi không?” Lôi Kiên Bỉnh ôn nhu nói, côn th*t cũng ôn nhu ma sát ŧıểυ huyệt Tất Hải Hiên, ŧıểυ huyệt cách một lớp tơ tằm đen co rút rồi co rút, ẩm ướt vô cùng.
Lôi Kiên Bỉnh không cam lòng nhíu mày: “nɠɵạı trừ dáng người cùng côn th*t, lẽ nào không còn chỗ nào khác đáng để em yêu?”
Quả nhiên là một con thỏ nhỏ ngây thơ, nhất định muốn nói chuyện yêu đương với anh, nghiêm túc bướng bỉnh đến đáng yêu.
Thật muốn ăn con thỏ nhỏ này quá đi mất.
Tính khí Tất Hải Hiên cao ngất, anh ma sát quy đầu với Lôi Kiên Bỉnh, ŧıểυ huyệt co rút vô cùng. Anh tóm lấy côn th*t Lôi Kiên Bỉnh đỉnh đỉnh ŧıểυ huyệt mình, khống chế cây côn th*t tiếp tục ma sát ŧıểυ huyệt, lớp tơ tằm đen ở giữa không chỉ ma sát ŧıểυ huyệt anh mà còn ma sát côn th*t Lôi Kiên Bỉnh. côn th*t bị lớp quần chen lấn đến ủy ủy khuất khuất nhưng vẫn sung huyết bừng bừng như cũ, phảng phất như muốn vọt thẳng vào bên trong ŧıểυ huyệt.
Anh liếʍ liếʍ khóe miệng, hỏi ngược lại: “Lẽ nào cậu không yêu thịt động có thể cho cậu ȶᏂασ vào sao?”
“Tôi cũng yêu cậu.”
côn th*t nhẹ đâm đâm vào miệng huyệt, miệng huyệt lõm vào trong, tơ tằm mỏng manh không có cách nào cản được côn th*t, cảm giác sung sướиɠ truyền thẳng vào đại não Lôi Kiên Bỉnh.