Tất Hải Hiên trầm mặc một hồi thì trả lời: “Không.”
Lôi Kiên Bỉnh nắm chặt tay Tất Hải Hiên, phát hiện tay anh đột nhiên trở nên lạnh lẽo, hắn không khỏi nắm chặt thêm một chút, muốn dùng tay mình làm ấm tay anh. Đây là năm đầu tiên cả hai trở thành người yêu của nhau, nhưng Lôi Kiên Bỉnh lại cảm thấy mình cùng người đàn ông này sống hạnh phúc cạnh nhau nhiều năm rồi.
Vừa về tới nhà, con mèo mướp liền liền nhảy xuống ghế sô pha, hai chân trước vịn đùi Hải Hiên: “Meo meo…” Người hai chân, đồ hộp cá ngừ California còn không? Ta muốn ăn cá ngừ hộp California.
Mèo mướp rất thông minh, nó biết nếu ôm chân con sen thì con sen cũng không cho nó ăn, chỉ có ôm người hai chân làm nũng thì người hai chân có đồ gì tốt cũng lấy ra cho chúng nó.
Con sen Lôi Kiên Bỉnh nhìn thấy mèo mướp giọng mềm nhũn mà gọi Tất Hải Hiên liền biết chủ nhân mình muốn gì, hắn nhấc gáy mèo mướp, ném nó lên ghế sô pha, nghiêm túc nói với Tất Hải Hiên: “Sau này mặc kệ tụi nó làm nũng bán manh thế nào, anh đều không thể mềm lòng mà cho nó ăn, mèo cũng giống người, mập quá sẽ không tốt cho sức khỏe.”
Con mèo vàng đang bày tư thế “Nông dân thăm dò” giương mắt, tiếp tục nhắm mắt “Nông dân thăm dò”, trời đất bao la con sen lớn nhất, chỉ cần con sen còn quản chúng nó một ngày, người hai chân cũng phải nghe lời con sen một ngày, nó làm mèo không ngu xuẩn như Bánh Quẩy.
Tất Hải Hiên ôm con mèo mướp, ngón tay như có như không gãi cằm nó, con mèo mướp phát ra âm thanh grừ gruwf, híp mắt giơ cổ để Tất Hải Hiên tiếp tục gãi cho nó.
Anh suy tư nhìn nhìn ba vị chủ nhân đang đi theo Lôi Kiên Bỉnh dọn đồ ăn tối, Lôi Kiên Bỉnh cũng không hỏi anh vì sao không về nhà ăn Tết, cũng không có nói ở lại ăn Tết với anh, giống như đây không phải là chuyện lớn gì, giống như là Kim mao hay đi theo đuôi anh, Kim mao đang quan sát xem tối nay Lôi Kiên Bỉnh nấu món gì.
Nếu như không gặp được Lôi Kiên Bỉnh, anh thật không nghĩ tới mình sẽ có một ngày cùng một nam nhân trải qua cuộc sống sinh hoạt an nhàn, hơn nữa độc thân nhiều năm như vậy, anh cũng không bài xích việc ở chung với Lôi Kiên Bỉnh, còn có hai mèo một chó.
“Chủ nhân của các ngươi rất dịu dàng.” Tất Hải Hiên cúi đầu, nhỏ giọng nói với con mèo mướp, con mèo mướp quơ đuôi một cái xem như là đáp lại.
****
Mãi đến tận khi Tất Hải Hiên tắm nước nóng xong lên giường chui vào chăn, Lôi Kiên Bỉnh rốt cục suy nghĩ kỹ càng.
Hắn chọt chọt ngực Tất Hải Hiên, nhỏ giọng hỏi: “Vì sao anh không về nhà ăn Tết?” Hắn nhìn ra được người yêu vô cùng quan tâm người nhà, không về nhà ăn Tết nhất định có nguyên nhân.
“Nguyên nhân rất phức tạp.” Tất Hải Hiên trầm mặc một hồi rồi nói, anh theo bản năng xoa xoa vết sẹo trên cổ tay trái “Nói cho cùng là do tôi quá ích kỷ.”
Lôi Kiên Bỉnh nắm lấy cổ tay trái của anh, dùng bàn tay của chính mình che vết sẹo kia: “Tôi muốn biết lý do.”
“Cha mẹ và anh trai rất yêu thương tôi, cha mẹ mấy năm nay đều muốn tôi quay về chính đa͙σ, giống như người bình thường kết hôn sinh con, hơn nữa anh hai và chị dâu sau khi kết hôn cũng rất yêu thương nhau, sau đó liền sinh ra một đứa con gái, cha mẹ vẫn nói với tôi kết hôn rồi trong nhà có phụ nữ rồi đứa nhỏ thật tốt.” Tất Hải Hiên cười khổ: “Áp lực đối với tôi rất lớn, cha mẹ có thể vì tôi mà hi sinh một người phụ nữ, yêu thương tôi như vậy làm tôi rất sợ hãi, nhưng là vết sẹo trên cổ tay lúc nào cũng nhắc nhở tôi, tôi căn bản không làm được, từ lúc tôi cắt cổ tay, con đường của tôi và con đường cha mẹ tha thiết chờ đợi không bao giờ cắt nhau, dù họ yêu tôi thế nào, tôi cũng chỉ có thể dựa vào ý mình mà đi một con đường khác, tuyệt đối không thể giả vờ làm một người dị tính luyến.”
Lôi Kiên Bỉnh đem đầu mình dời đến trên gối Tất Hải Hiên, cánh tay cường tráng kéo Tất Hải Hiên vào trong ngực mình, hai người mặt đối mặt, nằm cùng một cái gối, hô hấp nóng bỏng phả vào mặt nhau.
“Ba năm rồi tôi chưa về nhà.” Tất Hải Hiên chua xót nói, “Mấy năm trôi qua, họ e là cũng không có đợi tôi nữa, chỉ có cả nhà đại ca mới là hi vọng của họ.”
Lôi Kiên Bỉnh dùng cằm cọ mặt anh: “Nếu như cha mẹ tôi còn sống, có lẽ sẽ giống cha mẹ anh vậy, nam nữ gì họ cũng đánh, sẽ đem tôi đánh đến tàn phế, cảm ơn anh vẫn kiên trì đến bây giờ, nếu không tôi xuất hiện trễ như vậy, chúng ta không thể bên nhau rồi.”
“Đại Boss điên rồi sao! Hoạt động cuối năm muốn mấy tên đàn ông chúng ta sống sao đây?”
“Lão bà tôi nhất định sẽ đến đây cười nhạo tôi!”
Đồng sự nam trong văn phòng đồng loạt kêu rên, âm thanh không chỉ phát ra từ phòng kế hoạch, những phòng khác cũng có âm thanh tương tự phát ra, giống như là ở địa ngục.
Mà một em gái mới cướp được một cây son bản limited trên mạng chu môi nhìn một em gái khác: “Cái màu này không tệ nha, rất hợp da trắng, tiện thể dùng cho hoạt động cuối năm luôn.”
“Không hợp với đàn ông lắm, tốt nhất là tôi môi họ đỏ chót mới đẹp” Một em gái khác nhìn nhìn gương mà bình luận.
Mà một em gái khác lại nhanh chóng quét mắt nhìn toàn bộ cánh đàn ông trong phòng, lắc lắc đầu “Xui là chúng ta đều là trình độ nghiệp dư, không cách nào trang điểm họ cho xinh đẹp thêm.”
“Em gái tôi và bạn nó hay tham gia mấy lễ hội cosplay, khả năng makeup không tồi, có thể đến đây giúp một tay.” Em gái mới mua son limited xong nói “Em tôi nhất định rất thích.”
Mặc kệ các nữ đồng nghiệp dùng ánh mắt thâm ý nhìn đồng nghiệp nam ra sao, vận mệnh bi thảm của các nam đồng nghiệp cũng đã xác định
Lôi Kiên Bỉnh trợn mắt ngoác mồm nhìn màn hình, đó là một email đến từ tổng công ty nói về hoạt động cuối năm.
— Đêm cuồng hoang sắp tới đây, ngày đó mời các vị mỹ nữ hóa thân thành ŧıểυ soái ca, ŧıểυ soái ca biến thành các mỹ nữ đoan trang, các dũng sĩ hãy cuồng hoan cho đêm đó đi!
Giọng điệu vui sướиɠ, cách thức không chính quy như vậy, nội dung email không đứng đắn như vậy, xác định là do tổng công ty gửi hay sao? Hoạt động của công ty chi nhánh không phải là tự làm sao? Sao tổng công ty lại quyết định làm hoạt động cuối năm chung với công ty chi nhánh như vậy?
Phụ nữ mặc đồ đàn ông nhìn còn vui tai vui mắt, đàn ông mặc đồ phụ nữ mười người thì hết chín người không thể nhìn rồi, đặc biệt là những tạng người giống như hắn, mặc đồ phụ nữ vào chính là như một đại lực sĩ, mù mắt chó hợp kim.
Hắn cảm thấy vị Tất Đại Bảo kia không có lòng tốt tí nào.
Đối với quyết định của anh trai, Tất Hải Hiên chỉ mặc kệ mà nhún nhún vai, hoạt động tổng kết cuối năm đều là sếp mỗi phòng ban làm gương cho nhân viên để nhân viên ăn mừng một chút, nhân viên mà có bực dọc gì với lãnh đa͙σ thì nhìn thấy lãnh đa͙σ hi sinh nhan sắc giả gái, nữ giả đàn ông thì bực dọc cũng tiêu tan.
Hoạt động cuối năm được tất cả mọi nhân viên đều phấn khởi thảo luận, kiến nghị cũng được gửi cho lãnh đa͙σ rất nhiều.
Ha ha, đây là quần áo gì đây?
Lôi Kiên Bỉnh mang theo bộ quần áo nhỏ, tai thỏ dài trắng như tuyết, áo ngắn lộ ngực và rốn, cáu váy ngắn, mặt sau váy còn có một cái đuôi thỏ lông xù.
“Mọi người nhanh lên, wax lông nhanh lên a!” Một em gái phụ trách makeup cầm quyển báo cuộn tròn thành cái loa, “Chuyên gia makeup của chúng ta đã chuẩn bị xong!”
Wax lông…
“Ngao…” Không biết ai là người đầu tiên hét thảm một tiếng, làm cho tất cả cánh đàn ông đang thay đồ trong phòng sợ run cả người, cùng nhìn về phía dũng sĩ đang wax lông kia, cũng không biết dũng sĩ này dùng sáp wax lông như nào, mà thấy từng mảng sáp kéo lông từng mảng từng mảng, nhìn là thấy đau rồi.
Lôi Kiên Bỉnh cầm dao cạo râu cẩn thận từng li từng tí cạo lông trên cánh tay, rồi lông chân, có người lại lấy ra mấy wax lông xịn để wax lông của mình.
Lông của tao, hẹn gặp lại mày.
Không biết chừng nào mới dài ra nữa aaaaa
Wax lông xong lại thay đồ, đợi chuyên gia makeup trang điểm cho họ.
Lôi Kiên Bỉnh mặc bộ đồ thỏ bó sát người nhìn mình trong gương, mù mắt, mù cmn mắt rồi!
Các nhân viên nữ thì đều đang hí hửng đùa giỡn, những người này mặc đồ nam xong tự selfie, dù cho dán ria mép giả lên cũng không đáng sợ như trong phòng thay đồ nam. Đặc biệt là ba người cao nhất ở các phòng ban, nɠɵạı trừ Lôi Kiên Bỉnh mặc đồ thỏ, một người mặc đồ mèo, một người là hồ ly, đồ ngắn bó sát vào người sắp đạt mức 18+.
Tất Hải Hiên đi vào phòng thay đồ nam, vóc người cao ngất bắt mắt nhất trong mắt Lôi Kiên Bỉnh, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy, áo quần mỏng manh bó chặt lấy cơ ngực to lớn, may là các em gái tri kỷ dán miếng băng cá nhân lên đầu v* anh, nếu không liền có hiện tượng lộ ti.
Tất Hải Hiên không có vội vã thay quần áo nữa, áo sơ mi mặc trên người lộ ra ba cái nút gần cổ, lộ ra xương quai xanh gợi cảm, cúc áo trên tay gài kín, bởi vì phải mặc đồ nữa, cho nên ngày hôm nay anh không có đeo đồng hồ mà đối sang đeo vòng tay bạc, vòng tay không có hoa văn nào, rất đơn giản, vừa vặn che khuất vết sẹo.
Anh hơi nghiêng đầu đánh giá Lôi Kiên Bỉnh đem bộ đồ nữ hình thỏ mặc vào biến thành bộ đồ bó sát lộ ngực, khóe miệng nhếch lên rõ ràng, ai nấy cũng thấy được anh đang cười, sau đó đàng hoàng trịnh trọng bình luận: “Rất sexy.”
Thắt lưng lộ ra, nhìn được cái rốn rõ ràng, dù cho váy ngắn mặc rất đàng hoàng nhưng vẫn rất chuyên nghiệp che khuất được một phần cái mông của Lôi Kiên Bỉnh, hơn nữa hai cái tai thỏ lay lay trên đầu, phối hợp cơ ngực lớn kia, trong mắt Tất Hải Hiên rất là gợi cảm lại da^ʍ đãиɠ.
Lôi Kiên Bỉnh một chút cũng không thấy được mình sexy chỗ nào, chỉ cảm thấy là không thể gặp ai, bất quá được thủ trưởng thân ái khen ngợi hắn vẫn có chút đắc ý, anh khen một câu như vậy dẫn đến hậu quả trực tiếp nhất là Lôi Kiên Bỉnh nhịn không được mà cơ ngực run lên, vốn là cái áo bó sát, cơ ngực càng thêm căng ra, đầu v* đánh thẳng vào thị giác, mọi người đều không dời mắt mà nhìn hắn căng ngực.
Mãi đến tận khi hắn nhận ra tầm mắt mọi người đều tập trung trên cơ ngực của mình, hắn mới lúng túng dừng lại động tác ưỡn ngực, đỏ mặt ôm ngực. Hắn chỉ muốn hấp dẫn thủ trưởng chứ không muốn hấp dẫn người khác, hắn tự cảm giác mình thật biến thái.
Lôi Kiên Bỉnh trong lòng lệ tuôn trào.
Mãi nhìn chằm chằm Lôi Kiên Bỉnh mà quên hết tất cả, Tất Hải Hiên hắng giọng: “Hoạt động cuối năm lần này tổng công ty cho không ít kinh phí, sẽ ghi hình toàn bộ chương trình, mọi người cố gắng biểu hiện cho tốt.”
Anh đổi đề tài nên ánh mắt mọi người cũng chuyển đến trên người anh, tạm thời quên đi việc Lôi Kiên Bỉnh vênh ngực.
“Con thỏ nhỏ” Lôi Kiên Bỉnh thấy không ai để ý mình, lúc này mới từng bước từng bước đi đến cọ cọ bên người thủ trưởng, hắn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện liền cảm giác được một cái tay mò tới mông hắn, hắn hết cả hồn, mắt trợn to, cái tay kia sau lưng mọi người mà vỗ vỗ mông hắn, lại dùng sức nhéo nhéo, mà chủ nhân cái tay vẫn như cũ khẽ mỉm cười nhìn mọi người, đàng hoàng trịnh trọng tuyên bố mong đợi của tổng công ty đối với hoạt động kì này.
Lôi Kiên Bỉnh không dám làm một cử động nhỏ nào, nỗ lực điều chỉnh biểu tình để mọi người nghĩ mình cũng đang lắng nghe thủ trưởng nói chuyện, nhưng cái tay kia giống như đang nhào bột nấu mì mà đem cái mông mình vân vê nhào nặn, lại kéo kéo cái đuôi thỏ của hắn, năm ngón tay vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng xoa xoa thắt lưng đang lộ ra của hắn, ve vãn ám muội vô cùng, Lôi Kiên Bỉnh chỉ cảm thấy thắt lưng vừa ngứa vừa khó chịu.
Mịa nó mịa nó! Không cần sờ loạng a! Sẽ cứng a!
Lôi Kiên Bỉnh nhẫn nại thủ trưởng trêu chọc mình, hắn một chút cũng không dám cứng lên, nếu không côn th*t sẽ đội cái váy ngắn lên thành một đống, hơn nữa mặc dù đang sờ mông hắn, nhưng mọi người đều đang ở trong phòng thay đồ, không khác gì trêu chọc hắn trước mặt mọi người, hắn xấu hổ đỏ mặt lên nhưng chỉ có thể kìm nén, vừa kiềm nén không cứng lên cũng ráng nhịn cảm giác xấu hổ, không để mình nhảy dựng lên chạy trốn thủ trưởng.
Lôi Kiên Bỉnh kẹp chặt hai chân, bước nhỏ lộn xộn đi tìm một góc không có người ngồi xuống, hai chân khép lại, tư thế ngồi vô cùng đoan chính. Tất Hải Hiên ngồi vào vị trí của mình, chờ chuyên gia makeup trang điểm cho mình, mắt lại nhìn Lôi Kiên Bỉnh, nhìn thấy Lôi Kiên Bỉnh đang khép hai tay che che váy ngắn của mình, sau đó lại sờ sờ môi mình.
Lôi Kiên Bỉnh liền vội vàng xoay mặt đi, không dám liếc anh một cái, ánh mắt kia mang theo nét kinh hoàng mà thuần lương vô cùng, Tất Hải Hiên nhất thời cảm thấy tâm tình thật tốt.
Từ khi tổng công ty can thiệp vào hoạt động cuối năm của công ty, mọi người đều mang theo tinh thần “sống chết mặc bay”, bắt thăm chọn tiết mục, chọn ra ba người có vóc dáng đẹp nhất từ ba phòng ban lần lượt mặc đồ thỏ, hồ ly, mèo nhảy bài “Cực Lạc Tịnh Thổ”.
Những người xem MV Cực Lạc Tịnh Thổ đều biết, bài này nữ sinh cover toàn là ŧıểυ tỷ tỷ xinh đẹp, nam sinh mà cover thì là ŧıểυ ca ca suất khí, mà ba nam nhân viên cơ bắp cuồn cuộn nhảy đó chính là phúc lợi của chị em phụ nữ, cơ mà đó là tình huống mặc đồ bình thường.
Lôi Kiên Bỉnh cùng hai người khác vừa lên đài, toàn bộ hội trường đều hú hét cả lên, tiếng la hét, tiếng huýt gió, dù cho đối phương không hứng thú với đàn ông cũng rối loạn cả lên, toàn bộ phụ nữ đàn ông dưới đài đều giống như lập tức biến thân, khoác thêm lớp da biến thành sói đói, giả tiếng sói tru, tru về phía ba người đàn ông trên sân khấu, ngay cả nhân viên phục vụ ở đây cũng gào thét, giám đốc, đầu bếp trong phòng bếp, các cô dì rửa rau cũng vây xem.
“Người ở giữa là ở phòng ban nào? Sao tôi chưa từng thấy?”
“Cơ ngực thật lớn, còn rãnh ngực kìa”
“Ở trên lớn như vậy, ở dưới nhất định cũng… cậu hiểu mà…”
“Chúng ta ở chung phòng mà sao trước giờ không nhìn thấy cơ ngực hắn lớn như vậy? Khó trách trước đây tôi cảm thấy hắn mặc áo sơ mi rất soái, thì ra là do ở dưới thật sự có vốn liếng nha.”
“Hai người đứng hai bên cũng không tồi, cơ mà cơ ngực người ở giữa lớn nhất, cơ bụng cũng đẹp, chân cũng dài.”
Đem áo ngắn bó sát tạo ra hiệu ứng đầu v* nhô cao làm Lôi Kiên Bỉnh rất muốn che ngực, hắn cảm thấy mình khó thích ứng việc bị nhiều người vây xem, nhưng hắn không thể lâm trận bỏ chạy, chỉ có thể khúc khắc mà nhảy bài Cực Lạc Tịnh Thổ, để người khác thưởng thức vóc dáng đẹp đẽ của hắn.
Cứu mạng!
Tất Hải Hiên ở hậu trường mở cái quạt lông chim ra mà thưởng thức, cười híp mắt nhìn Lôi Kiên Bỉnh một nhịp rồi một nhịp nhảy sai.
“Bạn nhỏ thuần lương như vậy mà cậu cũng ra tay, thật xấu xa.” Nhậm Ca ước ao ghen tị nói.
Tất Hải Hiên ngay cả liếc mắt cũng lười liếc mà nói: “Dáng người đẹp, gia hỏa phía dưới cũng lớn, nếu như tôi ăn hắn lần đầu, dĩ nhiên phải phụ trách hắn rồi.”
Tức giận nha!
Lôi Kiên Bỉnh ban đầu vốn không hứng thú với đàn ông, Nhậm Ca trước sau không hiểu Lôi Kiên Bỉnh làm thế nào mà ở chung một chỗ với Tất Hải Hiên, Tất Hải Hiên là loại người khát khao đến nỗi đi làm sẽ dùng gậy mát xa hoặc nhét trứng rung vào người, anh và Lôi Kiên Bỉnh là hai loại người, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra hai người này sẽ cùng một chỗ, mà hai người này cố tình lại ở bên nhau.
Từng muốn thông đồng với Lôi Kiên Bỉnh nhưng lại thất bại, Nhậm Ca thở phì phò chúc hai người bọn họ một người gậy cứng bị mòn thành kim, một cái động bị ȶᏂασ đến lỏng ra.
Sau khi tiết mục bốc thăm biểu diễn của mỗi phòng kết thúc là tai nạn của người lãnh đa͙σ mỗi phòng bắt đầu.
Một vị sếp của một phòng rút thăm được một tờ giấy khỏi hộp, ở trên sân khấu trước mặt mọi người bị sờ đùi. Người đàn ông đó là phó giám đốc công ty, hơn bốn mươi tuổi, tạ ơn trời cao, lúc này hắn đang mặc đồ y tá phấn hồng, trên chân mang một đôi giày cao gót cũng màu hồng và một đôi vớ lưới bao bọc hai cái chân đầy lông.
Sờ đùi không thể nghiêm mặt mà sờ, mà là phải vẻ mặt quyến rũ sờ đùi.
Hình ảnh này vô cùng thê thảm.
Hình ảnh thê thảm vô cùng, còn có một vị lãnh đa͙σ mặc đồ nữ.
Cùng chịu hình phạt thê thảm như vậy là một vị sếp nữ mặc đồ nam, thô bỉ cười mà nâng cằm “y tá nhỏ”, như xa như gần mà hôn “y tá nhỏ” một cái.
Dưới đài lập tức tuôn ra từng tràng cười ha ha.
Bất luận bình thường hắn là bao công mặt đen hay là nữ thủ trưởng mặt lạnh, tờ giấy viết gì thì phải diễn như vậy – Đại Boss ở tổng công ty đã sớm nói, hoạt động cuối năm nay làm tốt thì cuối năm có thêm tiền thưởng.
Vì tiền thưởng cuối năm, đại gia ta liền liều mạng.