Sóng vỗ rì rào, sao trời lấp lánh, phía xa trùng khơi thuyền chài thắp sáng một dãi lung linh, gió thổi vạc áo bay bay...
Long chân trần đi dọc bờ biển thưởng thức cái lạnh của biển đêm, tỷ tỷ vừa đi hắn đang có ý định trở về hành quyết Vũ Tiên nhưng ngước đầu nhìn sao, không gian vắng lặng bao la xung quanh làm Long nhớ lại thưở thiếu thời của hắn ở Lagteroll, nhớ đến người bạn trai ý nhầm bạn thân đầu tiên của hắn.., “Shen, thật nhớ cậu biết bao.” Long thở ra một hơi rồi vô thức cất bước.
Bất chợt một làn hương thơm quyến rũ đê mê kèm theo hương thơm dược liệu lan tỏa đến cái mũi nhạy cảm hơn cún Long.
Từ ngày sông cùng Vũ Tiên, Long đã thu liễm lại thần thức cường đại của hắn, đúng như hắn nói “sống như một nhân loại bình thường.”
Hắn nhìn quanh tìm kiếm hương thơm kia thì bắt gặp phía xa xa một thân ảnh kiều mỹ...
Tóc dài tung bay trong gió, thân hình cao ráo lồi lõm chín mộng, gió thổi váy dài trắng tuyết hiển hiện các đường cong hoàn mỹ cô gái vô cùng rõ nét, làn da trắng hồng đầy sức sống, nhan sắc thành thục quý phái, ánh mắt có chút đượm buồn ngắm nhìn cảnh đêm, từ đôi môi mềm mại tuôn ra làn hơi trắng, điếu thuốc sắp tàn trên tay đỏ lên tia lửa chấm phá.
Long đi lại gần cô nàng, hắn đứng kế bên ngữi hương thơm quyến rũ từ đôi vai gầy tiết ra, lại nghe âm thanh sóng biển hòa cùng thanh âm nơi ngực trái giai nhân,...
Hai người cứ thế sóng vai như đôi tình nhân thưởng thức mỹ cảnh, cả hai đều nhận thức sự tồn tại của đối phương, lại như cảm nhận được tâm tình nhạy cảm của nhau, cả hai ăn ý không hề cất tiếng đánh động đối phương,...
Cô gái thỉnh thoảng liếc mắt đánh giá Long, chỉ thấy người thanh niên này có chút gì đó rất khác biệt, ánh mắt trầm ổn lại có chút nổi loạn, nông cạn nhưng lại mang đến cảm giác sâu thẳm khôn lường, gương mặt điển trai lại hơi tà dị, từ hắn nàng cảm nhận được sự tang thương hoài cổ, một điều hiếm thấy trên người trẻ tuổi,...
Cô gái đưa điếu thuốc lên bờ môi quyến rũ, hút sâu một hơi, rồi tiện tay vứt tàn thuốc xuống bãi cát, nàng quay sang Long rồi làn khói trắng thơm mùi dược liệu từ đôi môi ấy từ từ được nhả ra.
Long cảm nhận hỗn hợp hương thơm có chút mê ly mà hít sâu vài hơi ghi nhớ, hắn cũng quay sang nhìn nàng,...
Bốn ánh mắt đồng điệu bắt lấy nhau...
Môi son mấp máy: “Biển là bạn thân...”
“Và cũng là người tình.” Long đáp lại.
Cả hai nhìn nhau cùng bật ra nụ cười...
Rồi cô nàng quay lưng nhẹ bước rời đi, tâm tình có chút khác lạ.
Long nhìn nàng cất bước rồi hít sâu lần cuối níu giữ chút hương thơm say đắm kia sau đó vô thanh biến mất.
Cô nàng đi gần đến bờ, đôi tay thon dài vuốt tóc mượt, quay lại tìm kiếm thân ảnh người thanh niên nhưng hắn đã không còn ở đó nửa rồi.
Long mang theo tâm tình nhẹ nhỏm trở lại phòng Vũ Tiên, đang muốn quần quại một trận say mê, cơ mà...
Vũ Tiên lại đang ngồi xếp bàng trên giường, phía dưới nàng là vòng tròn ma pháp cường đại tỏa sáng bao phủ lấy nàng bên trong, Long nhìn ra vòng tròn có tổng cộng mười ba vòng tròn nhỏ xung quanh một ngôi sao tám cạnh, trong mười ba vòng nhỏ chỉ có hai vòng đang phát sáng, là quang và lôi, tương ứng với hai Chủ Thần của nàng.
Giữa trán Vũ Tiên, hình thoi đỏ lấp lánh hiển hiện, đã lâu rồi Long chưa thấy lại Vũ Tiên trong dạng này.
Khẽ cảm nhận năng lượng dao động, Long nhận ra Vũ Tiên đang dung hợp lôi và quang rồi lại tách chúng ra, nàng cứ thế lập đi lập lại không biết bao nhiêu lần, sau mỗi lần khí tức của Vũ Tiên có sự thay đổi nhè nhẹ, nguyên lực vẫn cấp 18 không đổi nhưng lại có sự thay đổi về....chất.
“Quả nhiên là quái vật! Còn hơn cả mình năm xưa.” Long nghĩ thầm, sau đó từ lật bàn tay.
Tỏng...Tỏng...
Từng giọt, từng giọt nước xuất hiện rơi trên lòng bàn tay Long, cứ thế từng giọt từng giọt được hình thành rồi rơi vào lòng bàn tay hắn chỉ trong thoáng chốc đã có một quả bóng nước trong tay hắn.
Tỏng...Tỏng....
Âm thanh vẫn liên tiếp vang lên đều đều, nước cứ rơi vào quả bóng nước nhưng mà kích thước của quả bóng vẫn không hề thay đổi chỉ là nó đậm màu hơn trước thôi.
Vũ Tiên dường như cũng cảm nhận được hành động của Long, quang cầu cùng lôi cầu được hình thành, sau đó nhẹ nhàng dung hợp với nhau, thay vì biến mất như trước thì quả quang lôi cầu lại lơ lửng trên đỉnh đầu nàng.
Lại một thêm một cặp quang cầu cùng lôi cầu mới được hình thành, chúng nó xoay quanh quả quang lôi cầu kia rồi từ từ dung hợp với nó, lần này có chút khó khăn hơn, Vũ Tiên nhiếu lại mày liễu, mồ hôi tráng lấm tấm, sau vài phút cố gắng nàng đã thành công dung hợp hai quả quang cùng lôi cầu vào quang lôi cầu.
“Đệch.” Long xém chút đập đầu vào tường chết đi cho rồi, nhục nhã dâng trào trong cổ họng, nguyên nhân khiến một tên cao ngạo như Long sinh ra nhục nhả chính là quả quang lôi cầu kia được Vũ Tiên dung hợp thêm hai viên nhỏ nhưng mà không hề to thêm tí nào, ngược lại năng lượng bên trong nó tăng lên gấp hai lần, điều này quá kinh dị, phải biết cái kỹ thuật này năm xưa hắn đã luyện tập mất vài tháng mới thành công đấy.
Vũ Tiên cố gắng ổn định trạng thái của quang lôi cầu, sau vài phút hít thở, nàng bắt đầu tạo ra thêm quang cầu và lôi cầu mới, chúng nó như vệ tinh xoay quanh lôi quang cầu.
Trong ánh mắt nhục nhã của Long chúng nó tiếp tục quá trình dung hợp...
‘Thất bại đi, thất bại đi mà,...” Long liên tục cầu khuẩn cho Vũ Tiên dung hợp thất bại, nếu nàng thành công thì Long đếu biết sống sao nữa...
Rốt cuộc trong sự trù ẻo của Long, dung hợp hoàn chỉnh, mức độ năng lượng của lôi quang cầu trực tiếp tăng lên gấp đôi.
Mặt Long xám như tro tàng nhìn quả quang lôi cầu lơ lửng trên đầu Vũ Tiên...
Rốt cuộc quang lôi cầu không thể giữ được trạng thái ổn định của nó, từng tia kim lôi bắn phá xung quanh, thể tích của nó nở ra có dấu hiệu bạo tạc.
Long phất tay, quang lôi cầu lập tức biến mất, vòng tròn ma pháp biến mất, Vũ Tiên uể oãi ngã vật ra giường, bộ ngực phập phồng lên xuống hít thở từng hơi nặng nề, nàng không mệt mỏi thể xác nhưng mệt mỏi tình thần, đại não đau đớn cục bộ.
Long liền phóng lên giường, hai tay hắn xoa bóp huyệt thái dương cho nàng, lần này Long quyết định không truyền Thần Lực để cơ thể Vũ Tiên tự động thích nghi với cường độ mới này, nếu hắn cứ mãi bao che dùng Thần Lực rèn rũa khôi phục cho nàng thì cứ như hắn giúp nàng sây nên tòa nhà không móng, dù tòa nhà có to lớn hùng vĩ đến đâu thì đến một lúc nào đó sẽ sụp đổ nát vụn, thích nghi với mọi hoàn cảnh chính là sây dựng nền móng vững chắc cho nàng, ai rồi cũng phải thích nghi thôi.
Đồng thời thần thức của hắn lan tõa đến nơi khác để quang sát.
Một khu đất trống bỏ hoang nɠɵạı ô thành phố, xung quanh tăm tối không một bóng người, chỉ có hàng cây cổ thụ đung đưa đón gió...
Từ không gian đột ngột xuất hiện một quả cầu chói mắt, bên trong quả cầu liên tục phóng ra những tia lôi đình kim sắc đầy chết chóc...
Trong ánh nhìn chăm chú của Long, quang lôi cầu không giản nở sau đó nổ tung mà nó giản nở đến mức độ nhất định rồi bằn vào tốc độ cực nhanh nó co rụt lại rồi biến mất không một giấu vết.
ẦM....
Ngay tại vị trí quang lôi cầu biến mất, ánh sáng chói chang như mặt trời ban trưa soi sáng một vùng rộng lớn, kem theo đó là vụ nổ bạo tạc công phá mãnh liệt, sóng xung kích lan tỏa ra một vùng rộng lớn, hàng cây gần đó bị vạ lây biến thành cát bụi, mặt đất rung lắc dữ dội.
Sau vài phút thì vụ nổ chấm dức, ánh sáng tảng đi, đêm đen lại bao phủ mọi thứ...
Tại trung tâm vũ nổ xuất hiện một cái hố lớn nhẵn bóng với bán kính vài chục mét, xung quanh hố không còn sót lại một cành cây ngọn cỏ...
Long thu hồi thần thức mà kinh hãi, uy lực của chiêu này quá mức kinh dị, chỉ mới là hai nguyên tố mà đã có sức công phá của một Lục Phiến đỉnh phong rồi, nếu như ba hay thậm chí mười ba nguyên tố dung hợp lại thì độ phá hoại như nào nữa?
Long phải đánh giá lại tiềm năng của Vũ Tiên rồi, sức mạnh của nàng hoàn toàn không có trong sách giáo khoa của toàn bộ các giới, dù là tại Thần Giới cũng éo có đứa nào như con nhỏ này. Ngày mà Vũ Tiên thu thập đủ mười ba Chủ Thần, Long tin chắc không một kẻ nào có thể ngăn cản nàng, kể cả hắn.
Đồng thời hắn đặt ra một câu hỏi mới, liệu Ma Thần Tộc trong truyền thuyết đều là cái dạng khủng bố như này sao?
“Anh thấy bài tẩy này của em như nào?” Vũ Tiên hé môi, có chút mệt mỏi nói ra.
“Sức công phá bằng một tên 49 cấp toàn lực công kích.” Long gật gù.
“Thật...thật sao?” Vũ Tiên vui mừng bật dậy nhìn Long.
Long gật đầu: “Là đường kiếm lúc trưa giúp em nghĩ ra chiêu này sao?”. truyện xuyên nhanh
Vũ Tiên gật đầu sau đó mở sách lấy ra hai lá Chủ Thần: “Em mới vừa phát hiện sức mạnh cực lớn của Chủ Thần vẫn đang bị phong ấn.”
“Vẫn còn bị phong ấn? Chẳng lẽ phải tập hợp đủ 13 con thì chúng nó mới hoàn thiện sao?” Long vuốt cằm suy ngẫm.
“Đúng là như vậy, mỗi khi thu thập thêm một Chủ Thần mới thì chúng sẽ cộng hưởng lực lượng lẵn nhau không những giúp em gia tăng năng lực mà còn giúp chúng dần lấy lại sức mạnh vốn có của chúng.” Vũ Tiên kết ấn rồi từ lá Dunames phóng ra con chuột béo ú.
“Pika!” Con chuột vừa thấy Vũ Tiên thì nhảy vào ngực nàng vùi đầu vào cặp núi đôi kia, làm Long chỉ muốn gọi Hắc Dực Long ra nhai nó.
“Lúc nãy khi anh đi em lấy chúng nó ra đọc thông tìn rồi nhớ lại đường kiếm lôi quang lúc trưa nên mới tìm cách dung hợp lôi và quang vào một chiêu thức, nhưng mà làm hoài làm mãi lại không ổn định được một phút.” Vũ Tiên vuốt ve con chuột béo, nựng hai cái má nọng rất thích thú.
“Rồi em dựa vào kỹ thuật ngưng tụ lực lượng mà hoàn tất dung hợp tạo ra quang lôi cầu.” Long nói luôn kết quả.
“Mỗi tội em chỉ có thể ngưng tụ được hai lần vào một cầu.” Vũ Tiên nhún vai
“Ừ! Quả cầu đó của em mà chọi thẳng vào mặt thằng Lục Phiến thì nó về với các bụi đấy.” Long giật giật khóe môi, cấp 18 một chiêu diệt sát thằng cấp 49, ok am phai.
“Cơ mà em gọi con chuột này ra chi vậy?” Long chỉ vào con chuột đang cuộn tròn trên đùi Vũ Tiên.
Vũ Tiên nhìn Long rồi nở nụ cười khả ái: “Đêm nay nó ngủ với em.”
“Thế còn anh?” Long chỉ vào bản mặt mình.
“Anh có thể về phòng làm bạn với tay phải hoặc...” nàng tiến lại gần Long khịt khịt lên người hắn vài cái, ánh mắt thay đổi: “Hoặc đi tìm cô gái kia.” Nàng chớp chớp mắt với Long.
“Đậu!” Long vổ vào bản mặt mình một phác, lần sau phải hủy hương thơm trước khi về nhà mới được.
“Sao thế ông xã?” Vũ Tiên quyết đùa bỡn Long đến cùng.
Chợt Long thay đổi thái độ, “Hôm nay có người quen cũ đến gặp anh, cô ấy có nhờ anh huấn luyện một đứa, nên là...”
“Nó đến ở ké nhà mình phải không?” Vũ Tiên hứng thú nói.
Long gật đầu: “Ngày mai con bé sẽ đến.”
“Cũng được! Em không ý kiến, nhà mình còn quá nhiều phòng trống có thêm đứa thì càng vui. Mà nè, em tính cho Vân ở lại nhà mình luôn, anh thấy như nào?” Vũ Tiên cất lời.
Long gật đầu cái rụp liền.
Vũ Tiên nhìn thấy thái độ của hắn liền tống hắn một đạp rồi quát: “Cút!”
Long vội đẩy cửa phòng chạy ra, đang định về phòng bắt sóc bỏ lọ thì một tia thần thức của hắn rung động, Long khẻ nhuếch môi: “Thằng này được!” Sau đó biến mất dạng.
Lý Hải ngồi trong một quán ăn cổ kính, trên bàn là đĩa lạc rang và vài lon bia con hổ, đối diện hắn là một cái bóng đen đang ngồi.
Trong tích tắt cái bóng tan biến và Long ngồi thay vị trí đó.
“Khá đấy phát hiện ra được ta.” Long cầm lấy lon bia con cọp bật nắp.
Lý Hải cũng cầm lấy một lon mà cụng với Long: “Uy áp từ cái bóng rất giống với khí tức của ngài trưa nay.”
Cả hai cùng tu ừng ực hết lon bia.
“Ta rất có hứng thú với ngươi, một Orphenoch ăn chay.” Long nói.
“Cám ơn ngài đã xem trọng ta. Không biết giữa đêm tìm đến tôi có việc gì?” Lý Hải vừa nhai đậu hỏi.
“Ngươi có nhớ bản thân chết như nào không?”
Lý Hải lắc đầu: “Trí nhớ trước khi chết của ta đã bị xóa mất. Ta chỉ biết tính từ lúc ta trở thành Bằng Mã là mười năm.”
“Ngươi đã cấp độ 5, đủ khả năng để biết được cuộc sống trước khi chết rồi chứ.” Long đánh hơi có mùi vui vui rồi.
Lý Hải lại lắc đầu: “Ta đã từng thử nhớ lại ký ức năm xưa nhưng lần nào cũng thất bại, nên dần ta không thử nữa.”
“Vậy sao?” Long nhai vài hạt đậu rồi lại nói: “Tại sao ngươi lại ăn chay? Kiếm đa͙σ của ngươi là sát kiếm. Lần đầu tiên ta gặp chính là lúc ngươi giao đấu với hai con nhỏ cao thủ Trúc Lâm, một đường kiếm có thể sử lý hai con đó được.”
“Ta cũng không biết, luôn có thứ gì đó áp chế sự máu lạnh trong ta.” Sau đó hắn biến hóa thành dạng Bằng Mã, giơ thanh kiếm cong lên rồi nói: “Ta thừa nhận là sát kiếm bản thân rất nặng, nhưng mà ta chưa bao giờ tắm máu đối thủ. Mỗi khi ta có ý định ra tay hạ sát một kẻ nào đó thì trong ta lại bừng lên một cổ lực lượng thần kỳ, chính nó hướng ta đi vào con đường bảo vệ nhân sinh này.”
“Lần trước tại sao ngươi lại giúp mấy thằng kia?” Long hỏi, hắn càng lúc càng thấy thằng này thú vị.
“Bí thuật hồi sinh của tộc Ophenoch. Ta sẽ cản đường bất cứ đứa nào để cho Cú thực hiện xong nghi lễ hồi sinh Sói Vương, đổi lại cái bí thuật đó sẽ thuộc về ta.” Bằng Mã nói rồi đưa thanh kiếm cong cho Long. “Chính nó luôn thôi thúc ta phải hồi sinh một thứ gì đó.”
Long cầm lấy thanh kiếm cong, Thần Lực bùng nổ, vô cùng vô tận Thần Lực tiến vào thanh kiếm cong.
Sau một vài phút thanh kiếm cong bắt đầu biến đổi, Bằng Mã không quá bất ngờ trước hiện tượng này, rất nhanh trên tay Long là một thanh kiếm pha lê trong suốt dài 1,4 mét, lưỡi kiếm sắc bén, sóng kiếm cứng cáp, những đường nét hoa văn kim long chạy dọc theo thân kiếm, nơi chuôi kiếm là viên hồng ngọc lấp lánh.
Tinh thần lực cường đại của Long tiến vào viên hồng ngọc...
Trong phút chốc Long như lạc vào một thế giới mới lạ, bầu trời đỏ máu, mặt đất không máu thì là thi thể, thê lương, bi phẫn tràn ngập không gian.
Phía xa xa thiếu nữ tay cầm thanh kiếm pha lê trong lánh, người nàng đầy máu, tóc tai rối bời, ánh mắt đẫm lệ đứng giữa chiến trường.
Ảo cảnh qua đi, Long trở về với thực tại, đưa lại thanh kiếm cho Bằng Mã rồi cất lời: “Ngươi chỉ dùng được thanh kiếm này ở dạng Bằng Mã thôi sao?”
Bằng Mã gật đầu: “Ta nghĩ cái chết của ta có liên quan đến thanh kiếm này, từ lúc tỉnh lại nó đã luôn ở trong tay ta. Lần trước gặp Cú, hắn nói chỉ có Orphenoch Vương mới có thể sử dụng vũ khí còn lại chỉ có thể đánh tay.” Thanh kiếm pha lê nhanh chóng trở lại thành thanh kiếm cong.
Long gật đầu xác nhận, sau đó ngữa đầu tu hết lon bia rồi nhìn Lý Hải hỏi: “ngươi có muốn biết tên thanh kiếm này không?”