Hóa ra, hóa ra!
Là muốn nàng cùng nam tử làm chuyện khuê phòng?
Này này, này……
Khó trách vừa rồi sắc mặt phụ hoàng mẫu hậu kỳ quặc……
“Thế này, thực sự không còn cách nào khác sao?”
Tịch Nhân thử dò hỏi Chương Ngự Y, nhân tiện cũng liếc nhìn Liễu Thừa Nghiêm bên cạnh Chương Ngự Y, nụ cười tuấn tú trên mặt hắn không biểu lộ gì, thậm chí có thể nói là có chút nghiêm túc, nhưng nàng vẫn phát hiện hắn cụp mắt xuống, đường cong đẹp đẽ lưu luyến trên môi cũng nhấp nháy.
Trời ơi! Nàng làm gì sai trái vậy, sao phải để Liễu Thừa Nghiêm cùng nghe những chuyện này?!
Mới nãy nàng còn, còn nói cái gì…… Nàng muốn làm gì để âm dương giao hợp……
Nàng “Khí tiết tuổi già khó giữ được”!
Tịch Nhân không thể kìm nén được biểu cảm, chỉ muốn chui đầu vào trong chăn!
“Hồn khô độc này chỉ được sử dụng bởi những kẻ hèn mọn trên giang hồ, nguồn gốc từ Lệ quốc, loại độc này vô cùng nguy hiểm, mục đích chính là để tra tấn người trúng độc.”
Chương Ngự Y quỳ gối trước giường Tịch Nhân, “thịch” một tiếng, thành khẩn đảm bảo: “Xin công chúa thứ lỗi cho sự bất lực của lão thần! Nếu công chúa đồng ý cho lão thần áp dụng phương pháp điều trị cho người, lão thần lấy tính mạng đảm bảo công chúa sẽ bình yên vô sự!”
“…… Chương ngự y hãy đứng dậy trước đi, ta tin ngươi.” Tịch Nhân cau mày, vốn dĩ đã có chút mơ hồ, không thoải mái, giờ đây càng khó chịu hơn, một ngọn lửa giận đang bùng lên trong lòng.
Kẻ hạ độc kia thật độc ác! Không những muốn độc chết nàng, còn muốn nàng phải chịu khổ hình tra tấn về thể xác trước khi chết, còn muốn hủy hoại phẩm giá và sự trong trắng của nàng……
Tuy nói, Kỳ Quốc không giống tiền triều như vậy coi trọng nữ tử trinh tiết, nhưng nàng ——
Tịch Nhân lại liếc nhìn Liễu Thừa Nghiêm một cái.
Thế gian này, có thể làm nàng cam tâm tình nguyện giao phó thân thể cho nam tử, chỉ có Liễu Thừa Nghiêm.
Mà giờ đây Liễu Thừa Nghiêm đã biết nàng muốn cùng nam nhân làm chuyện hành phòng, lại còn không biết muốn làm bao nhiêu lần, điều này chẳng khác nào trực tiếp tuyên bố nàng và Liễu Thừa Nghiêm không thể ?
Nàng giờ phút này quả thực không còn nơi nào để dung thân, thà rằng trực tiếp độc phát thân vong còn hơn!
Trong lòng ngổn ngang, chua xót, uể oải đan xen, Tịch Nhân buồn bã nói: “Liễu thống lĩnh nếu không có chuyện gì khác thì có thể về trước nghỉ ngơi.”
Liễu Thừa Nghiêm không biết rõ nội tình, nàng có thể còn thêm một chút sự tôn nghiêm.
Việc cùng nam tử giao hoan để giải độc, nàng vẫn muốn suy nghĩ thêm, mà hiện tại tâm trạng nàng đang rối bời.
Kẻ hạ độc kia, quả thực không thể chết dễ dàng!
Nghe vậy, Liễu Thừa Nghiêm và Chương Ngự Y liếc nhìn nhau. Liễu Thừa Nghiêm muốn nói lại thôi, Chương Ngự Y vội vàng nói: "Tịch Nhân công chúa, Liễu thống lĩnh không thể đi được ạ! Nếu hắn đi rồi, ai sẽ làm thuốc dẫn đây..."
"..." Liễu Thừa Nghiêm sắc mặt tối sầm.
Hắn vẫn là một lần nữa lâm vào hoàn cảnh xấu hổ như vậy, mà ngay cả chính mình tiếp theo phải làm gì, đều không thể tự mình mở miệng giải thích.
Nhưng đối mặt với Tịch Nhân, hắn thật sự không mở miệng được, đặc biệt là sau khi nhìn thấy nàng đối với phương pháp thuốc dẫn như vậy kháng cự.
"……" Tịch Nhân tưởng rằng mình nghe nhầm, quay sang Chương Ngự Y, đảo mắt hai vòng rồi vẫn là bật ra một tiếng mơ hồ, "…… A?"
Ý là—— Liễu Thừa Nghiêm chính là thuốc dẫn của nàng?
Nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, người muốn cùng nàng âm dương giao hợp, cho đến đỉnh, nam nhân làm thuốc dẫn của nàng, chính là Liễu Thừa Nghiêm?!
“Công chúa, Liễu thống lĩnh được bệ hạ khâm điểm làm người của công chúa, ngày mai hắn liền tạm thời làm thị vệ bên cạnh ngài để bảo vệ an nguy, thứ hai là có thể tùy thời làm thuốc dẫn, giải độc cho ngài,”
Chương ngự y nói ra ngọn nguồn, cuối cùng lại ngẩng đầu hỏi, “Hoặc là…… Công chúa có muốn tuyển chọn nam tử khác không?”
Liễu Thừa nghiêm không khỏi nhìn vào ánh mắt của Tịch Nhân.