Thính Hàn

Chương 6

Trước Sau

break

Cẩm Thu nhanh chóng cầm ly rượu tới, nhắc nhở:

"ŧıểυ thư, ngày đầu tiên về nhà đã uống rượu, nếu như bị phu nhân biết, sẽ phê bình người đấy."

Nàng giơ tay lên khoa tay múa chân một cái, lộ ra một chút tinh nghịch:

"Chỉ uống một chút thôi."

Cẩm Thu lo lắng: "Thực sự chỉ có thể uống một chút, ngày mai còn phải tiến cung."

Chúc Thính Hàn qua loa gật đầu, phất phất tay, cho mọi người lui ra, chỉ để lại một mình mình uống rượu giải sầu.

Tâm tình đê mê, vừa chạm vào rượu là không kìm lại được, dứt khoát bảo Cẩm Thu lấy đến một bầu rượu, nàng uống đến thấy đáy mới thôi, cuối cùng say khướt biếng nhác, tùy tiện gục xuống bàn ngủ thiếp đi.

Nàng ngủ cũng không ngon, hình ảnh nhìn thoáng qua ngoài cổng thành ngày hôm nay cứ quanh quẩn trong đầu nàng, kéo dài đến khi nàng chìm vào giấc ngủ, nó lại xuất hiện trong giấc mơ của nàng.

Giấc mơ tràn ngập tiếng vó ngựa giẫm sắt.

Người nọ siết dây cương, giục ngựa chạy về phía nàng, bước qua những xác chết hư thối tanh hôi, giẫm nát binh khí bị máu nhuộm đến đỏ thẫm.

Nhưng hắn càng quất roi thì ngựa càng chạy nhanh, khoảng cách giữa hai người lại không hề gần hơn mà càng ngày càng xa.

Cuối cùng bị nhấn chìm trong một màn sương mù dày đặc và ẩm ướt, bỏ lại Chúc Thính Hàn một mình, đi chân trần bị lạc tại chỗ, không thể nhìn thấy ánh rạng đông hay phương hướng...

Ngoại trừ Yến Vọng, trong giấc mơ của nàng rất ít khi xuất hiện người khác. Khuôn mặt của người kia rất mơ hồ, nhưng tên của hắn lại hiện rõ trong đầu nàng.

Cả đêm ngủ không ngon, vì uống rượu và hứng gió nên khi nàng tỉnh dậy có cảm giác hơi nhức đầu. Chúc Thính Hàn nâng trán nhìn chung quanh, phát hiện mình vẫn đang ngủ ngon trong nội thất.

Thầm nghĩ không xong rồi, nhất định là bị mẫu thân phát hiện rồi.

Cẩm Thu bưng canh giải rượu vào cửa, khi thấy nàng đã tỉnh thì buông mâm thức ăn, bưng bát trà đi qua: "Hôm qua cô nương đã đồng ý với Cẩm Thu không uống nhiều, nhưng lại trộm uống sạch một bình."

Chúc Thính Hàn nhận lấy: "Mẫu thân không vui sao?"

"Chủ mẫu không biết ngài uống trộm rượu, tối hôm qua là Chúc ca nhi ôm ngài trở về."

Nàng vui vẻ: "Ca ca đã về rồi sao?"

"Đêm qua Thế tử và gia chủ từ trong cung trở về muộn, vì vậy liền ở lại trong phủ. Thế tử còn nhắc nhở, ŧıểυ thư tỉnh lại cần phải nhanh chóng chuẩn bị, hôm nay ngài phải vào cung, nếu như bị chủ mẫu ngửi thấy mùi rượu trên người ngài, đến lúc đó hắn không có bao che cho ngài được đâu."

Chuyện tiến cung không dám chậm trễ, Chúc Thính Hàn uống canh giải rượu Cẩm Thu bưng tới, sau đó đi tắm rửa thay quần áo, mãi cho đến giờ Thân, mới có tỳ nữ đến gọi.

Bên ngoài đình viện, chỉ có một công tử văn nhã cầm quạt  lông vũ đang chờ ở đó.

Chúc Thính Hàn hai tay cầm bộ cung phục nặng nề lên, liếc nhìn những người xung quanh, rồi chậm rãi đi ra phía sau hắn.

Nhưng dường như hắn đã sớm nhận ra, khi nàng lén lút đến gần, hắn đột nhiên quay lại làm nàng giật cả mình.

Đầu quạt lông chạm vào trán nàng, gõ vài cái:

"ŧıểυ tặc từ đâu tới, không muốn sống nữa à."

Chúc Thính Hàn một tay bụm trán, ngu ngơ gọi một câu: "Ca ca!"

Chúc Văn Vũ cất quạt đi, ngẩng đầu lên rồi cụp mắt nhìn nàng: "Thì ra là ŧıểυ mao tặc nhà ta, khó trách tay chân vụng về như thế."

"Huynh nói ai tay chân vụng về?"

"Chẳng phải là muội sao, muội đi mà trâm cài tóc kêu lách cách thế kia, muốn người khác không phát hiện cũng khó."

break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc