Thính Hàn

Chương 4

Trước Sau

break

Chúc Thính Hàn trước trấn an mẫu thân, sau đó gật đầu cảm ơn ý tốt của tướng quân.

Khi đoàn người đó rời đi, Tuyên Dung nắm tay nàng, không cầm được nước mắt:

"Dưỡng hai năm, sao vẫn gầy như vậy."

Chúc Thính Hàn vỗ vỗ mu bàn tay bà, an ủi: "Mẫu thân chỉ nói bậy, Cẩm Thu nói quần áo của con bây giờ rộng hơn trước hai phân đó."

Tuyên Dung lau nước mắt, gật đầu: "Có lẽ là vì con cao thêm, nhìn không ra."

Hai mẹ con tay trong tay vào cửa, từ hai năm trước nàng đi chùa Khang Tuyền tĩnh dưỡng thân thể, nàng vẫn chưa từng về nhà, trong nhà dường như không có gì thay đổi, vẫn giống như lúc nàng rời đi, chỉ có cây đào trong nội viện nàng trồng trước khi rời nhà, lúc đó nó chỉ là một cây non, giờ đã mọc xanh um tươi tốt, có lẽ năm nay có thể ăn được lứa trái cây đầu tiên của nó rồi.

Tuyên Dung bước vào trong đình với nàng: "Ninh Vệ tướng quân chiến thắng trở về, hoàng đế khao thưởng tam quân, cha và anh con đã đều đi thành lâu xem lễ, sẽ trở về muộn chút."

Sau đó nói: "Đoàn người vừa đưa con về hình như là Ninh Vệ quân. . .".

Chúc Thính Hàn nhìn bà một cái, kể cho bà nghe chuyện gặp được Ninh Vệ quân hồi triều, còn có những chuyện ở cửa thành, đều nói hết cho bà nghe.

Trong nhà đã chuẩn bị đồ ăn xong, chờ hai người ngồi xuống, trên mặt Tuyên Dung đã treo đầy ý cười ---

“Một nhà Yến bá bá vì cưới con, thật đúng là thành ý tràn đầy. Bọn họ sợ thánh chỉ tứ hôn tới quá đột ngột, chọc chúng ta không thoải mái, nên đã đến nhà chúng ta bái phỏng trước, Yến bá bá của con vậy mà uống với phụ thân con đến say mèm."

"Co biết vì sao ta nói chuyện này cho con không? Vốn chính là người một nhà, từ nhỏ vương phủ đã xem con như con gái ruột mà cưng chiều. Hơn nữa, hôn sự của hai nhà chúng ta tuy trước đó chưa được quyết định rõ ràng, nhưng cả hai nhà đều ngầm hiểu lẫn nhau, về sau nhất định sẽ là thông gia của nhau, chỉ là ...."

Chỉ là từ con thứ chuyển thành con trưởng mà thôi.

Chúc Thính Hàn nhìn mẫu thân đang muốn nói lại thôi, cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.

Kỳ thật nàng nghĩ mãi mà không rõ, nàng và Yến Vọng yêu nhau mọi người đều biết, kể cả hoàng đế di thúc hạ chỉ tứ hôn. Cho dù Yến Vọng du lịch bên ngoài không chịu quay về, thì hôn sự này của nàng kiểu gì cũng không nên chỉ cho Yến Kỳ, sau này ba người gặp nhau sẽ là một cảnh tượng xấu hổ biết bao.

Tuyên Dung thấy nàng không nói lời nào, cho là trong lòng nàng có suy nghĩ khác: "A Hàn, con nói thật với mẫu thân, con vẫn nghĩ đến Yến Vọng đúng không?"

Chúc Thính Hàn né tránh ánh mắt của bà: "Không có."

"Không có là tốt nhất. Một lãng tử chỉ biết chơi bời không có nhà, không có chí lớn, có gì tốt mà nhớ. Hai năm trước con bởi vì hắn thương tâm thành bệnh, trong thời gian đó, con đã chịu đựng biết bao nhiêu khổ sở, còn hại mẹ con chúng ta cứ thế mà chia lìa hai năm, bây giờ khó khăn lắm mới về nhà, ngàn vạn lần không thể chịu thiệt trên người hắn nữa. Mà Yến Kỳ kia, tuổi còn trẻ đã có không ít công tích trong người, hơn nữa còn là người hoàng thất, có lẽ không bao lâu nữa sẽ phong hào ở đất Thục, con đừng không tình nguyện."

“Không có không tình nguyện.” Chúc Thính Hàn nhìn bà, “Mẫu thân cũng biết, cho dù ngài không nói những lời này, con cũng sẽ gả.”

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc