“Ký chủ, hợp đồng đã ký kết xong. Chờ hoàn thành số nhiệm vụ được chỉ tiêu sẽ tiến hành nâng cấp hệ thống!”
Thời Dã đối với phiên bản hiện tại đã rất hài lòng. Rốt cuộc cả đời chưa từng thấy nhiều tiền như vậy.
“Thăng cấp sẽ như nào?”
“Khi ký chủ hoàn thành 5 ngàn vạn nhiệm vụ đầu tiên, hệ thống sẽ thăng cấp thành: Hoàn thành nhiệm vụ cấp trung một lần 100 vạn, cấp cao 300 vạn, cực phẩm 500 vạn.” Hệ thống nói tiếp: “Khi ký chủ hoàn thành 200 triệu nhiệm vụ, hệ thống sẽ nâng cấp thành phiên bản cao nhất: Cấp trung 500 vạn, cấp cao 1000 vạn, cực phẩm 3000 vạn.”
“Wào.” Thời Dã ngồi trên giường ở phòng cho thuê, nhưng cảm giác như cậu đang ở trên núi vàng núi bạc, tiền bạc như ném vào mặt cậu, Thời Dã chỉ muốn bay lên.
Vui sướиɠ rất nhiều, nhưng cậu cũng lo lắng cho bản thân: “5 ngàn vạn, với 200 triệu... Nhiều nhiệm vụ như vậy, tao có thực sự ổn không? Thân thể sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Hệ thống nhỏ *chao ôi* một tiếng: “Ký chủ không cần lo, chúng ta có bàn tay vàng ở phương diện này!”
Thời Dã nghe vậy dùng tay sờ cái bụng đói xẹp lép: “Bàn tay vàng cụ thể là gì?”
“Bàn tay vàng là — làʍ t̠ìиɦ trăm lần không hư thận! Ký chủ sẽ có cơ thể khỏe mạnh như kim cương.”
Ten tén ten tèn —
Hệ thống nhỏ còn tự động thêm âm thanh phụ trợ: “Ký chủ, tôi chính là hệ thống tiền tài chỉ huy lợi hại nhất, cái bàn tay vàng này vẫn là tôi tranh thủ kiếm được. Những ký chủ của anh chị khác nếu muốn đạt được thứ này phải tự đi làm nhiệm vụ khác mới có!”
Thời Dã đang bị tên của cái bàn tay vàng làm choáng váng, nhưng nghe 12138 giải thích xong, cậu cũng cảm thấy dùng tốt.
Ít nhất không cần lo cơ thể hư hại, cũng không cần làm thuê hai bên.
“Hây da, như vậy là về sau tao không cần phải lo nữa~”
“Đúng rồi, đúng rồi!”
“Khoan, tao ngẫm lại, hình như còn có gì đó sai sai.” Thời Dã nhíu mày: “Mày nói không thể ngủ một người hai lần?”
“Đúng, mà nếu ký chủ muốn vẫn có thể làm, nhưng lần thứ hai không có tiền thưởng, chỉ có sướиɠ thôi.”
Thời Dã cố lược qua cái vụ 12138 dùng giọng trẻ con đi nói loại chuyện này: “Muốn mỗi ngày một người 75 điểm trở lên, thế giới này khắp nơi đều là soái ca à?”
“Không phải, 75 điểm trở lên khá thưa thớt.”
“Vậy tao còn mỗi ngày vứt một người, bọn họ tìm tao gây sự thì sao?”
“Không sao thưa ký chủ, việc này chúng tôi sẽ xử lý tốt.”
“Vậy được.” Thời Dã lại nghĩ tới vụ khác: “Sao tao cảm giác tao giống loại trai cặn bã sướиɠ xong kéo quần lên chạy.”
Hệ thống nhỏ phủ định: “Ký chủ, cậu đừng cần nghĩ dùng xong ném là họ sẽ không tốt. Mỗi người ngủ cùng ký chủ thì vận khí của họ sẽ lên theo, này là chuyện tốt đối với bọn họ.”
“Là sao?”
“Ví dụ như đối phương là tổng tài thì hắn sẽ ở phương diện sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, mở rộng lãnh thổ thương nghiệp hoặc nhận được đơn hợp tác lớn chẳng hạn. Nếu đối phương là học sinh thì việc học sẽ thành công, nếu là ca sĩ diễn viên thì sẽ nhanh chóng hot lên, kiểu vậy.”
Thời Dã gật đầu, cảm giác rất hài lòng: “Này coi như tiền bo cho họ?”
“Có thể xem là vậy...”
Thời Dã càng nghe càng cười khoái chí.
Vậy còn nói thêm gì nữa, cả đời làm thiện tích đức, đây là thứ cậu nên nhận được.
Nhắc đến người 75 điểm trở lên bị cậu dùng để kiếm tiền, vứt bỏ không đếm xỉa đến. Bọn họ không có trách nhiệm sao?
“Okay, tao đã sẵn sàng. Kế hoạch hoàn thành công trạng của chúng ta có thể khởi động ngay lập tức! Tao đi thay quần áo, sửa soạn một chút, phải nhanh ra ngoài để săn tiền.” Thời Dã mở tủ quần áo, chuẩn bị tìm bộ quần áo đẹp mặc ra ngoài.
Đi!Kiếm!Đồ!Ăn!
Đi!Kiếm!Tiền!
Ngủ một cái soái ca cực phẩm có thể kiếm được rất nhiều tiền. Nếu chính mình kiếm từng bước một, vậy cậu bắt đầu làm thuê.
Hệ thống cũng bị biểu cảm chuyên nghiệp của cậu lây nhiễm, giọng trẻ con nghe phấn khởi rõ ràng: “Ký chủ, cậu thật là ký chủ tốt nhất tôi từng thấy! Chúng ta ký kết hợp đồng quá thuận lợi!!”
“Một vạn đồng còn do dự, chứ 10-100 vạn kêu tao làm tư thế gì tao cũng làm được.” Thời Dã không tìm thấy quần áo nào đẹp, chọn tới chọn lui vẫn là mặc đồng phục xanh trắng: “Đồng phục của trường này cũng đẹp đấy. Mày gọi tên của tao là được rồi, nói tới thì mày cũng coi như kim chủ của tao.”
“Oke!” Hệ thống nhỏ suy nghĩ rồi nói: “Lúc nào cũng gọi Dã Dã hơi kì cục, tôi gọi cậu là ŧıểυ Dã được không?”
“Tất nhiên là được.” Thời Dã đến phòng vệ sinh sửa sang lại đầu tóc: “Mày tên gì? 12138?”
“Tôi không có tên, 12138 là số hiệu của tôi.”
“Vậy tao có thể đặt tên cho mày không?”
“Tất nhiên!” Hệ thống rất vui, anh chị của nó đều có tên, bây giờ nó cũng sắp có: “Ký chủ hãy đặt tên cho tôi!”
Hệ thống nhỏ rất mong đợi.
Nhưng sau đó nó nghe ký chủ phán một câu: “Công năng hệ thống của mày hơi ấy ấy, tao gọi mày là tú bà nhé?”
Hệ thống nhỏ im lặng.
Thời Dã cảm thấy tên này rất hay, lại có ý nghĩa sát với thực tế. Nhưng nhớ tới hệ thống chỉ là trẻ nhỏ mới được sinh ra nên cậu nói tiếp: “Hay kêu là ŧıểυ Bảo đi?”
“Ký chủ à, hệ thống cũng sẽ bị cười nhạo...”
“Vậy mày nói xem anh chị mày tên gì?”
ŧıểυ hệ thống: “Anh lớn của tôi tên Lưu cao lớn, chị hai tên Vương mỹ lệ, anh ba là chàng trai ánh mặt trời, chị tư tên Quyên Nhi, chị năm là lạnh băng tinh - lưu li nguyệt - tím vũ - nhặt bùn điệp, anh sáu là Trùng Miêu Miêu, anh bảy gọi là người đô thị.”
Thời Dã: “... Mày có chắc là họ sẽ không biết nhục mà cười nhạo cái tên tú bà không?”
“Chắc là sẽ...”
Thời Dã cũng bị cạn lời với mấy cái tên kiểu đó, một lát sau mới nói tiếp: “Tên anh chị của mày lóa mắt thật, nếu tao đặt tên cho mày là Nicolas đệ tứ chắc sẽ chèn ép được họ.”
Hệ thống nhỏ run rẩy nói: “Ký chủ à, đua đòi chỉ là nhất thời, nhục nhã là mãi mãi...”
Thời Dã thấy nó nói đúng, nên vứt mấy cái suy nghĩ lung tung ra khỏi đầu.
“Hay gọi là Khi ŧıểυ Bảo đi, bảo trong bảo hộ, tao cảm thấy rất có ngụ ý. Hoặc là Khi Nhiều Kim, cũng hợp mày lắm, mày thích cái nào hơn?”
Hệ thống nhỏ phân vân giữa hai tên, cuối cùng nó chọn Khi ŧıểυ Bảo.
Bảo hộ ký chủ, bảo hộ quản lý cục xuyên sách, bảo hộ Chủ Thần đại nhân, tên này rất hợp nó!
“Tôi thích ŧıểυ Bảo!”
Tên đã được quyết định, người và máy đều vui.