Mục tiêu nhân vật: Lý Ngôn Triệt
Thân cao: 184cm
Nhan sắc: Trung
Tố chất: Cao
Mị lực: Trung+
Kích cỡ: 5cm
Độ dài: 18cm
Thể lực: Trung+
Cho điểm tổng hợp: 79 (phẩm chất trung)
Hôm nay tài khoản của Thời Dã sẽ tăng thêm: 40 vạn.
=================
Ngày hôm sau, Thời Dã tỉnh dậy thì thấy bản thân còn nằm trên giường trong ký túc xá của Tưởng Nam Ngũ, nhưng vẫn chưa thấy anh ta.
“ŧıểυ Dã! Cậu tỉnh rồi!” ŧıểυ Bảo online trở lại: “Cậu cảm thấy thế nào?”
Thời Dã cảm giác như cơ thể mới bị tai nạn xe cộ xong, kiểu như không chỉ bị xe tông mà còn bị xe tải cán qua cán lại 7749 lần.
Lâu lâu cậu cũng có luyện tập cơ thể, nhưng hiện tại vẫn ê ẩm. Ai mà biết được sau vẻ bề ngoài ôn hòa của Tưởng Nam Ngũ là cơ bụng tám múi và sức đẩy eo như chó.
“Đau.” Thời Dã chống eo ngồi dậy: “Nhưng mà rất sướиɠ.”
Nghĩ đến sự việc hôm qua, cậu trở nên đỏ mặt đến tận tai.
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá dâm dục.
Đây mới là cuộc sống.
Cảm giác như 19 năm của đời trước sống thật uổng phí.
“Nên vậy~ Càng về sau sẽ càng không đau!”
Thời Dã cứ như bị hút khô tinh lực, cậu dựa vào đầu giường. Nhìn chăn bị biến dạng thành dưa muối và quần áo bị xé rách cạnh giường.
Phía dưới cậu vẫn hơi đau, thực sự cũng tại ©ôи th!t của Tưởng Nam Ngũ quá lớn, anh ta còn rất tàn nhẫn. đυ. đến mức cậu cảm thấy bên trong tê hết cả lên, vừa sướиɠ vừa ê...
“ŧıểυ Dã, Tưởng Nam Ngũ đâu?”
“Sáng nay cậu ta đã bị cha ép buộc đi Mỹ du học!”
“Tốc độ nhanh dữ vậy?”
ŧıểυ Bảo vui vẻ: “Đương nhiên, nghiệp vụ năng lực của tôi rất tốt nha.”
“Okay, xử lý vậy cũng được. Sau này cậu ta đi du học vận may cũng sẽ tốt lên đúng không?”
Thời Dã cũng hy vọng sau này không nhìn thấy Tưởng Nam Ngũ ở trường, nếu không hiện trường đánh ghen hơi bự. Mà dù sao cũng là người đàn ông đầu tiên cậu ngủ chung, cậu cũng mong vận may của anh ta sẽ tốt hơn.
“Chính xác! Vận may của cậu ta sẽ trở nên nhiều hơn, cơ bản là muốn làm gì cũng sẽ thuận bờm xuôi gió.”
“Hiểu rồi.” Thời Dã ngồi nghỉ một lát cũng đỡ hơn, cậu định rời khỏi đây.
Cậu đi vào phòng vệ sinh để rửa mặt, vừa bước vô thì cậu nhớ đến tối qua hai người đã ở trong bồn tắm làm này nọ. Trong không khí còn vị của tìиɧ ɖu͙© nữa đây này.
Thời Dã đánh răng rửa mặt, còn ŧıểυ Bảo ríu rít bên tai cậu.
“Ngày hôm qua ŧıểυ Dã kiếm được 150 vạn luôn! Quá lợi hại! Nhưng tôi cứ nghĩ là cậu sẽ kiếm được 250 vạn hoặc nhiều hơn cơ? Bởi vì Tưởng Nam Ngũ phẩm chất cao, thể lực cũng rất tốt, có thể làm cực nhiều lần.”
Thời Dã nghe xong thì cười khổ: “Cậu ta chỗ nào cũng tốt, là do tao không chịu nổi, còn ngất xỉu.”
ŧıểυ Bảo cười hì hì: “Tưởng tượng thử thấy cũng ngại thật.”
Thời Dã lấy một cái áo sơ mi trắng của Tưởng Nam Ngũ từ trong tủ quần áo ra. Kèm theo một cái quần đen để mặc, cậu cài hết nút áo sơ mi để che dấu vết sau cuộc làʍ t̠ìиɦ trước ngực.
Còn trên cổ thì để đại thôi, không có cách nào. Dù sao tương lai cũng bị như này dài dài.
“Rồi, đi ăn cơm thôi.” Thời Dã cầm điện thoại nhìn số tiền trong tài khoản, tinh thần sảng khoái ngay lập tức: “ŧıểυ Bảo à, chúng ta đúng là một đêm bay cao. Sau này đi ăn không cần thiếu nợ nữa, hic hic.”
ŧıểυ Bảo cũng rất vui, hôm qua hoàn thành nhiệm vụ xong nó đã đem tiền lời 300 vạn cho cục quản lý xuyên sách. Chủ Thần đại nhân còn khen nó!
Thời Dã đi hơi bất tiện do vẫn còn đau, nhưng không ảnh hưởng lắm. Nghe ŧıểυ Bảo lải nhải về Chủ Thần đại nhân gì đó, cậu đột nhiên tò mò.
“ŧıểυ Bảo, Chủ Thần là người hay là hệ thống?”
“Chủ Thần đại nhân là người thật! Nhưng ngài ấy lợi hại lắm! Ngài ấy là người tôi sùng bái nhất~”
Thời Dã nghĩ tới nghĩ lui đến hình tượng một người Chủ Thần bí ẩn: “Lợi hại đến mức nào?”
“Ngài ấy có thể sửa chữa lỗ hổng của toàn bộ thế giới trong sách! Và nếu có ký chủ nào không hoàn thành nhiệm vụ, dẫn tới thế giới bị sụp đổ. Ngài ấy có thể tạo lại thế giới lần nữa, Chủ Thần có vô số hệ thống làm thuộc hạ. Tất cả đều nghe theo lệnh ngài ấy, lợi hại chưa!”
Thời Dã cảm giác suy nghĩ của ŧıểυ Bảo như trẻ con mới lớn hâm mộ ai đó: “Rất lợi hại, nhưng mà thế giới trong sách cũng sụp đổ được sao?”
“Đúng vậy, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị vậy.”
“Ví dụ như tao trong vòng ba ngày không ngủ được ai thì thế giới này sẽ sụp đổ à?”
ŧıểυ Bảo đáp: “Chính xác, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ hoàn thành được.”
Thời Dã tò mò: “Nếu thế giới này sụp đổ thì tao sẽ trở lại thế giới cũ hay sao?”
“Phải, bởi vì ŧıểυ Dã ở thế giới cũ vẫn chưa chết, mà chỉ là lâm thời bị lựa chọn rồi xuyên qua. Nên thế giới này không còn nữa thì cậu sẽ trở về đó. Nhưng đa số những người xuyên sách đều là chết ngoài ý muốn, họ không thể về.”
“Ra là vậy à.”
ŧıểυ Bảo hơi lo lắng: “Trong lòng ŧıểυ Bảo vẫn muốn quay về hả? Tôi không muốn cậu đi... Cậu là người bạn đầu tiên của tôi ngoài Chủ Thần đại nhân và các anh chị hệ thống khác. Nếu cậu quay về đó rồi, tôi sẽ không gặp được cậu nữa.”
“Tao sẽ không đi.” Thời Dã rời khỏi ký túc xá, đi về phía cổng trường: “Tao rất thích ở đây, cũng thích mày nữa, ở thế giới cũ không có gì thú vị. Mà mày mỗi ngày đều đi theo tao, vậy là cả năm đều làm việc không có ngày nghỉ, có mệt lắm không?”
“Không mệt, tôi thích đi làm lắm, thích được ở cùng với ŧıểυ Dã. Cậu rất tốt so với những ký chủ mà anh chị tôi gặp được, cậu cho tôi một cái tên dễ nghe. Nếu một ngày không được gặp cậu thì tôi mới thấy chán cơ~”
Thời Dã nhớ lại 19 năm ở kiếp trước, cảm giác như một giấc mơ. Hiện tại chân đứng trên thực tại, nhưng cứ giống mơ trong mơ.
“Được thôi, nếu mày đã nói vậy. Từ nay về sau mày chỉ được có một ký chủ là tao, chúng ta cùng nhau làm nhiệm vụ thăng cấp kiếm tiền~”
“Đượcccc!!!”