Tô Mộc Nhã vừa xuyên sách tới mấy phút trước, đây là do trong lúc vô tình cô phát hiện ra một cái thông đạo xuyên sách, chẳng qua một khi tiến vào, dường như cũng chỉ có thể thay thế nữ phụ sống hết đời này mới có thể trở về cuộc sống cũ.
Tô Mộc Nhã chỉ là cảm thấy xuyên sách mới mẻ thú vị, cũng cảm thấy số phận của nữ phụ có chút quá thê lương, cho nên lập tức xuyên vào người nữ phụ.
Chẳng qua nhìn mình trong gương, ngược lại so với bộ dáng ban đầu của mình cũng không khác chút nào.
Rõ ràng có diện mạo xinh đẹp động lòng người như vậy, lại bị một đám đàn ông thối coi như thế thân, sau khi nữ chính trở về thì cô không chỉ yêu mà không được, còn bị mọi người xa lánh, cuối cùng chết thảm ở đầu đường.
Ài, thật đúng là vừa làm cho người ta thương hại mà giận dữ không thôi.
Loại sinh vật như đàn ông này, không chỉ không đáng để yêu, còn chỉ xứng xách giày cho cô mà thôi.
Huống chi là những mỹ nam trong sách này.
Nói cho cùng cũng chỉ là người trong sách.
Nguyên nữ phụ là cô nhi, từ nhỏ đến lớn không có bất kỳ kẻ nào đối tốt với cô, cho nên mới ám ảnh với những người đàn ông này.
Cô ấy cho rằng những người đàn ông này đối tốt với cô ấy, là trời cao cứu rỗi mình, lại không biết rằng đây ngược lại là bắt đầu rơi vào vực sâu, dẫn đến kết cục bi thảm của cô ấy.
Càng tệ hơn chính là, trong khi tiếp xúc, cô ấy yêu nam chính Lệ Thịnh Thiên, chuyện anh ta coi mình trở thành thế thân cũng không sao cả, cam tâm vì anh ta mà trả giá tất cả.
Thật là buồn cười.
Yêu một người vốn dĩ ngay từ đầu đã ôm tâm tư khác tiếp cận với cô.
"Cốc cốc cốc."
Trong nháy mắt tiếng gõ cửa vang lên, Tô Mộc Nhã nhíu mày, chẳng lẽ Lệ Thịnh Thiên lại muốn gặp cô, cho nên tới tìm cô?
Ngày hôm qua trêu chọc anh dục hỏa hừng hực, vốn tưởng rằng người đàn ông này sẽ cầm giữ không được đâu, không nghĩ tới cuối cùng anh lại cứ như vậy đi.
Thật là làm cho người ta mất hứng.
"Nhã Nhã, anh tưởng em sẽ không mở cửa gặp anh chứ."
Đáy mắt người đàn ông tràn đầy cô đơn, trong đôi mắt tràn ngập cảm xúc chua xót, giống như thật sự để cô ở trong lòng.
Tô Mộc Nhã nhìn người đàn ông trước mắt quần áo đoan chính, âu phục thẳng tắp, cười nhẹ lôi kéo tay của anh, nhào vào trong ngực của anh.
"Sao có thể chứ, anh Cẩn Dục rõ ràng đối tốt với em như vậy."
Thẩm Cẩn Dục nhìn phản ứng của cô như vậy, hơi sửng sốt trong nháy mắt, lập tức đưa tay ôm eo cô.