Cô cứ có cảm giác, anh rể đang nhìn… mông mình.
May thay, cuối cùng cô cũng đẩy được cửa sổ ra thêm một chút, thở phào nhẹ nhõm. Anh đang tìm bật lửa, có lẽ muốn mở cửa để hút một điếu thuốc. Tìm được rồi nhưng đúng lúc bật lửa kêu “tách” một tiếng, nó lại rơi từ tay anh xuống dưới gầm bàn.
Cô cảm thấy anh cố ý.
Người đàn ông không nhúc nhích, ngón tay kẹp điếu thuốc chưa châm, ý tứ rõ ràng: muốn cô cúi xuống nhặt. Cô khẽ khom người, áo choàng tuột ra, mái tóc dài trượt xuống vai, che đi phần ngực. Cô cố với lấy bật lửa, cẩn thận giữ tư thế để mông không vểnh lên dưới ánh nhìn của anh.
Cuối cùng cũng chạm được bật lửa. Đôi chân anh ngay bên cạnh đầu gối cô đang quỳ. Rồi cô trân trối nhìn anh khẽ đá chiếc bật lửa vào sâu hơn.
Anh đang trêu đùa cô và anh biết cô không dám không nhặt.
Dưới gầm bàn, cô nhắm mắt, cắn chặt môi rồi nhanh chóng buông ra, hít sâu ba giây để kìm nước mắt, tiếp tục rướn người với tay vào trong.
Từ trên cao, Từ Thiếu Ngu cúi nhìn mái tóc dài mềm mại của cô buông lơi bên hông, cặp mông tròn trịa vểnh cao. Vải lụa của chiếc váy ngủ ôm sát, phác họa rõ nét đường cong cơ thể. Anh không ngờ cô thật sự sẽ cúi xuống nhặt.
Anh khẽ cau mày. Bởi vì anh đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơ thể phản ứng. Đối với một cô gái quyến rũ như thế này, anh tự khinh bỉ chính mình vì sao lại có cảm xúc như vậy.
Cô bao nhiêu tuổi? Từ khi kết hôn với vợ, anh chưa từng nghe nhắc đến cô. Bỗng dưng xuất hiện như yêu tinh từ đâu hiện ra. Đôi chân cao quý của anh cuối cùng cũng ngừng nghịch ngợm, thu về, bắt chéo chân. Cô cũng chạm được bật lửa, rốt cuộc có thể đứng dậy.
“Anh rể, bật lửa của anh đây.”
Cô vẫn quỳ trên thảm, bàn tay trắng nõn nâng chiếc bật lửa, nhỏ nhắn đến mức nó chiếm gần nửa lòng bàn tay. Ngẩng mặt nhìn anh, ánh mắt long lanh, quyến rũ như sóng nước. Anh chợt thấy khó chịu, không nhận chiếc bật lửa, mặt lạnh tanh đuổi cô ra ngoài.
Cô đứng dậy, chậm rãi bước ra, ngoảnh đầu nhìn lại. Anh lập tức dời mắt, nhìn ra cửa sổ. Bên tai vang lên giọng cô, mềm mại như lụa, dặn anh canh sắp nguội, rằng hút thuốc trước khi uống canh không tốt.
Cô còn dám quản anh sao?
Cô đẩy cửa rời đi, lặng lẽ như chưa từng xuất hiện.
Tối đó, hiếm hoi anh nổi hứng, ôm vợ từ phía sau, bàn tay kiên nhẫn vuốt ve thật lâu, nhưng nơi ấy của vợ vẫn khô khốc, không chút phản ứng. Anh vừa định lấy lọ gel bôi trơn thì bị Phất Nhược Hoa giữ tay lại.
Cô ta nhớ đến vũng nước mà Phất Diệu để lại, quyết tâm liều lĩnh: “Thiếu Ngu à, em muốn có con.”
Nghe vậy, anh rút tay về rồi nằm xuống. Bao lâu nay, cô ta vẫn không thay đổi ý định. Để anh làm chuyện đó với em vợ, đối với một người truyền thống như anh thì thật quá khó.
Sao Phất Nhược Hoa không hiểu tính anh chứ? Ở vị trí cao như vậy thì không thiếu những kênh kín nhét phụ nữ trẻ trung vào tay anh nhưng lần nào anh cũng nghiêm khắc từ chối, thậm chí còn trừng phạt người dám đưa đến.
“Cô ta xong việc sẽ về Pháp. Không ai biết chuyện này đâu.”
Mọi thứ đã được sắp xếp kín kẽ.