Thâu Tóm Tình Yêu

Chương 3: Ác mộng

Trước Sau

break
Dù sao cũng đã từng ngủ chung giường, ở chung một mái nhà suốt hai năm, làʍ t̠ìиɦ, chạm vào nhau không biết bao nhiêu lần.

Nếu cô ấy thực sự có việc cần nhờ, mình cũng không thể làm ngơ được.

Người đàn ông khởi động xe, lái ra khỏi cổng bệnh viện.

Chiều hôm đó, Tần Hoan không quay lại bệnh viện mà hiếm hoi lắm mới xin nghỉ phép nửa ngày, tự mình lái xe về nhà.

Nơi cô sống nằm ở khu công nghệ cao của Bắc Kinh, là căn hộ cô tự mua trước khi kết hôn, vừa gần trường đại học cô từng dạy, vừa gần chỗ làm hiện tại. Sau khi kết hôn với Vu Tấn, phần lớn thời gian hai người đều sống ở đây, thỉnh thoảng mới về nhà bố mẹ chồng.

Tần Hoan thậm chí chưa ăn trưa, về nhà liền kéo kín rèm cửa, ngủ một giấc mê mệt.

Ngay cả trong mơ cũng chẳng được yên ổn, cô co mình lại thành một khối trên giường.

Mẹ Tần Hoan mất sớm, bố cô – Tần Tri Hành – là một nhà thực vật học, suốt ngày chạy khắp nơi trên thế giới. Khi còn nhỏ, cô bị gửi về quê sống với bà nội. Bà nội lại không biết chữ, đến khi Tần Tri Hành nhận ra con gái đã đến tuổi đi học thì cô đã tám tuổi rồi.

Sau này, ông quen biết Trương Chi – cũng là một nhà thực vật học. Hai vợ chồng quanh năm suốt tháng ở bên ngoài nghiên cứu, mười hai tháng thì có đến mười tháng không về nhà.

Trương Chi là mẹ của Mạnh Dư Triều. Sau khi ly hôn với chồng, bà để Mạnh Dư Triều ở lại Bắc Kinh sống cùng bố. Không biết vì lý do gì, năm lớp mười một cậu lại nhất quyết chuyển đến Đông Thành, còn học chung lớp với Tần Hoan.

Đông Thành dù không tệ, nhưng vẫn chỉ là một thành phố hạng hai, chẳng thể so bì với Bắc Kinh – thành phố trung tâm của quốc gia và là siêu đô thị của Trung Quốc.

Hai người sống chung một mái nhà khi mới mười sáu, mười bảy tuổi là độ tuổi nam sinh mới chớm nhận thức về tìиɧ ɖu͙©, hormone cuộn trào, tràn đầy sinh lực.

Mạnh Dư Triều sống chung với Tần Hoan cũng chẳng hề kiêng dè, mùa hè chỉ mặc mỗi chiếc qυầи ɭóŧ tam giác đi lại trong phòng khách.

Cậu có dáng người cao gầy, thoạt trông mảnh mai nhưng thực ra cơ thể rất đẹp, cơ bắp trên lưng và cánh tay hơi nhô lên, nhìn vừa vặn mà không quá khoa trương. Đặc biệt là phần hông rắn chắc, vòng mông căng tròn, phía trước qυầи ɭóŧ còn hằn lên một khối nặng trĩu.

Tần Hoan không kìm được mà đỏ mặt.

Quần áo của hai người cũng do cô bỏ vào máy giặt giặt chung.

Thế nên, sau này mỗi khi cho đồ vào máy giặt, có lần cô bất giác ngẩn người khi cầm trên tay một mảnh vải màu đen. Cô đứng ngây ra nhìn nó hồi lâu.

“qυầи ɭóŧ của tôi đẹp lắm sao?” Không biết từ lúc nào, chàng trai đã đứng ngay phía sau cô.

Tần Hoan lập tức đỏ bừng mặt, khẽ hô một tiếng, như thể đang cầm phải củ khoai nóng bỏng tay, vội vã nhét qυầи ɭóŧ vào trong máy giặt.

Tần Hoan ngủ không sâu giấc, chỉ cần có chút tiếng động là cô tỉnh dậy.

Thoát khỏi cơn ác mộng, cô vẫn còn bàng hoàng, đưa tay lấy điện thoại xem thử. Là một yêu cầu kết bạn từ số lạ. Thậm chí còn chẳng có lời nhắn kèm theo.

Vì tính chất công việc, cô thường xuyên nhận được đủ loại tin nhắn quấy rối, còn có bệnh nhân sau khi có được số liên lạc của cô liền buông lời khiếm nhã ngay lập tức.

“Bác sĩ Tần, chị thấy cái ấy của tôi có dài không?”

“Bác sĩ Tần, một ngày làm mấy lần là bình thường? Như tôi đây, ngày nào cũng ba bốn lần thì có quá nhiều không?”

“Hôm đó chị mới chạm vào tôi một chút mà tôi đã cứng ngay lập tức rồi…”

Tần Hoan xuống giường, trực tiếp bỏ qua yêu cầu kết bạn kia.

Trời đang vào những ngày nóng nhất trong năm, dù đã là buổi chiều muộn nhưng thời tiết bên ngoài vẫn rất oi bức.

Sau khi đi một vòng chợ về, cô đã nóng đến mức mồ hôi đầm đìa, chiếc áo phông trên người sớm đã ướt sũng.

Tần Hoan tắm rửa xong, thay một chiếc áo hai dây rồi vào bếp nấu cháo bí đỏ.

Khi Vu Tấn về đến nhà, thấy ngay cảnh tượng ấy: người phụ nữ mà ngày thường luôn búi tóc gọn gàng, lúc này lại để mái tóc mềm mại xõa xuống lưng.

Anh bước tới ôm lấy cô từ phía sau: “Sao hôm nay em về sớm thế?”

Không ngờ anh lại khiến cô giật mình, chiếc muôi trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.

“Chiều nay hơi đau đầu nên em xin về sớm.” Tần Hoan gượng cười, “Chắc là do ngủ không đủ giấc, nghỉ một lát đã đỡ hơn nhiều rồi.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc