Thập Niên 90: 8 Anh Trai Của Thiên Kim Giả Đều Là Long Ngạo Thiên

Chương 9: Bắt nạt cô ta tàn nhẫn hơn một chút.

Trước Sau

break

Chương 9: Bắt nạt cô ta tàn nhẫn hơn một chút.

Bạch Chi Ngữ thong thả thu tay mình lại, gật đầu nói: “Đã thấy rồi.”. Nói xong, cô lạnh mặt xoay người ra khỏi phòng học.

Cố Ninh Ninh lạnh lùng nhìn Vương Tiểu Cầm, nói: “Đồ bạch nhãn lang!”. Nói xong cô ấy cũng rời đi.

Trường trung học Ice tuy là trường trung học quý tộc tốt nhất thành phố Hải, tuy nhiên không phải học sinh nào cũng đến từ gia định giàu có. Vương Tiểu Cầm là một ví dụ, cô ta là trường hợp đặc biết.

Trường trung học Ice để đảm bảo tỉ lệ thi đậu đại học, mỗi năm đều nhận mười học sinh xuất thân nghèo khó nhưng có thành tích ưu tú vào học.

Trường học sẽ miễn tất cả những chi phí học tập cho họ, hơn nữa hàng tháng còn cho họ trợ cấp sinh hoạt phí. Những người được đặc biệt tuyển vào như họ, bị những tiểu thư thiếu gia được nuông chiều từ bé này bắt nạt là chuyện thường ngày.

Báo cáo cho thầy cô cũng vô dụng, trường học nhìn vào gia cảnh của những người này, thường cũng chỉ mở một con mắt cho qua.

Khi Vương Tiểu Cầm bị bắt nạt, Bạch Chi Ngữ bèn đưa tay ra giúp đỡ, từ đó Vương Tiểu Cầm liền trở thành tùy tùng nhỏ của cô.

Trải qua ba năm ở bên cạnh nhau, các cô đã trở thành bạn tốt. Không nghĩ tới bây giờ thân phận thật của Bạch Chi Ngữ đã bị lộ, Vương Tiểu Cầm phải phân rõ giới hạn với cô ấy.

Đôi mắt Vương Tiểu Cầm đỏ bừng, nước mắt rơi không ngừng được.

Bạn ngồi cùng bàn an ủi cô ta: “Tiểu Cầm, cậu đừng yếu đuối như vậy, nhà Bạch Chi Ngữ còn nghèo hơn nhà cậu, cậu sợ gì chứ.”

“Mình...” Vương Tiểu Cầm nắm chặt góc áo đồng phục: “Vừa nãy Cố Ninh Ninh trừng tôi, cô ta sẽ không bắt nạt tôi đấy chứ?”

Đương nhiên bây giờ cô ta không sợ Bạch Chi Ngữ, cô ta chỉ sợ Cố Ninh Ninh. Cố Ninh Ninh vốn nổi tiếng là tính tình kém, cả lớp không ai dám đắc tội với cô ta.

“Yên tâm, Cố Ninh Ninh tính tình không tốt lắm, nhưng cô ấy sẽ không bắt nạt bạn học đâu.” Bạn ngồi cùng bàn an ủi cô ta.

Vương Tiểu Cầm khẽ gật đầu, lại cong môi lộ ra chút ý cười. Cô ta rốt cuộc không còn là người nghèo nhất lớp nữa rồi.

Bạch Chi Ngữ có đến tám anh trai, còn nhà cô ta chỉ có một em trai, gánh nặng gia đi đình nhẹ hơn nhiều.

……

Bạch Chi Ngữ một mình ở nhà ăn mua đồ ăn, chọn một vị trí ngồi xuống. Rất nhanh một đám người vây xung quanh cô.

“Này, đây không phải là người đứng đầu toàn khối, nhị tiểu thư nhà giàu số một hay sao? Trước đây đều là mọi người vây xung quanh, hôm nay lại cô đơn như vậy? Chậc chậc chậc, đáng thương quá!”

“Ha ha ha ha! Hàng giả còn muốn hưởng đãi ngộ của thiên kim tiểu thư chân chính hay sao? Mày nói xem có đúng không? Đồ hàng giả?”

Bạch Chi Ngữ yên lặng ăn cơm, phảng phất giống như không nghe thấy vậy.

Tạ Thanh Dao được mọi người vây quanh, liền ngồi cách đó không xa, tiếp nhận sự nịnh nọt của mọi người.

Những lời chế nhạo Bạch Chi Ngữ mà bọn họ nói, cô ta đương nhiên là nghe thấy được.

Thấy Bạch Chi Ngữ bị bắt nạt, trong lòng cô ta cảm thấy vui sướng vô cùng.

Lại bắt nạt họ Bạch kia tàn nhẫn một chút! Cô ta thích xem!

“Không phải chứ? Hạng nhất khối biến thành người câm rồi sao? Mày không phải rất biết ăn nói sao? Hay là chỉ biết há miệng quyết rũ Mục Quan Lâm mà thôi?” Một nữ sinh lạnh lùng nhìn Bạch Chi Ngữ chằm chằm.

Lúc này, Bạch Chi Ngữ mới ngầng đầu nhìn cô gái kia một cái. Cô gái kia tên là Lâm Nguyệt, là fan cuồng của Mục Quan Lân, vẫn luôn ghen ghét cô có thể danh chính ngôn thuận ở bên cạnh hắn. Gia cảnh của Lâm Nguyệt cũng rất tốt, nhưng vẫn kém hơn nhà họ Tạ.

 Hiện giờ thấy Bạch Chi Ngữ nghèo túng, hiển nhiên là muốn đến xả giận. Cô ta vậy mà bị con quỷ nghèo này chèn ép lâu như vậy, bây giờ liền nhịn không nổi nữa.

“Nói chuyện đi? Mày bị câm hay là điếc rồi?’

“Bang” một tiếng, một chai nước ném vào ót của Lâm Nguyệt.

“Ai con mẹ nó dám đánh bốn tiểu thư!” Lâm Nguyệt lập tức nổi trận lôi đình.

“Mục Tuân!”

“Mục Tuân tới!”

“Lâm nguyệt, đi mau!”

Những người vốn vây xung quanh Bạch Chi Ngữ, lập tức tản đi.

Lâm Nguyệt hung hăng trợn mắt trừng Bạch Chi Ngữ một cái, cuối cùng vẫn không cam tâm mà rời đi.

Đôi chân dài của thiếu niên bước tới bàn của Bạch Chi Ngữ, đem mâm đồ ăn của hắn để xuống bàn, tùy tiện ngồi xuống đối diện cô.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc